Nhã Nhã mở mấy quyển sách thuốc xem.
Bên trong nêu rất rõ cách xem mạch, bốc thuốc, triệu chứng, từng bài thuốc,...cô đọc đến say mê.
Đến khi đứng dậy thì chân đã tê rần.
Nhã Nhã sợ cũng đã trễ nên xếp sách lại, ra ngoài phòng ngủ.
Nhưng hình như bên ngoài còn rất sớm, không khác lúc cô trở về là mấy.
Vậy chẳng lẽ là không gian trong ngọc bội chẳng lẽ là tĩnh.
Nhã Nhã thử vài lần, phát hiện đúng như cô nghĩ, như vậy cô sẽ có nhiều thời gian để chuẩn bị, trước mắt cô cần song song rèn luyện sức khỏe, học y thuật, tích góp của cải, tối nay chính là thời cơ cô ra tay.
Nếu Nhã Nhã nhớ không nhầm thì, lúc cô trở thành linh hồn đi theo Lâm Bội Châu, vô tình cô đã nghe Lâm Thị Lang nhắc lại mọi chuyện với hiền tế của ông ta, năm đó ông ta đã liều mạng cất giấu hoàng kim ở phủ đệ, vào đúng ngày định thay đổi hôn sự, nhờ vậy mới trợ giúp được Thừa tướng.
Hôm nay chính là sau khi xác định để cô gả thay, có phải Thừa tướng sẽ đến không.
Nhã Nhã muốn tìm hiểu thông tin một chút.
"Lý ma ma, người có đó không".
Nhã Nhã vội gọi với ra ngoài.
Một lát sau, một bà lão xách theo giỏ thức ăn đến, hôm nay trong giỏ có một chén cháo trắng và một chén thịt nhỏ, thêm một đĩa rau, đây là bữa ăn của Nhị tiểu thư trong phủ, cũng không khá hơn nha hoàn là mấy.
"Lý ma ma, có phải hôm nay nhà ta có khách quý không.
Bình thường làm gì ta lại được ăn thịt chứ".
Lý ma ma nghe Nhị tiểu thư nói mà đau lòng."Dạ tiểu thư, hôm nay có người của Thừa tướng đến bàn việc với lão gia.
Chắc là chuyện vui, nên lão gia đặc biệt phân phó nấu thêm thịt.
Lão nô tranh thủ lấy cho người một ít".
Quả nhiên, không khác dự đoán của cô là mấy.
Bọn chúng đúng là đã sớm lên kế hoạch, chắc hẳn chuyện An Lăng Vương cũng là do bọn họ bịa đặt ra.
Nhưng cô cũng không có ý định giúp An Lăng Vương, hắn đối với cô cũng chẳng tốt lành gì.