Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn Cầu

Khóe miệng anh không kìm được nhếch lên: “Đi thay quần áo, chúng ta đi bệnh viện!”

Trong mắt Giang Vũ Phi hiện lên môt tia khác thường: “Đi bệnh viện làm gì?”

“Vũ Phi, nói không chừng là em có thai.” Nguyễn Thiên Lăng rất vui nói, đôi mắt anh đen láy sáng lấp lánh, nhìn rất đẹp. 

Giang Vũ Phi kinh ngạc cười nói: “Đâu phải mang thai, chắc là hai ngày nay dạ dày em không tốt.”

“Có phải hay không cứ đi kiểm tra là biết rõ, nhanh lên, đi thôi.”

Giang Vũ Phi không muốn đến bệnh viện kiểm tra, sau khi bắt đầu cô đã uống thuốc tránh thai, sau đó lại có mấy lần cô không uống. 

Đi bệnh viện kiểm tra rất có thể kiểm tra ra cô thật sự mang thai, bởi vì mang thai một đến hai tuần vẫn có thể kiểm tra ra. Nhưng lúc quan trọng này, cô không muốn biết tin cô có thai.

Lòng cô rối loạn, hôm nay cô chỉ muốn biết rõ về thân thế của cô, chỉ muốn biết ba mẹ cô ở đâu, họ có ân oán gì với Nguyễn gia. Về nhưng chuyện khác, sau này hãy nói...

“Làm gì phải đi bệnh viện, quá phiền toái, đi mua vài que thử thai là có thể biết ngay, cũng không cần đợi lâu.” 

“Thật sao?” Nguyễn Thiên Lăng hỏi lại.


Giang Vũ Phi chắc chắn gật đầu: “Ừm.”

“Để anh kêu người đi mua!” Nguyễn Thiên Lăng lập tức quay người rời đi, bước chân anh cho thấy anh rất vội vã. 

Giang Vũ Phi cụp mắt, cảm giác trong lòng rất phức tạp.

Anh càng như vậy cô càng khó chịu. Cô biết, lòng cô đã có sự thay đổi, cô không có cách nào hận anh giống như trước kia nữa.

Bây giờ cảm giác của cô rất mâu thuẫn, cô rất không thích bản thân mình như vậy. Cô chỉ muốn hoặc là hận thì hận sâu đậm, yêu thì yêu sâu sắc, chứ không phải như bây giờ, nửa vời, không có cách nào quyết tâm đưa ra lựa chọn. 

Đã không có cách nào để lựa chọn, vậy thì tạm thời đừng quan tâm nữa.

Bây giờ cô chỉ muốn biết rõ những chuyện Tiêu Lang nói kia có phải là sự thật hay không, trừ cái đó ra, những cái khác cô đều không muốn để ý tới.

Giang Vũ Phi trở lại phòng ngủ thay một bộ đồ mới, Nguyễn Thiên Lăng rất nhanh đã mang về một hộp que thử thai. 

“Nhanh đi thử đi, anh xem hướng dẫn sử dụng, trên đó nói dùng nước tiểu để kiểm tra, nếu như sau một phút xuất hiện hai vạch thì chính là mang thai, nếu sau ba phút chỉ hiện một vạch, chính là không mang thai. Em đi thử đi, nếu không biết sử dụng như thế nào, anh tới giúp em.”


Giang Vũ Phi đỏ mặt túm lấy cái hộp: “Em biết sử dụng như thế nào mà.”

Anh đến giúp cô... Anh không sợ mất mặt, cô còn ngại mất mặt cái gì! 

Nguyễn Thiên Lăng cong môi cười nói: “Đi thôi, nói không chừng con trai anh đã tới.”

Anh thực sự rất vui vẻ, rất hưng phấn, thật giống như đây là đứa con đầu tiên của anh vậy.

Tâm tình Giang Vũ Phi phức tạp đi vào nhà vệ sinh, sau đó khóa trái cửa lại. 

Cô xé một đầu hộp que thử thai, định thật sự kiểm tra...

Nếu như cô mang thai, cô sẽ giả vờ một lần nữa. Nếu như cô không mang thai, thì không cần phải giả vờ nữa. Có điều, có lẽ không cho ra kết quả gì đâu. Cho dù cô thực sự mang thai, thời gian cũng không đủ dài, cho nên kết quả sẽ không chuẩn xác.

Sau năm phút đồng hồ, trên que thử thai vẫn chỉ hiện có một vạch, Giang Vũ Phi thở phào nhẹ nhõm. 

“Vũ Phi, xong chưa, có mấy vạch?” Nguyễn Thiên Lăng ở ngoài cửa hỏi cô.

Giang Vũ Phi mở cửa nhà vệ sinh, Nguyễn Thiên Lăng đợi ngoài cửa khẩn trương hỏi cô: “Kết quả như thế nào?”

Cô giơ que thử thai đang cầm trong tay lên, lòng bộ thất vọng nói: “Nhìn đi, không có thai.” 

Nguyễn Thiên Lăng hơi nhíu mày: “Có phải em sử dụng sai không, bên trên nói phải để cái que nghiêng trong cốc đựng nước tiểu, sau đó...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận