"Nhã Nhã cáo từ phụ thân, mẫu thân".
Nhã Nhã thi lễ xong thì ra ngoài.
Cô vừa bước ra khỏi cửa thì liền khôi phục lại vẻ mặt bình thản, bước chân nhanh hơn để về lại Liên viện, cô chỉ còn 10 ngày để chuẩn bị mọi thứ chu toàn.
Nhã Nhã trở về lập tức vào phòng đóng kín cửa, cô lấy kim chích vào tay, để máu nhỏ vào ngọc bội.
Cô nhớ lúc Lâm Bội Châu sử dụng, thì đây là một cái nhà kho chứa hàng cực lớn, nhờ vậy cô ta mới thuận lợi mà vận chuyển quân dụng, vũ khí vào phủ thừa tướng và Hoàng cung, chỉ trong một thời gian ngắn, Hoàng thượng và các vị quan viên đã bị khống chế bất ngờ, triều đại lập tức thay đổi.
Máu của Nhã Nhã vừa rớt vào ngọc bội, cô liền cảm thấy hoa mắt, chóng mặt.
Đến khi mở mắt ra, thì đã thấy cô đang đứng ở một vùng đất vô cùng rộng lớn, có sông, suối, ao, hồ, biển, đất, núi,...một phủ đệ vô cùng lớn, cô đi tham quan một vòng, thuận tay lấy nước trong không gian uống và rửa mặt.
Đột nhiên, Nhã Nhã thấy bụng mình đau buốt, từng luồng khí đen hôi tanh cứ thế tỏa ra từ cơ thể cô.
Nhã Nhã vội vàng cởi hết quần áo, cô xuống suối ngâm mình, chịu đựng cơn đau co thắt từng cơn, lục phủ ngũ tạng như nứt ra rồi ráp lại.
Đến khi mở mắt lần nữa, quả nhiên, cả vùng suối mà cô đang ngâm đen ngòm một khoảng, chả nhẽ cô đã sớm bị người ta hạ độc thủ.
Bởi từ khi sinh ra, cơ thể cô vốn ốm yếu, khó nuôi, ba ngày bệnh một trận nặng, hai ngày một trận nhẹ, lại không có mẹ ruột bên cạnh.
Nếu không có hai ma ma hết lòng bảo vệ, e là cô đã sớm quy thiên.
Nhã Nhã cô cũng là người thiện, ác phân rõ.
Ai đối tốt với cô thì cô sẽ hết lòng trả lại, còn những ai đối xấu với cô, muốn hãm hại cô, thì cô sẽ không để chúng được yên ổn.
Sau khi ngâm mình xog, Nhã Nhã bắt đầu tham quan phủ đệ trong không gian.
Cô đi từng nơi, phát hiện phủ đệ vô cùng rộng lớn, nhưng không có gì cả.
Chỉ có vài quyển sách thuốc, sách dạy võ và mấy thanh đao, kiếm, cung tiễn, nỏ,...và nhiều loại vũ khí khác.