Sau khi Ar chạy ra sân bay đón chị gái của mình, chờ khoảng 1 lúc thì bác quản gia đem đến chiếc xe Limousine (Limo) có đến 10 chỗ ngồi ra đón các anh chị. Xe vừa đến thì các cô gái cùng nhau khoác tay Jin bước ra xe để các anh ngơ ngác nhìn nhau mà tức tối. Các anh cố đi thật nhanh để vào xe trước, nhưng bị các cô gái nhéo tai kéo lại và hét lên
- Heo rừng/Chảnh chẹ/Phung phí ……… biến ra chỗ khác, phải để cho Jin lên trước chứ. (Ella/Sel/Gen)
Các anh bị các chị làm đau quá đành nhường cho Jin vô trước mặc dù trong lòng đang tức tối tột đỉnh. Trên đường đi các cô cứ quấn lấy Jin làm mặt các anh cứ chuyển màu liên tục, nào là đỏ do tức, thành trắng là quá tức, thành tím là tức đến bốc khói. Cal bắt đầu lẩm bẩm từ đó cho tới lúc về nhà, mà ông này ngốc cực kì, lẩm bẩm ở chỗ nào khác không chịu, lẩm bẩm sau ngay bên cạnh Jin, Jin đã nghe hết và hiểu rõ mọi chuyện, Jin mỉm cười và suy tính gì đó.
Cùng lúc đó Bea đang đứng chờ Ar thì có đám côn đồ tới vây quanh và chọc ghẹo cô. Cô rất bực bội nhưng không muốn gây chuyện, đành im lặng bước đi đường khác. Bọn côn đồ thật không biết tự lượng sức, cô đã tha mạng thế mà cứ tiến tới mà trêu đùa. Cô mỉm cười và nói nhỏ nhẹ với bọn chúng rằng theo cô ra phía sau của nhà vệ sinhộtiên mọi người ở ngòai rất ngạc nhiên vì nghe rất nhiều tiếng kêu la rất thảm thiết.
- Uhhh … Áhhh
- Bụp …. Binh … Binh .. Bốp
- Ui da … Đau quá má ơi.
Mọi người ở ngòai nghe kêu la thảm thiết liền đi gọi bảo vệ. Khi bảo vệ chạy tới, họ thật sự rất bàng hoàng khi Bea đang soi gương chảy lại mái tóc dài màu nâu và óng mượt của cô, còn đám côn đồ thì nằm xấp lớp như cá mòi. Bảo vệ tới hỏi cô có sao không, thì cô trả lời dịu dàng rằng không sao, và có một người con trai to cao, đẹp trai vừa đi ngang qua đã cứu cô thoát khỏi bọn côn đồ. Cô mong bảo vệ hãy đem bọn côn đồ này ra ngòai kia mà trị tội. (Ôi trời, bà này vừa ăn cướp vừa la làng nè). Sau khi bảo vệ đi khỏi, cô liền nói
- Ra đi nhóc con, thấy chị bị trêu ghẹo mà còn núp trong đó xem tuồng. Nhớ đòn của chị lắm sao mà làm thế hả?
- Hihi, chị hai à, em nào dám chứ, em biết chị hai của em tài giỏi mà. Nhị đẳng huyền đai karate chứ có ít gì đâu. Chị biết em yêu hòa bình mà, em không thích đánh nhau.
Đừng giận em chứ chị hai, chị hai yêu quý, xinh đẹp của em (Ar giở thói nịnh nọt với Bea)
- Chị thua em rồi, chúng ta về thôi (Bea trìu mến nhìn em trai)
Ar một tay xách hành lí cho chị, tay kia khoác tay chị gái bước đi, trông anh bây giờ rất lịch lãm, ra dáng một người đàn ông thực sự, không giống với Bubu đáng yêu của hằng ngày. Hai chị em tay khoác tay bước ra trước sự ngưỡng mộ của biết bao nhiêu người. Trên đường đi, Bea cứ tíu tít hỏi thăm Ar và 3 người bạn của Ar đã không gặp suốt mấy năm liền. Ar kể thành tích của từng người cho Bea nghe, cô cười chảy cả nước mắt. Ar đưa Bea về khách sạn trước, vì anh biết nếu chở Bea về nhà mới, sẽ gây ra thêm rắc rối, bởi vì ở nhà bây giờ đang có 8 người, à không, phải nói là 6 người đang cãi nhau ầm ĩ vì chuyện của Jin. Là bạn bè lâu năm, Ar hiểu quá rõ tính cách của 3 người kia, cũng hiểu chuyện họ ghen với Jin. Cũng như câu nói “Khi yêu, con người ta sẽ trở nên mù quáng và dại khờ”. Hiện giờ ở nhà đúng như Ar nghĩ, các anh chị đang có chiến tranh rất lớn. Các anh không đồng ý việc Jin sẽ ở lại ngôi nhà này, còn các chị một mực nhất quyết Jin phải ở lại.
- Không! Tôi không đồng ý cho tên nhóc mắt búng ra sữa kia ở lại căn nhà này. Cô có nghe không bả bà chằn ki bo (Cal hét vào mặt Gen)
- Anh không đồng ý thì ra ngoài mà ngủ, tôi nhất quyết Jin sẽ ở đây (Gen cũng nhón chân lên hét vào tai Cal) (Sis ta lùn hơn bro mà)
- Cal nói đúng, Ella à, em đừng có cho thằng nhóc ấy ở đây nhé, anh không thích nó. (Chun cũng không đồng ý nhưng sợ Ella đành nói nhỏ năn nỉ)
- Anh im đi tên heo rừng kia, anh gọi ai là em hả, tuy tôi lùn hơn anh, nhưng không có nghĩa là tôi nhỏ hơn anh. Đồ ngốc, đồ điên, mát đây, trốn trại mới ra, đồ heo rừng ăn hòai không biết no. (Ella đứng lên ghế xỉ thằng vào mặt Chun mà chữi)
- Jin là người quan trọng nhất đối với bọn này, im ngay và cút xéo nếu bọn anh không thích. Còn anh, tên chảnh chẹ kia, nếu anh không thích thì cũng biến dùm, tôi đây cóc thèm ở chung phòng với anh. Người thì cứ như nhí nha nhí nhố, giống khỉ vàng leo cây. (Sel 1 tay chống nạnh, tay kia chỉ ra ngòai cửa, mắt nhìn thẳng vào mặt Ji)
- Cô quá đáng vừa thôi nhé, đồ hậu đậu.Cô ăn nói cho cẩn thận đấy. Mẹ tôi bảo chúng tôi có thể ở trong căn nhà này, nếu cô muốn cho tên nhóc con ấy ở đây thì phải hỏi ý kiến của chúng tôi xem có chấp nhận hay không? Mà cô bảo tôi là gì, khỉ vàng leo cây á, còn cô thì sao, suốt ngày soi gương, xinh tới đâu mà bày đặt, hậu đậu nhất hành tinh mà làm như mình tài giỏi lắm ý. Nhìn cô cứ như vịt bầu chạy bộ thì đúng hơn. (Ji cũng không vừa, đáp trả lại Sel)
- !@#$%^&*()_
- _)(*&^%$#@!
Các anh chị cứ thế mà cãi nhau, cãi nhau không đã hay sao mà họ quay ra đánh nhau. Sel tức giận khi Ji bảo cô ko xinh đẹp, cô cầm nguyên cái bình hoa chọi thẳng vào Ji, nhưng anh né kịp, bình hoa rơi xuống vỡ tan tành, ông quản gia mếu máo nhưng ko dám xen vào vì sợ văng miểng. Ji cũng kiềm chế ko nổi, lấy nguyên cái gối trên sofa chọi thẳng vào Sel, bị văng vào mặt, Sel té bật ngửa, Jin ra tay đở kịp, làm Ji nhà ta càng tức tối hơn. Tới đến Gen, cô tức tối khi Cal gọi cô là bà chằn ki bo, cô rượt Cal chạy vòng vòng nhà, đụng cái gì là cô ném cái ấy. He đang đọc quyển từ điển dày tới hơn cả ngàn trang, Gen liền giật lấy ném thẳng vào mặt Cal làm anh té bật ngửa xịt cả máu mũi. Như thế còn chưa vừa lòng, Gen còn khuyến mãi thêm vài cái đạp và tràn cười kinh dị. Cal đau quá, lại bị chảy máu, lăn quay ra mà nằm đó chịu đòn, miệng cứ lẩm bẩm: “To be or not to be. That is a question” (ôi bó tay, bị đòn mà còn nói nhảm được). Bên Ella và Chun có vẻ như rất yên bình, chẳng nghe thấy gì cả, ủa mà hình như Chun đã đo ván rồi. Anh đang nằm vắt vẻo ở máy quạt trên trần nhà. Quay trở lại thời gian chúng ta lo ngắm mấy anh chị kia thì Chun và Ella làm gì nhé.
- Ella này, em muốn gì anh cũng chìu, chỉ cần em đừng cho hắn ở đây là được (Chun nản nỉ ỉ ôi với Ella)
- Có thật anh sẽ chìu ý tôi ko? (Ella cười nham hiểm hỏi Chun)
- ………. (Chun ko nói gì chỉ gật đầu)
Đột nhiên Ella xông vào đánh Chun túi bụi, đấm bầm con mắt bên trái, Chun quờ quạng té xuống, vừa mới đứng dậy đã bị Ella đấm vào con mắt bên phải. Chưa thỏa mãn, Ella còn nhéo mũi Chun, tát Chun theo kiểu tứ phía. Và rồi dứt điểm bằng đòn ném qua vai của Judo, thế là Chun nhà ta vắt vẻo như lời giới thiệu trên. Từ quản gia cho đến người hầu, ai nấy cũng hoảng sợ, bỏ của chạy lấy người, họ chạy mất tiêu để lại các anh chị với bãi chiến trường đẫm máu. Khi Ar về tới nhà, anh hoàn tòan choáng váng, chân đứng không vững nữa. Jin cứ quấn chặt lấy He, He thì đang uống trà (sặc, chiến trường thế kia mà sis còn ngồi uống trà được, thiệt là bái phục), còn các chiến binh của chúng ta vẫn đang trên mặt trận mà chiến đấu. Và hầu như, phần thần đã thuộc về phe của các cô gái chân yếu tay mềm (không dám chân yếu tay mềm đâu, chân sắt tay thép thì có).
Ar bủn rủn tới gần He lấp bấp lên tiếng
- Chuyện gì thế này?
- Thì như cậu thấy đó .. Jin tránh ra coi, đeo hòai mệt quá (He vừa nói với Ar vừa la Jin)
- Này, you là ai, sao ngồi cạnh Be đáng yêu của tôi, mau ra chỗ khác >”
- Tôi là người ở chung phòng với cô ta đấy (Ar nháy mắt nhí nhảnh cười toe toét)
- Tôi không đồng ý (lần này tới lượt Jin hét lên), tôi muốn ở chung phòng với Be cơ, không chịu đâu, Be ơi, oa oa oa , huhuhuhu (khóc bù lu bù loa lên)
He mệt mỏi thở dài, cô đưa mắt nhìn 1 lượt khắp căn nhà rồi lắc đầu. Cô gấp quyển sách lại rồi bước tới cầu thang, đi được vài bước cô quay lại nói
- Jin, về khách sạn ngủ đi, còn 6 người, dọn dẹp xong bãi chiến trường này mới được đi ngủ. Yan thiếu gia, muốn giúp thì cứ giúp họ, không thì thôi. (Be ra lệnh)
- Này, này, cô là ai mà dám ra lệnh cho chúng tôi hả? (Cal ương bướng cãi lại)
- Vậy cậu nghĩ người làm sẽ ở lại dọn dẹp cho cậu sao, nhìn cho kĩ lại đi, đồ phung phí ạ (Gen cạnh khóe với Cal)
He bước thẳng lên phòng, Ar cũng đi theo sau, Jin thì nghe lời chị quay về khách sạn để nghỉ ngơi, 1 phần vì anh cũng quá mệt với chuyến bay khá dài. Trong phòng khách hiện giờ chỉ còn lại 6 người, 3 cô gái thì nhanh tay dọn dẹp những gì mình gây ra, các chàng trai thấy lạ liền hỏi là tại sao lại sợ Hebe như thế. Các cô gái không nói gì, chỉ bảo là nếu các anh không dọn dẹp, thì im lặng cho các cô dọn, các anh thấy con gái mà phải khiêng ghế, khiêng bàn nên đã ra tay giúp đở. Còn về phần Hebe, cô lên phòng, tiến tới chiếc máy vi tính đánh đánh vào bàn phím cái gì đó. Ar ngồi ngắm từng cử chị hành động của cô, anh khẽ mỉm cười và nghĩ rằng “Một ngày nào đó, anh sẽ thấy được nụ cười của cô”. Thời gian cứ thế trôi qua cũng đã được 2 tiếng, hiện giờ là 9 giờ tối, các anh chị được Hebe cho gọi đến phòng khách để bàn việc. He đưa ra 1 xấp giấy gì đó, phát cho mỗi người 1 tờ, xong rồi He đọc thật to các điều trong tờ giấy.
NỘI QUY CỦA NHÀ
1. Mọi người bình đẳng, không phân biệt nam hay nữ. (ý nó Ella, cô rất thiên vị con gái, còn con trai thì trừ thẳng tay)
2. Mọi người phải đồng lòng trong 1 nhà, ai có rắc rối phải nói ra để mọi người giúp đở. (nói câu này mà sis không biết rằng người giấu chuyện trong lòng là sis sao)
3. Nam nữ chung phòng thì phải tôn trọng lẫn nhau, không có sự đồng ý của đối phương thì không được chạm vào bất kì vật sở hữu nào của họ. Không được xen vào chuyện riêng tư của nhau. (nói Sel vì hậu đậu sẽ làm hỏng đồ đạc của người khác, và cũng nói Ji vì tội hay tò mò tọc mạch chuyện riêng người ta)
4. Nếu ai có bạn trai, bạn gái, thì dùng di động mà liên lạc, cấm tuyệt đối sử dụng điện thoại nhà, càng ngăn cấm dẫn họ về đây. (nói Cal vì về con gái chỉ có anh này là phiền nhất)
5. Điều khoảng về thời gian là 9 giờ tối phải có mặt ở nhà đầy đủ, không được thiếu 1 ai, nếu không sẽ phải ngủ ở ngòai. (nói Chun vì anh cứ hay đi ăn trong các quán ăn mà quên đường về)
6. Nhiều thứ trong nhà là của chung, không được giành lấy một mình. (nói Ar hay giành TV mà xem hoạt hình)
7. Tuyệt đối không được vì vật chất mà mất hòa với nhau (nói Gen vì bà này mê tiền)
Đây là điều lệ khi chúng ta ở chung trong 6 tháng, nếu ai vi phạm 1 trong 7 điều trên, làm ơn, lập tức dọn ra khỏi nhà (He phán câu cuối cùng rồi nhìn mọi người). Bảy anh chị bây giờ nuốt nước bọt mà toát mồ hôi lạnh. Mọi người cùng nhau kí tên vào (cũng là do He bắt buộc, không kí ra khỏi nhà) chấp nhận tuân theo nội quy của nhà. Kí xong các anh chị lại quay ra cãi nhau chí chóe, He lắc đầu ngán ngẩm, bỏ lên phòng. Ar lon ton chạy theo sau lưng. Tả sơ về căn phòng của các anh chị nhé, ở ngòai cửa bước vào thì hai chiếc giường được đặt đối diện nhau, chính giữa có chiếc bàn để nước, mỗi giường đều có 1 cây đèn để đọc sách nếu thích, 1 cái bàn nhỏ bên cạnh, mỗi phòng có 1 máy vi tính, ai có xài thì xài. Phòng của He và Ar chia ra hai màu rõ rệt, Ar là màu xanh lam tươi mát, nhưng He lại là màu trắng muốt rất sạch sẽ, nhưng ở màu trắng này toát lên vẽ lạnh lùng khó tả. Jiro thì màu vàng chóe như màu tóc của anh (Khỉ vàng leo cây), màu hồng nhí nhảnh đáng yêu của Sel. Màu tiền của Gen, hình các cô gái xinh đẹp thì dành cho Cal. Chun thì nhường hết căn phòng cho Ella, cô muốn dán các món ăn lên tường, anh cũng cùng sở thích nên tích cực giúp Ella dán chúng lên ^__^.
Thế là qua hết một ngày. Một ngày mới sẽ bắt đầu, rồi còn biết bao nhiêu chuyện sẽ tiếp diễn nữa.