Hồng Tiêu đoạn bị nhổ tân gốc!
Tin tức kinh người này giống như dịch bệnh nhanh chóng truyền khắp thế giới ngầm yêu tộc.
Thế giới ngầm không khổng lồ như mọi người vẫn tưởng tượng, mặc dù những năm gần đây thế giới ngầm vẫn không ngừng lặng lẽ mở rộng tầm ảnh hưởng của nó nhưng các vị lão đại có đầu óc đều hiểu rõ rằng thời đại hoàng kim của thế giới ngầm này chỉ là một sản phẩm phụ trong quá trình tranh đấu của trưởng lão hội mà thôi.
Nhưng việc Hồng Tiêu đoạn bị diệt vong vẫn khiến toàn bộ thế giới ngầm rung động.
Nói thật, địa bàn của Hồng Tiêu đoạn cũng không tính là lớn nhưng với thủ pháp kinh doanh cao minh đã khiến thế lực này có nền tảng không tồi, xúc tu của bọn họ đã sớm vươn ra từng ngõ ngách trên khắp địa bàn.
Thế lực như vậy ngoại trừ sinh tử chi cừu thì rất ít người muốn đối chọi.
Thực lực của bọn họ cường đại, muốn chiến thắng bọn họ phải trả một cái giá không nhỏ. Hơn nữa địa bàn kinh doanh của Hồng Tiêu đoạn giống như thùng sắt, sau khi đánh xong mà muốn tiêu hóa địa bàn này cũng là một việc vô cùng phức tạp.
Thực lực của Hồng Tiêu đoạn vô cùng cường đại, bởi vì bọn họ rất giàu có. Mà khiến bọn họ giàu có chính bởi bọn họ đã lũng đoạn được sinh ý về tài liệu cấp thấp.
Lợi nhuận của tài liệu cấp thấp không cao, bởi vậy đại đa số thế lực có thực lực hùng hậu đều không muốn tốn quá nhiều nhân lực vào chút lợi nhuận còi cọc này. Hồng Tiêu đoạn cũng giống như các thế lực ngầm khác, bọn họ có quan hệ mật thiết chặt chẽ không thể tách rời. Có tài nguyên và nhân lực dư thừa lại không có thế lực lớn cạnh tranh, rất nhanh Hồng Tiêu đoạn đã lũng đoạn được bảy thành sinh ý của tài liệu cấp thấp trên địa bàn của mình.
Bất cứ sinh ý nào sau khi bị lũng đoạn cũng sẽ tạo ra lợi nhuận kinh người, dù cho lợi nhuận của nó rất nhỏ. Mặc dù tài liệu cấp thấp không hấp dẫn nhưng nhu cầu về nó lại rất lớn.
Hồng Tiêu đoạn chiếm cứ và lũng đoạn bắt đầu điều khiển thị trường, lợi nhuận họ kiếm được vô cùng lớn.
Thủ pháp của bọn họ rất cao minh, cung cấp cho các thế lực lớn với giá cả thấp hơn giá thị trường, cứ như vậy, không tạo nên bất lợi với bất cứ thế lực nào mà lại có thể tạo ra mạng lưới quan hệ rất đáng sợ.
Nhưng thế lực như thế mà lại bị diệt.
Thế lực tiêu diệt nó có tên là Hắc Hỏa.
Mặc dù Hắc Hỏa cũng có một vài người biết tới nhưng trong thế giới ngầm nó chẳng có chút danh tiếng nào. Nhưng chính tiểu thế lực không có chút danh tiếng nào này lại có thể diệt toàn bộ Hồng Tiêu đoạn, điều đó làm người ta thật sự không tưởng tượng nổi.
Xúc tu của thế lực ngầm nhìn qua giống như mạng nhện, chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay thì bọn họ đều sẽ bị kinh hãi. Rất nhanh, các loại tình báo về Hắc Hỏa nhanh chóng được đặt lên bàn các vị lão đại.
------------------------------
Cuộc sống gần đây của Vưu Cầm Liệt cực kì thoải mái, khuôn mặt lúc nào cũng ẩn trong bóng tối kia đã xuất hiện vẻ vui mừng không hề che dấu.
Trên tay tự nhiên xuất hiện mấy vị bảo kê có thực lực cường đại, Hồng Tiêu đoạn giống như giã thú giãy dụa, sau khi đòn phản công đầy hung mãnh cuối cùng thất bại thì giống như đê vỡ.
So với lúc đấu chiến đấu gian khổ thì hậu chiến thoải mái vô cùng, giống như dạo chơi ở ngoại thành vậy.
Chỉ là việc thanh trừ thế lực tàn dư của Hồng Tiêu đoạn có chút phiền phức, nhưng mặc dù tuổi của Vưu Cầm Liệt còn trẻ nhưng đa mưu túc trí, tâm cơ thầm trầm, những quân cờ bố trí lúc trước đã phát huy giá trị cao nhất.
“Đa tạ các vị.” Vưu Cầm Liệt mặt không biểu cảm nói với mọi người, bên cạnh hắn, đám người Đào Vi nhìn về phía mấy người Nam Nguyệt với vẻ đầy phức tạp.
Thế giới ngầm không thiếu hảo thủ, ví dụ như Vu Ảnh thực lực của hắn vô cùng cường hãn. Nhưng đối với mấy người trước mắt thì bọn họ vô cùng kính nể. Loại hảo thủ như này chỉ có những thế lực lớn mới có khả năng gây dựng được.
Hậu trường của lão đại thật sâu không thể lường được!
Mấy người Đạo Vi nhận ra nhóm người Nam Nguyệt mặc dù thực lực cao thâm nhưng không phải là người của thế giới ngầm, trên người bọn họ không có chút dấu vết nào của thế giới ngầm, tựa như phương thức chiến đấu của bọn họ, vô cùng đường hoàng.
“Không cần khách khí.” Trong mắt Nam Nguyệt hiện lên vẻ phòng bị, nàng đối với mấy người thuộc thế giới hắc ám này luôn có tiềm thức phải phòng bị. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy nàng không dám tin thủ hạ của đại nhân lại có cả những thế lực thuộc thế giới ngầm như này.
Nàng hỏi luôn: “Kế tiếp chúng ta cần phải làm gì? Nếu như có thể chúng ta hi vọng nhanh chóng hoàn thành được nhiệm vụ lần này.”
Những người đứng sau nàng đều nhìn vào Vưu Cầm Liệt, đối với những người trẻ tuổi này thì thiếu niên có tâm độc thủ lạt lòng dạ cực sâu kia làm bọn họ vô cùng cảnh giác. Bọn họ tận mắt nhìn thấy Vưu Cầm Liệt mặt không chút cảm xúc xử tử hơn ba mươi người, tên gia hỏa này chính là ma quỷ. Bây giờ bọn họ chỉ có thể hi vọng sớm hoàn thành nhiệm vụ lần này rồi sau đó nhanh chóng rời đi.
Bọn họ thích ánh nắng chứ không thích bóng đêm.
Vưu Cầm Liệt nhếch miệng cười, nhìn qua thì còn có chút trào phúng.
Hắn liền quay sang Đào Vi đứng bên cạnh gật đầu một cái, Đào Vi hiểu ý lập tức lấy ra một quả ngọc giản đưa cho Nam Nguyệt. Nam Nguyệt có chút nghi ngờ nhận lấy ngọc giản rồi xem qua.
“Đây là một trong những mục đích của đại nhân.”
Giọng Vưu Cầm Liệt làm người ta cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Nam Nguyệt xem qua ngọc giản rồi đưa cho mọi người truyền nhau xem, nàng ngẩng đầu nói: “Ta thấy ngươi chẳng có gì là đặc biệt.”
Đào Vi mỉm cười, khẽ mở môi anh đào, giọng nói mê người phiêu đãng khắp hội trường: “Thương Lăng Tuyết, nữ, hai mươi sáu tuổi, người của Thương gia.”
“Người của Thương gia?” Thương Trạch nhịn không được mở miệng hỏi, hắn có chút hiếu kì vì có cùng họ với mình.
Đào Vi không biết Thương Trạch vì cái gì mà kinh ngạc, nàng vẫn giới thiệu rất cẩn thận: “Thương gia ở Nhữ Bình giới, là một thế lực địa phương. Phụ mẫu nàng qua đời lúc nàng mới mười tuổi, cùng năm đó nàng trở thành gia chủ của Thương gia, cũng là gia chủ nhỏ tuổi nhất trong lịch sử Thương gia.”
Lập tức Nam Nguyệt cảm giác thấy gì đó, hoàn cảnh này với mình năm đó chẳng khác nhau là mấy. Nghĩ tới vị tiểu cô nương mới mười một tuổi đã trở thành gia chủ một nhà, nàng lập tức hình dung ra được sự khó khăn trong đó.
“Thế lực khác ở Nhữ Bình giới đều cho rằng Thương gia suy sụp là không tránh khỏi, trong đó bao gồm cả các thế lực đối địch. Vì vậy ba thế lực địa phương đã liên kết lại để phát động tấn công Thương gia. Nhưng mà không ai nghĩ tới Thương Lăng Tuyết lại suất lĩnh thuộc hạ đánh bại ba nhà kia. Một trận này làm cho danh vọng của Thương gia đại chân, cũng khiến danh tiếng của Thương Lăng Tuyết ở Nhữ Bình giới tăng mạnh.”
Mọi người nghe tới nhập thần, rất nhiều người trên mặt lộ vẻ tán thưởng, đối với một vị nữ hài mười một tuổi mà nói thì điều đó khủng khiếp cỡ nào.
“Về sau, dưới sự dẫn dắt của Thương Lăng Tuyết thế lực của Thương gia nhanh chóng bành trướng. Ba năm sau, Thương gia đã trở thành một trong năm thế lực mạnh nhất của Nhữ Binh giới. Chính nhờ bàn tay của nàng mà năm thế lực lớn nhất của Nhữ Bình liên hợp lại thành Nhữ Bình thương hội, mà hội trưởng là Thương Lăng Tuyết, năm đó nàng mới mười lăm tuổi.”
Mọi người nghe thấy thì đều trợn mặt há mồm giống như đang nghe thiên thư vậy.
“Nhữ bình thương hội đang phát triển cực nhanh, trong mấy năm ngắn ngủi phạm vi kinh doanh đã lan tới ba mươi giới. Ồ, quên nói với mọi người, Thương Lăng Tuyết năm nay mới mười bảy tuổi.”
“Hóa ra trên đời này quả thực có thiên tài!” Nam Nguyệt nhịn không được mà tán thưởng.
Chanh Phát yêu đưa mặt lại gần, chẳng biết xấu hổ nói: “Nam tỷ đang nói ta sao?”
A Văn lạnh lùng phun ra hai chữ: “Ngu ngốc!”
Nam Nguyệt khẽ nheo mày, hai tên gia hỏa này lại sắp có chuyện rồi! Nàng chặn họng: “Đều im đi! Đừng quên trước lúc đi lão đại đã nói gì với các ngươi.”
Chanh Phát yêu co đầu về, làm bộ làm tịch nói: “Huynh đệ tốt luôn nói nghĩa khíe, nghĩa khí vô song chính là ta!”
A Văn không nói gì.
Trong mắt Đào Vi hiện lên sự kinh ngạc, nàng liếc mắt nhìn lão đại thì thấy hắn đang nhắm mắt dưỡng thần.
“Mời nói tiếp.” Nam Nguyệt nói.
“Thương Lăng Tuyết am hiểu kinh doanh, dưới bàn tay của nàng Thương gia được chỉnh đốn rất rõ ràng hơn nữa nhanh chóng lớn mạnh. Thiên phú và tài hoa của nàng làm nhiều thế lực chú ý tới. Nhữ Bình thương hội mặc dù có chút thế lực nhưng nếu để cạnh các thế lực lớn kia thì chẳng đáng kể gì. Nghe nói trưởng lão hội cũng rất có hứng thú với nàng.”
Đào Vi sóng mắt lưu chuyển: “Các ngươi có biết cách nào tốt nhất để có được một thiếu nữ không?”
Nam Nguyệt thản nhiên nói: “Bức hôn.”
Đào Vi khẽ cười: “Nam tiểu thư đúng là rất thông minh. Có quá nhiều cách để đối phó với Thương Lăng Tuyết, lợi thế mà Thương Lăng Tuyết nắm giữ quá ít, biện pháp hữu hiệu nhất chính là cầu hôn. Bản thân Thương Lăng Tuyết vô cùng xinh đẹp, thân gia phong hậu, lại am hiểu kinh đoanh, loại nữ nhân này nếu có được đúng là kiếm được một khoản to rồi! Tới giờ Thương Lăng Tuyết đã nhận được trên dưới mười lời cầu hôn, những thế lực này không thế lực nào là thứ mà Nhữ Bình thương hội có thể đắc tội được.”
“Những kẻ này thật đáng chết!” A Văn giận dữ nói.
Chanh Phát yêu hiên ngang lẫm liệt nói: “Chỉ có bản thân tài mới có thể giải cứu hoa thiếu nữ như thế…”
Nam Nguyệt không thèm nhìn hai người mà nói tiếp: “Nàng có liên quan gì tới chúng ta?”
Vưu Cầm Liệt vốn vẫn nhắm mắt dưỡng thần bỗng mở mắt nói: “Đây là một trong những mục tiêu của cấp trên, đừng hỏi ta. Các ngươi chỉ cần biết nàng là mục tiêu của các ngươi, ta phải giúp đỡ các ngươi hoàn thành.”
“Chúng ta phải làm gì?” Minh Quyết Tử trầm giognj nói, trong mấy người hắn là kẻ đa mưu nhất.
“Ta đang muốn cướp lấy nàng.” Vưu Cầm Liệt nhún nhún vai, giống như một con hồ ly xảo trá: “Nhưng rốt cuộc nhiệm vụ này là như thế nào hoàn toàn dựa vào ý nghĩ của các ngươi. Cấp trên hi vọng có được một nhân tài am hiểu nọi chính kinh doanh. Đương nhiên nếu các ngươi không thể nào có được nàng thì chúng ta còn có mục tiêu khác.”
Quả nhiên là một tên gia hỏa lãnh khốc vô tình, trong lòng Nam Nguyệt càng thêm không vui nhưng Minh Quyết Tử đã chen ngang: “Ý của ngươi là nếu chúng ta hoàn thành nhiệm vụ này thì không cần tiếp tục với mục tiêu khác?”
“Không sai.” Vưu Cầm Liệt thản nhiên nói: “Danh sách lúc đầu có một trăm linh ba người, trải qua sàng lọc thì còn lại mười sáu người.”
“Mười sáu người!”
Mấy người Nam Nguyệt trợn mắt há mồm, con số này thực sự vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
“Mười sáu người này đều rất có thiên phú, thế lực không mạnh nên khá dễ dàng đắc thủ.” Vưu Cầm Liệt nhìn mọi người rồi ngoác miệng nói tiếp: “Các ngươi phải cảm ơn ta, ta đã thay các ngươi hoàn thành một số công tác. Có tám ngươi trả qua đe dọa, bắt cóc, thu hút đã có được. Còn có một thứ mà chúng ta vừa mới hoàn thành đó là Hồng Tiêu đoạn.”
“Ý ngươi là chúng ta còn bảy cái?” Minh Quyết Tử lập tức nắm được trọng tâm.
“Đúng vậy.” Vưu Cầm Liệt mặt không đổi sắc: “Ta đề nghị các ngươi chọn Thương Lăng Tuyết, trong chỉ điểm của cấp trên thì nàng đạt điểm cao nhất. Mặc dù kết quả cuối cùng vẫn phải chờ bọn họ so đấu mới có được nhưng cá nhân ta cũng rất coi trọng nàng. Mặt khác, đẳng cấp của nhiệm vụ lần này là ‘điểu’, ta tin rằng các ngươi biết rõ điều này có nghĩa là gì.”
Đám ngươi Nam Nguyệt cả kinh.
__________________