Thế Giới Tu Chân

“Ta là ai không quan trọng.” Lão đầu nhếch miệng cười.
Thiếu niên giống như một con độc xà đang chờ cơ hội cắn người, cả người căng ra, bất cứ lúc nào cũng có khả năng ra đòn lấy đi tính mạng đối phương. Nụ cười trên môi lão đầu vẫn không có chút biến hóa nào, một lúc sau bỗng cả người thiếu niên thả lỏng lại, lười biếng cuộn người vào chiếc ghế vô hình trong không khí.
“Hai quả. Nhiều nhất là hai quả.” Thiếu niên lại lấy nho đỏ ra ném vào trong miệng, mơ hồ nói: “Nếu như lão đầu đưa Tiếu Ma Qua cho chúng ta thì ngài lấy toàn bộ cũng được…”
Lão đầu cười ha ha nói: “Hai quả thì hai quả. Nhưng trước lúc Tiếu Ma Qua thò mặt ra thì các ngươi phải bảo đảm sự an toàn cho Tiêu Vân Hải.”
“Dường như ngài đối với Tiêu Vân Hải rất có hứng thú.” Thiếu niên nói đầy thâm ý.
“Nhiều lời, hắn chính là kẻ có thể luyện chế ra thiên ma binh, lão đầu ta còn phải trông chờ vào hắn để có thể kiếm được một thanh thiên ma binh đùa chơi.” Lão đầu thẳng thắn thừa nhận không chút kiêng dè.
“Thiên ma binh?” Thiếu niên sửng sốt, vẻ mặt đầy hoài nghi: “Thiệt hay giả thế? Hắn mới chỉ luyện được một thanh địa ma binh thôi.”
“Ngươi cứ nhìn sẽ biết.” Lão đầu khoát khoát tay, vẻ mặt đầy chắc chắn.
Sự hoài nghi trên mặt thiếu niên vẫn chưa tan biến đi, hắn cảm thấy mục đích của lão đầu không chỉ đơn giản như thế nhưng từ vẻ mặt của lão đầu hắn lại không nhìn ra được chút gì.
-----------------------------
Tả Mạc không biết gì tới chuyện bên ngoài, hắn đang đứng ở ma binh trì chuyên tâm luyện chế địa ma binh.
Nhìn ma binh hỏng vất đầy dưới đáy ao, hắn lắc đầu cười khổ: “Điệp binh thuật này không phải lần nào cũng thành công. Lần trước thật quá may mắn.”
Mỗi lần thất bại đều lãng phí mất mười thanh ma binh tướng giai. Vài lần như vậy số lượng ma binh tướng giai trong tay Tả Mạc đã giảm rõ rệt, hao tổn như thế làm trong lòng hắn rỉ máu.
Tả Mạc tự thấy bản thân đã nắm vững được điệp binh thuật nhưng mỗi lần dung hợp một thanh ma binh tướng giai thì độ khó lại được gia tăng gấp bội. Khi số lượng dung hợp đạt tới năm thanh trở lên thì ma binh sẽ trở nên cực kì bất ổn, xác suất thất bại đột nhiên tăng mạnh, ngay cả trình độ thâm sâu như Tả Mạc cũng không biết phải làm sao.
Địa ma binh cần ít nhất mười thanh ma binh tướng giai, ít hơn một thanh cũng không được.
Liên tục hao tổn mất vài chục thanh ma binh tướng giai ngay cả Tả Mạc cũng cảm thấy ăn không tiêu. Mỗi thanh ma binh tướng giai đều có giá từ ba trăm vạn ma bối trở lên, nói cách khác, Tả Mạc đã mất đi gần một ức ma bối.
Đổi lại là những đại gia tộc kia có lẽ không để ý tới điều đó nhưng Tả Mạc thì vô cùng đau sót.
“Phế vật, ngươi cho địa ma binh là thứ gì chứ.” Vẻ mặt Bồ yêu đầy giận dữ.
Tả Mạc sửng sốt, hắn đang suy nghĩ. Từ khi luyện chế ra thiên xà thập tướng mâu hắn tự nhận đã nắm giữ được bí mật của địa ma binh, luôn tràn ngập lòng tin đối với việc luyện chế địa ma binh. Nhưng kết quả luyện chế lại hoàn toàn nằm ngoài dự tính của hắn.
Liên tục tổn thất gần ức ma bối khiến Tả Mạc không thể không nghĩ lại một lần nữa.
Điệp binh thuật là một phương pháp đơn giản nhưng đây không phải phương pháp luyện chế có tính ổn định. Tả Mạc bỗng phát hiện ra bản thân đã mắc một sai lầm đó chính là quá ỷ lại vào điệp binh thuật.
Ma binh và pháp bảo trong mắt mọi người là hai thứ hoàn toàn khác nhau nhưng đối với Tả Mạc thì không hề có sực khác biệt về bản chất, có khác chỉ là một thứ là ma văn, một thứ là phù văn thôi.
Thân là ma binh đỉnh cao nên địa ma binh có một đặc thù rất rõ ràng, nó có thể kích thích được những sức mạnh ẩn chứa trong huyết mạch, đây chính là chỗ trân quý nhất của địa ma binh.
Mà hạch tâm của nó chính là ma văn!
Tả Mạc ngồi nghĩ lại, vô số ma văn như nước chảy hiện lên trong đầu hắn.
Ánh mắt Tả Mạc từng chút một sáng lên, hai mắt hắn giống như một ngôi sao sáng chói giữa trời đêm.
Ma văn có thể kích phát huyết mạch đều là những ma văn vô cùng cường ddại, chúng nó thường là một số ít tài liệu đỉnh cao bản thân đã có ma văn. Mà ma binh sư bình thường chỉ có thể đem những ma văn ẩn đi này kích hoạt lên.
Nhưng Tả Mạc lại vô cùng hiểu rõ những ma văn này. Hắn biết rõ ma văn cũng tương tự như phù văn, chạm khắc ma văn chính là sở trưởng của hắn.
Vậy vấn đề bây giờ chính là vật dẫn cho ma văn, ma văn cường đại như thế phải có những tài liệu cường đại mới có thể chịu đựng được.
Đối với điều này ma binh sư bình thường chỉ có thể dùng những thiên tài địa bảo nhưng Tả Mạc lại có một ý nghĩ vô cùng tuyệt diệu.
Điệp binh thuật!
Điệp binh thuật ở lần thứ năm dung hợp thì tính bất ổn tăng mạnh nhưng trước đó Tả Mạc có thể khống chế chuẩn xác đảm bảo nó không xảy ra thất bại. Những lần Tả Mạc sử dụng điệp binh thuật thất bại đều là từ sau lần thứ sáu.
Ma binh dung hợp năm lần nếu luận về uy lực thì không thể bằng được địa ma binh. Nhưng nếu để làm vật dẫn cho ma văn thì lại có thể đảm nhiệm tốt.
Mặc dù giá trị của ma binh tướng giai không nhỏ nhưng so với những thiên tài địa bảo kia thì lại rẻ hơn rất nhiều.
Càng quan trọng chính là kể từ sau này Tả Mạc có thể không ngừng luyện chế ra địa ma binh.
Linh cảm như suối nguồn không ngừng chảy, hắn nghĩ tới thủy luyện thuật, nghĩ tới kết hợp với đặc tính của phù văn, nghĩ tới…
Tả Mạc ngồi bên cạnh ma binh trì ngày này qua ngày khác, hồn nhiên rơi vào vong ngã, hắn tựa như một bức tượng điêu khắc.
Tròn năm ngày, Tả Mạc không chút động đậy.
Sang ngày thứ sáu cả người hắn bỗng run lên, giống như từ trong giấc ngủ say tỉnh lại.
Tỉnh lại, ánh mắt Tả Mạc sáng như sao, hắn đi đi lại lại quanh ma binh trì, hết vòng này tới vòng khác.
Vòng thứ năm hắn bỗng dừng lại, từ trong giới chỉ lấy ra một đống tài liệu, dùng thái dương thần hỏa cắm cổ cắm đầu luyện chế. Khoáng thạch màu đen bị hỏa diễm đun thành một bãi nước thép, hỏa diễm nhảy nhót giống như có sinh mệnh vậy.
Mười ngón tay của Tả Mạc nhảy múa, từng đạo quang mang giống như chim rừng về tổ chìm vào trong bãi nước thép.
Leng keng leng keng!
Từng chiếc đinh thật nhỏ từ trong hỏa diễm rơi xuống mặt đất tạo ra những âm thanh thanh thúy.
Đinh đen xì, dài khoảng ba tấc, trên mặt phủ đầy ma văn.
Trên mặt Tả Mạc hiện ra nét cười, đây là lần đầu tiên hắn dùng thủ pháp luyện khí kết hợp để bố trí ma văn, không ngờ hiệu quả vượt xa so với sức tưởng tượng của hắn.
Biện pháp này quả nhiên rất khả thi!
Tả Mạc vô cùng hưng phấn, mặt đỏ hết cả lên, hắn rất phấn khích.
Hắn bay tới phía trên ma binh trì, hắc đinh trong tay như thiên nữ vẫy hoa chìm vào đất trống xung quanh ma binh trì, vị trí mỗi cái đều rất chuẩn xác. Ngay sau đó hai tay hắn không ngừng bắn ra các loại ánh sáng, những ánh sáng này vừa chìm vào trong đất liền biến mất, những bùn đất kia lại hiện ra thêm vào đường nét mờ ảo.
Theo ánh sáng không ngừng rơi xuống, đường nét xung quanh ma binh trì càng ngày càng nhiều, nếu có ma binh ở ở đây nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra những đường nét này lại tạo nên những thứ rất quen thuộc với họ, ma văn.
Chỉ là những ma văn này so với những ma văn mà bọn họ thường thấy có chút khác.
Không ai nghĩ tới, Tả Mạc lại dùng kết cấu của phù văn để bố trí ma văn.
Đường nét không ngừng gia tăng, ma văn càng ngày càng trở nên phức tạp, ma binh trì đang yên lặng cũng bắt đầu xao động. Ma binh trì như sôi lên, không ngừng cuộn sóng.
Dưới đáy U Minh địa hà, vô số mạch nước ngầm vô cùng lạnh lẽo giống như cá mập ngửi thấy mùi tanh, điên cuồng lao về hướng ma binh trì thiên tự hào.
Những mạch nước ngầm lạnh lẽo này là thứ rất tốt để luyện chế ma binh, chỉ vì đa số chúng đều tồn tại ở dưới đáy sông nên rất khó mà thu được nó. Hơn nữa mạch nước ngầm vô cùng lạnh, chưa kể tới khó khăn khi điều khiển mà chỉ cần người luyện chế ma công hơi yếu một chút thì hàn khí nhập thể, ngay lập tức sẽ biến thành một bức tượng băng.
Bởi vậy dù cho biết những mạch nước ngầm lạnh lẽo này vô cùng thích hợp để luyện chế ma binh nhưng cũng không có ai dám lấy dùng.
Tả Mạc không sợ chút nào, hắn không ngừng đánh ra từng chùm sáng.
Theo dòng nước lạnh không ngừng tràn vào, ma binh trì đang dao động nhanh chóng yên lặng lại, mặt trì bốc lên từng sợi hàn khí, băng sương dọc theo mặt đất nhanh chóng tràn khắp bốn phía. Nhưng khi băng sương tới gần ma văn thì nhanh chóng hòa tan và bốc hơi mất.
Ma binh trì vốn màu đen giờ đã biến thành màu lam sáng.
Không có chút tạp chất nào.
Từng mạch nước ngầm giống như những con cá nhỏ vô cùng linh hoạt bơi lại ở bên trong trì, mặt nước phía trên xuất hiện những đợt sóng gợn. Vô số mạch nước ngầm chen chúc di chuyển ở phía dưới mặt trì tạo nên vô số sóng gợn khiến người ta hoa hết cả mắt.
Tả Mạc rốt cuộc cũng cảm thấy thỏa mãn.
Ma binh trì trước mặt là do hắn dùng thủy hành phù trận và ma văn, rút lấy mạch nước ngầm ở dưới đáy sông chế tạo ra một cái ma binh trì với phẩm chất cao chưa từng có!
Hàn khí của ma binh trì không ảnh hưởng chút nào tới Tả Mạc!
Tả Mạc lấy ra một thanh ma binh tướng giai, ngay sau đó lại lấy ra một thanh nữa, thanh nữa rồi thanh nữa, trong giây lát ma binh tướng giai chồng chất như núi trước mặt hắn. Nếu tổng quản Vật Hi đường nhìn thấy cảnh tượng trước mắt nhất định tròng mắt cũng rớt cả xuống đất. Ma binh tướng giai nhiều như vậy ngay cả Vật Hi đường cũng không có khả năng ngay lập tức lấy ra như vậy.
Kiểm kê một chút thì thấy có tất cả hơn sáu mươi thanh ma binh.
Tả Mạc lựa chọn lấy sáu mươi thanh.
Vẻ mặt hắn vô cùng phấn khích, linh cảm trong đầu khiến hắn nghĩ ra vô số phương án quái dị, hắn chỉ hận không thể lập tức thử qua từng cái một.
Nhìn sáu mươi thanh ma binh tướng giai trước mặt, một ý nghĩ điên cuồng chưa từng có thoáng hiện ra trong đầu hắn.
Ý nghĩ này vừa hiện lên liền không thể nào xóa đi được.
Tả Mạc vừa mới đột phá giác ngộ liền bị những linh cảm kia chiếm cứ hết đầu óc, hắn cảm giác đầu óc bản thân chưa bao giờ nhạy cảm đến thế. Ý nghĩ nào vừa mới sinh ra trong đầu liền tự động hoàn thiện toàn bộ phương án, không cần cố gắng chút nào, khoái cảm mãnh liệt tràn tới khiến hắn hưng phấn chỉ muốn rên lên một hồi!
Không chút do dự, hắn dùng hiệu suất kinh người viết ra toàn bộ tài liệu cần phải dùng ném cho Đậu Nha đang đứng ở ngoài cửa.
Còn hắn không ngừng một giây phút nào, lập tức bắt đầu luyện chế.
Từng thanh ma binh được hắn ném vào trong ao.
-----------------------------
Đậu Nha đang đứng ngoài cửa buồn chán tới mức sắp ngủ gật. Sở dĩ hắn đứng ở bên ngoài cửa là để tránh đại sư có việc gì cần phải đi làm.
Mặc dù được sai làm công việc chán ngắt kia nhưng hắn lại rất phấn khích, tập trung tinh thần, tùy thời chờ đại sư sai phái.
Nhưng do ma thể hắn yếu ớt, tinh lực không đủ mạnh nên đứng ở đây ba ngày thì không thể nào chịu được nữa, tinh thần mệt mỏi giống như bị ốm, ngáp ngắn ngáp dài cả ngày.
Bỗng, một tia sáng từ bên trong bay ra, rơi vào trong lòng hắn.
Đậu Nha nhất thời giật mình vội vàng bò dậy.
Chắc chắn là đại sư có gì sai bảo.
Khi hắn nhìn thấy trong lòng mình là một danh sách thì lập tức hiểu ra, đại sư đang cần tài liệu gì đó.
Tinh thần hắn trở nên hưng phấn, đại sư đã nói qua với Vật Hi đường, nếu cần tài liệu gì hắn có thể trực tiếp đi lĩnh. Nếu là tài liệu cấp thấp thì đi ra chợ để kiếm.
Khi ánh mắt Đậu Nha đảo qua danh sách thì cả người như hóa đá, miệng há hốc ra giống như một pho tượng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui