Tu vi của Minh Ngộ Tử vốn là đạo thánh thiên giai, sau thiên lôi hối thể, tu vi của lão đã đạt đến cảnh giới giả thần. So với Hỏa Huyền lúc trước, thì đánh ra cũng mạnh hơn vài phần. Hai mắt Minh Ngộ Tử mở ra, lôi quang lập lòe, toàn thân lão chi chít những con rắn màu trắng, khiến cho kẻ khác lạnh sống lưng.Lôi Cương cau mặt lại, dù cho hắn có đạt đến mức độ nào, thì đối với giả thần vẫn nắm chắc bảy phần chiến thắng, Nhưng Minh Ngộ Tử là cao thủ Lôi hệ, Lôi Cương lại chưa có kinh nghiệm đánh trận với cao thủ Lôi hệ. Hắn hít một hơi thật sâu, nhìn ở ấn đường của Minh Ngộ Tử có một con rắn hình tia chớp màu tím, hắn lấy từ giới chỉ ra một thanh kiếm tiên màu đỏ. Kiếm tiên này là vật duy nhất trong giới chỉ, Hư Kiếm thì ở một nơi, còn kiếm tiên màu vàng ở trong Lôi phủ hạo huyền, Lôi Cương chỉ có thể làm được như vậy.Bất thình lình, một tia sáng lóe lên trong mắt Lôi Cương, cương khí và nội kình trong cơ thể hắn cuộn trào mãnh liệt, thanh kiếm tiên tỏa ra ánh sáng. Lôi Cương cầm kiếm phóng tới chỗ Minh Ngộ Tử.- Thức thứ ba mươi sáu của Khai Thiên!Sau khi đứng cách chỗ Minh Ngộ Tử chỉ còn trăm mét, Lôi Cương khẽ quát. Trong đầu hắn đột ngột hiện lên việc lĩnh ngộ thức thứ ba mươi sáu của khai thiên. Một mũi kiếm trăm trượng từ trong kiếm tiên cuộn trào mãnh liệt, ẩn chứa áo nghĩa chém xuống.- Rầm, ầm!Trong không gian có tiếng nổ như tiếng sấm vang lên. Đây là do Lôi Cương sử dụng khai thiên sau khi đạt được ngũ hành thể thu tầng thứ tư. Lúc này, Lôi Cương dần dần trở nên mạnh, khiến cho số lần sử dụng khai thiên càng ít đi. Có lẽ chỉ có chờ sau khi có được tới thức thứ năm mươi, Lôi Cương mới tiếp tục sử dụng nó. Lúc này, sức mạnh của hắn đã hoàn toàn dung nhập vào trong khai thiên. Lúc trước ở phái Kiếm Đỉnh, khi có được Khai Thiên, thì phần miêu tả phía bên trên nó nói là cần phải có sức mạnh làm cơ sở mới có thể phát huy được sức mạnh thực sự của nó.Minh Ngộ Tử lùi lại vài bước, hít một hơi thật sâu, trong mắt lão lộ ra vẻ ngạc nhiên. Cảm thụ được mối nguy hiểm, Minh Ngộ Tử liền xem Lôi Cương là kình địch, lão trợn tròn hai mắt, quát:- Thiên địa lôi động!Âm thanh của Minh Ngộ Tử giống như ẩn chứa lực Lôi hệ, khiến cho mây đen tụ tập trên bầu trời không ngừng bạo động. Một đạo thiên lôi màu tím lớn từ trong đám mây đen nổi lên, nhanh như chớp bắn về phía Lôi Cương.- Kinh lôi!Minh Ngộ Tử nhìn Lôi Cương chằm chằm, rồi lại hét lên một tiếng lớn. Trom đám mây đen, một đạo thiên lôi to bằng cánh tay đánh xuống người Lôi Cương. Đạo sấm sét này giống như có thể biết trước vị trí hắn sẽ né tránh. Hắn đang nhanh chóng di chuyển để né tránh, thì đạo sấm sét này lại tấn công bên cạnh hắn. Trong lòng Lôi Cương kinh hãi, đối với Lôi hệ hắn tất nhiên có chút kiêng dè. Dựa vào quỹ đạo lúc trước sấm sét đánh xuống, Lôi Cương cơ bản đã có thể tránh được, nhưng lúc này nó lại tấn công hắn. Lôi hệ quả nhiên không hổ danh vượt lên trên Ngũ Hành.- Bịch!Một tiếng nổ từ thức thứ ba mươi sáu của khai thiên vang lên, trong nháy mắt mũi kiếm vỡ tan.Ánh mắt tám vị trưởng lão của Phụng Thiên ở xa lộ ra vẻ trầm tư và cau lại, như thể đối với "thiên địa lôi động" của Minh Ngộ Tử, Lôi Cương lại chỉ có thể dùng thức thứ ba mươi sáu của khai thiên là điều vô cùng ngạc nhiên. Vẻ mặt Thiên Uy cũng cuồng ngạo, càng không thèm nhìn Lôi Cương, đối với y, lần này không còn nghi ngờ gì nữa, Lôi Cương phải chết. Mặc dù sức mạnh của Lôi Cương bạo phát khiến cho Thiên Uy kiêng nể bảy phần, nhưng đối với Minh Ngộ Tử, thì y lại hoàn toàn tự tin.Nếu lúc này, Minh Ngộ Tử hiểu được suy nghĩ trong lòng Thiên Uy, thì chắc chắn lão sẽ vô cùng khổ tâm. Một kích mạnh mẽ của Lôi Cương đã khiến da đầu của Minh Ngộ Tử tê dại, thiên địa lôi động này của Minh Ngộ Tử là sở học trong đạo thuật trong Lôi hệ đủ đứng trong năm loại đầu tiên, nhưng sau khi một kích này va chạm với một kích của Cương Ma thì đã tiêu tán. Điều này có nghĩ gì? Nó có nghĩa là kích này của Cương Ma so với uy lực một kích "lôi động thiên địa" không kém là bao.Bị sấm sét của Minh Ngộ Tử bắn phá, Lôi Cương chỉ cảm thấy một lực thiên lôi điên cuồng vào trong cơ thể, khiến cho hắn tê liệt, điều đó khiến Lôi Cương không thể không chú trọng trận đấu này, khai thiên mạnh mẽ cho hắn sự tự tin. Nhưng Minh Ngộ Tử mới tùy tiện đánh một kích mà mình đã tê liệt, nếu mà gặp phải một cao thủ khác có tu vi cao hơn so với Minh Ngộ Tử, thì chắc chắn mình đã chết. Cao thủ trong cuộc chiến, chỉ chần chừ trong chốc lát là tình hình cuộc chiến có thể nghịch chuyển. Nếu sấm sét của Minh Ngộ Tử khiến mình tạm dừng ba tức, thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.Ánh mắt Lôi Cương chợt lóe, hắn quyết định gọi cốt giáp ra, trong đầu hắn cũng nảy ra sự ngạc nhiên mừng rỡ.- Lực Lôi hệ, ha ha, cao thủ Lôi hệ. Tiểu tử, đừng có trốn nữa, cứ để thiên lôi oanh kích người đấy. Lực Lôi hệ này còn hơn cả thuốc bổ đối với ta. Không tiểu tử, ngươi phải đầy người này vào bước đường cùng, thì mới có thể khiến y sử dụng được lực Lôi hệ mạnh mẽ hơn.Có tiếng nói đầy vẻ mừng rỡ vang lên trong đầu Lôi Cương. Lôi Cương choáng váng, âm thanh này chính là Hủy Diệt Chi Lôi trong cơ thể hắn. Hắn gần như đã quên Hủy Diệt Chi Lôi, lúc này không nghĩ là nó lại xuất hiện.- Tiểu tử, cứ làm theo lời ta đi. Sau khi ta hấp thu lực Lôi hệ này, sẽ đủ để hạt châu màu tím trong đan điền của ngươi viên mãn. Hấp thu càng nhiều, thì hạt châu màu tím sẽ vỡ vụn thành anh, ta lại có thể dung nhập vào trong đó, khi đó, ngươi có thể nhờ vào lực lượng của ta quét sạch thời đất.Lời Hủy Diệt Chi Lôi ẩn chứa sự tự tin tuyệt đối lại vang lên.Lôi Cương nghe thấy Hủy Diệt Chi Lôi nói thì cũng không quá ngạc nhiên mừng rỡ. Nếu hạt châu màu tím nghiền nát thành anh, Hủy Diệt Chi Lôi sẽ nhập vào trong đó. Khi đó, Hủy Diệt Chi Lôi sẽ kiểm soát tình hình, liệu mình còn có thể chống lại saoNhư thể hiểu rõ được suy nghĩ trong lòng Lôi Cương, giọng nói của Hủy Diệt Chi Lôi lại vang lên:- Tiểu tử, mặc dù không biết tại sao lại ở trong cơ thể ngươi, nhưng tất cả điều này rõ ràng là ý Trời. Nếu ý Trời khiến ta thôn phệ ngươi, thì dù ngươi có mạnh trở lại cũng không thể trốn được. Nếu ý Trời mà không phải như vậy, ta sẽ vĩnh viễn không có cách nào ràng buộc ngươi. Đó cũng là lý do vì sao ta không thể thôn phệ được tiểu lôi long kia trong cung Nê Hoàn của ngươi. Ngươi đã tu luyện đến giờ, thì cũng phải hiểu rõ rằng, ý Trời là nắm thế gian trong tay Người. Chúng ta chỉ là con kiến hôi dưới ý Trời mà thôi.Lần này Hủy Diệt Chi Lôi nói làm cho sóng to gió lớn trong cơ thể Lôi Cương dấy lên, ý Trời là nắm thế gian trong tay Người sao? Trong lòng Lôi Cương có ý chống lại, nhưng lúc này, Lôi Cương không có thời gian để suy nghĩ. Trong khi đó, Minh Ngộ Tử đã dựa vào thời gian còn đang sửng sốt của Lôi Cương để tiếp tục tăng cường sức mạnh, mây đen trong bầu trời đã bao phủ trời đất, khiến cho trời đất trở nên u ám. Lôi thần cuồn cuộn, ánh sáng màu tím lóe lên, khiến cho các cường giả ở Cửu U giới đều kinh hãi.Trong lòng đất U Phủ, một lão giả đang ngồi ngồi nhắm mắt từ từ mở hai mắt ra, trong ánh mắt để lộ vẻ kinh ngạc.Cùng lúc, Địa Linh tông cũng tương tự.Cuộc chiến đấu ở thành Phụng Thiên khiến cho các cao thủ của U Phủ, Địa Linh tông, liên minh Cửu Minh cùng giật mình tỉnh giấc.Còn những người tu luyện bình thường mặc du rời khỏi thành Phụng Thiên nhưng họ đều cảm thụ được một thế lực kinh khủng, như thể lão Thiên nổi giận. Mà việc Cương Ma trở về đã truyền khắp Cửu U giới, điều này làm cho trong lòng họ vô cùng kinh hãi và càng có thể khắng định rằng uy lực bộc phát ra từ thành Phụng Thiên chắc chắn là do Cương Ma. Những cao thủ rời khỏi thành Phụng Thiên đều nghĩ mà sợ, và cho rằng quyết định rời đi của mình là may mắn.Thật ra, đúng như suy nghĩ của những người tu luyện này nghĩ, người tu luyện vốn vẫn ở lại thành Phụng Thiên mặc dù đa số đã bỏ đi, nhưng có mấy trăm người vẫn cố nén sự sợ hãi ở trong lòng để chứng kiến cuộc chiến ngày hôm nay. Nhưng kết quả là bọn họ đều bất tỉnh trên mặt đất, ngay cả đám người Đồng Chiến khi cảm thụ được luồng uy lực này thì sắc mặt cũng đều tái nhợt.Hai mắt Kỳ Minh lạnh lùng nhìn tất cả những điều này, trong mắt gã đầy chiến ý, nhìn Lôi Cương chằm chằm.Đồng Sư bị thương nặng cũng âm thầm cười ngượng. Mặc dù lão và Minh Ngộ Tử chưa có nhiều giao lưu, nhưng lão không nghĩ rằng, tu vi của Minh Ngộ Tử lại đạt đến mức như vậy, có lẽ còn mạnh hơn nhiều so với vực chủ. Đồng Sư chợt phát hiện ra, chín vị trưởng lão của thành Phụng Thiên cực kỳ huyền bí, mà vực chủ Thiên Uy lại càng huyền bí. Đồng Sư nghĩ đến đó, khóe miệng toát lên vẻ giễu cợt, mình trong mắt Thiên Uy có lẽ chỉ là một cây đao, vậy thôi! T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m- Minh Ngộ Tử, ta muốn hắn phải chết trong vòng nửa khắc nữa!!Giọng nói của Thiên Uy vang lên trong không trung, át cả tiếng sấm sét ầm ĩ trong không trung.Lúc này, Minh Ngộ Tử ngồi xếp bằng trên mặt đất, môi nhúc nhích như thể nhớ kỹ cái gì đó. Nghe thấy Thiên Uy nói, ánh mắt lão lộ ra vẻ gượng gạo, Lôi Cương mạnh mẽ vượt quá cả dự tính của lão. Lúc trước, khi Lôi Cương ở Phụng Thiên, trong mắt Minh Ngộ Tử, hắn chỉ là một con kiến hôi, thế mà lúc này, hắn lại làm cho lão rơi vào tình bị ép buộc.- Không biết ở đây, một chiêu này có thể phát huy được bao nhiêu uy lực?Minh Ngộ Tử lẩm bẩm, từ đám mây đen trong không trung những tia chớp liên tục đánh xuống. Sấm sét quét qua người Lôi Cương này không phải bắn vào hắn mà lại đánh vào đỉnh đầu của Minh Ngộ Tử. Mỗi một lần đánh vào người Minh Ngộ Tử, thì con rắn tia chớp màu bạc ở phía sau lão lại càng lớn lên.Một làn khí thế khổng lồ tỏa ra từ trong cơ thể Minh Ngộ Tử. Lôi Cương đang chìm trong suy tư thì bừng tỉnh, nhìn Minh Ngộ Tử ngồi xếp bằng, Lôi Cương nhíu mày lại, mình lại phải tiếp một đòn nữa sao? Khí tức lúc này của Minh Ngộ Tử khiến cho Lôi Cương cảm nhận được một sư đe dọa.- Hủy Diệt Chi Lôi!!Sau khi từ mây đen giáng xuống hàng nghìn thiên lôi, Minh Ngộ Tử chợt quát, chi chít những con rắn màu bạc phía sau lưng lão nhanh chóng tập trung ở phía sau. Một tiếng long ngâm rít gào từ trong đó, những con rắn màu bạc này nhanh như tia chớp tập hợp thành một lôi long trăm trượng, sấm sét ngưng tụ lại phát ra những tiếng động ầm ầm lao về phía Lôi Cương.- Hủy Diệt Chi Lôi? Chờ sau khi ta hấp thụ xong Lôi hệ, ta muốn xem Hủy Diệt Chi Lôi ngươi có được bao nhiêu sức mạnh hủy diệt.Trong đầu Lôi Cương vang lên tiếng xem thường của Hủy Diệt Chi Lôi.