Thể Tôn

Vạn Tượng các, phía nam Vô Thượng giới.Ở sâu trong thành Vạn Tượng, một gã nam tử trung niên áo vải chắp tay sau lưng, mắt nhìn trời, không hiểu đang suy nghĩ chuyện gì. Chợt, phía sau lưng y xuất hiện một bóng người. Nam tử trung niên giận dữ, nói:-Tượng, tên tiểu tử đó đi đâu rồi?-Tử gia.Người kia chậm rãi nói, đôi mắt đỏ như máu nghiêm nghị.-Tử gia? Hắn đến Tử gia làm gì? Đã tới Vạn Tượng các ta thành thân, sao còn rời đi như thế?Nam tử trung niên quay đầu lại, gương mặt đầy vẻ tức giận.-Vì Tử Vận, nữ nhi của Tử Thí.Người kia chậm rãi nói.-Cái gì? Tên tiểu tử này còn dám quyến rũ cả nữ nhi của Tử Thí sao?Nam tử trung niên nghe vậy, càng giận tím mặt.-Nữ nhi của Tử gia trời sinh đã có hư hoả, không còn sống được bao lâu nữa. Có điều, hắn đã biến Tử gia thành đống phế tích, hơn nữa, còn làm Tử Thí bị thương nặng nữa.Đôi mắt đỏ tươi của người kia thoáng run lên, y thấp giọng nói.-Cái gì? Hắn đánh trọng thương Tử Thí?Nam tử trung niên nghe vậy biến sắc. Thực lực của Tử Thí thế nào y hoàn toàn hiểu rõ. Vạn Tượng các tuy rằng không thường qua lại với Tử gia, nhưng thân là một trong bốn đại gia tộc của Vô Thượng giới, là một trong các gia chủ, thực lực Tử Thí sao có thể yếu được? Bản thân y còn không dám chắc có thể thắng được Tử Thí, vậy mà lúc này, một tên hậu bối lại có thể đánh bại được lão sao? Dĩ nhiên y hết sức khiếp sợ rồi.-Ngươi có biết chuyện khá ầm ĩ gần đây của Quân gia không? Tất cả cũng đều do một tay hắn mà thành đấy.Người kia nói tiếp.-Ngươi muốn nói đến chuyện những người tham gia hôn lễ của Quân gia khi trở về đều không nhớ rõ chuyện gì nữa sao? Nghe nói là có người có tu vi cao cường đã xoá đi ký ức của bọn họ, hơn nữa Quân gia hết sức thê thảm. Chẳng nhẽ những chuyện này cũng đều là do tên tiểu tử này mà ra sao?Nam tử trung niên biến sắc, nghiêm mặt nói. Tuy rằng y không hiểu rõ mọi chuyện là như thế nào, nhưng trong những người đến Quân gia có vô số người là cao thủ, thế nhưng không có một ai nhớ được chuyện gì đã xảy ra cả. Nếu chỉ là vài người thì không có gì đáng nói, đằng này lại là tất cả mọi người a. Chuyện khiến nam tử trung niên phải suy nghĩ nhất là người đứng sau Quân gia, Quân Uy!-Lẽ nào hắn có thể thắng được Quân Uy sao? Thực lực của hắn chẳng nhẽ lại đáng làm đối thủ của Quân Uy sao?Nam tử trung niên ngờ vực, hỏi.-Quân Uy? Ngươi đã quên những gì ta nói với ngươi lúc trước rồi sao?Giọng của Tượng tỏ vẻ khinh thường."Quân Uy? Làm người xách giày cho hắn cũng không xứng. " Nam tử trung niên chợt nhớ đến câu nói này của Tượng, ngây người.-Hắn đến thành Vạn Tượng rồi.Tượng nhìn về phía trước, thấp giọng nói.-Tới? Hừ, thực lực cao thì làm sao nào? Không vượt qua được tám cửa ai của lão phu thì đừng nghĩ đến chuyện lấy Chỉ San.Nam tử trung niên hừ lạnh, nói.Trong thành Vạn Tượng, Lôi Cương chậm rãi đi đến nơi sâu trong Vạn Tượng các. Hắn muốn đến thành Vạn Tượng trước khi đến Lôi Táng chi địa ở phía nam, Vô Thượng giới. Lôi Cương muốn trả lời Chỉ San, dù lúc này hắn sẽ không cầu hôn nàng, nhưng ít ra cũng phải nói trước với nàng một câu. Còn Tử Vận, nàng đã được Vân lão đưa vào không gian cấm. Lôi Cương có muốn gặp cũng không thể gặp được. Phân thân hành hoả đang lĩnh ngộ chiến kỹ truyền thừa do Viêm Long tổ tiên lưu lại, phân thân hành thổ vẫn đang luyện tập cách dung hợp cốt hài, phân thân hành mộc đang gia tăng tu vi.Lần này, Lôi Cương đến Lôi Táng chi địa, là muốn đột phá lôi long lực, ngoài ra còn muốn gia tăng sức mạnh của huỷ diệt của lôi linh đủ để hoá giải hư hoả. Hắn muốn vào Lôi Táng chi địa thử lĩnh ngộ trận pháp hành lôi, biết đâu có thể bố trí trận pháp, gọi ra hình nhân hành lôi, còn gọi là Lôi Hoàng. Do thời gian lĩnh ngộ trận pháp quá dài, hắn muốn đến Lôi Táng chi địa nhằm rút ngắn thời gian. Vì Tử Vận, Lôi Cương muốn dốc sức luyện phân thân hành lôi, âm dương tương khắc, biết đâu có thể nhờ vào Lôi Hoàng hoá giải hư hoả trong người Tử Vận.Nếu như không được, Lôi Cương chỉ còn cách gặp Đạo Hư. Nếu lão thực sự đạt được hỗn độn lôi long lực, thì dù hắn phải làm cách nào cũng phải ép lão hoá giải cho Tử Vận. Nếu không được, Lôi Cương chỉ còn cách giết Đạo Hư, hấp thụ hỗn độn lôi long lực của lão mà thôi.Lúc này, Lôi Cương đang đứng trước mặt cửa đại môn của tổng bộ Vạn Tượng các. Hắn nhìn tám gã tu luyện giả trước mặt, nhíu mày. Lần này, hắn không còn giống với lần trước nữa. Giờ hắn không còn bao nhiêu thời gian nữa. Chân phải Lôi Cương bước lùi lại một bước, lấy đà phóng thẳng tới cửa thành. Tám gã tu luyện giả thấy thế đều rút ra kiếm tiên, ngăn hắn lại.-Tránh ra!Lôi Cương khẽ quát lên, tám luồng quyền kình cùng phát ra mãnh liệt khiến cả tám tu luyện giả đều kinh hãi. Bọn họ đều lui lại sau, không dám đỡ đòn. Nhưng bọn họ còn chưa kịp phản ứng nhiều, Lôi Cương đã tiến vào tổng bộ. Bảy tên đệ tử đều hoảng hốt, một khi để Lôi Cương đi vào, tất bọn họ sẽ bị khiển trách. Nhưng gã nam tử trung niên còn lại lại nhìn vào trong thành, thấp giọng nói:-Đừng lo, đây là mục đích của các chủ.Lôi Cương xông vào trong tổng bộ Vạn Tượng các xong, đập vào mắt hắn là rất nhiều toà nhà rộng mênh mông. Trước mặt hắn chợt xuất hiện bốn lão giả đang ngồi xếp bằng. Lôi Cương thất kinh, tám cường giả cương thần, đạo thần sao? Cuối cùng hắn đã hiểu rõ, Vạn Tượng các chẳng qua là cố ý cản trở hắn. Bản thể của Lôi Cương tuy có thể thắng được cường giả đạo thần, cương thần, nhưng một lúc đối mặt với bốn vị cường giả, thì thật có chút phiền phức a. Hắn không muốn lãng phí thời gian, liền nhìn chằm chằm vào tám vị cường giả, nói:-Ta có việc, không muốn lãng phí thời gian, xin tám vị tiền bối giúp cho.Giọng nói của Lôi Cương vang vọng. Hắn cảm nhận được bên trong còn có không ít cường giả đang chờ đợi hắn.Tám vị cường giả cùng đứng yên bất động, tỏ ý Lôi Cương đừng có nghĩ đến chuyện đánh bại bọn họ chứ đừng nói đến chuyện kia. Lôi Cương nhíu mày, phân thân hành thổ hiện lên trước mặt hắn, nói: Text được lấy tại https://truyenfull.vn-Ta không muốn lãng phí thời gian, nhưng nếu không đánh bại các ngươi, ta cũng không thể đi vào được. Vậy cùng lên đi.Giọng nói của hắn truyền đi, vang vọng khắp tổng bộ Vạn Tượng các.-Hảo khí phách. Lão phu muốn xem ngươi có năng lực gì đây.Một giọng nói già nua vang lên. Gần mười người cùng xuất hiện. Trong đó có một lão giả mặc áo bào tím thầm cười, nhìn Lôi Cương chăm chú.Lôi Cương nhìn mười người này, thầm than, lại thêm cả bốn vị cường giả cương thần, trong đó còn có cả hai gã cương thần huyền giai nữa. Lôi Cương ngưng thần, phân thân hành thổ không nói nhiều lời, nhảy vào giữa đám cường giả. Tiếng xé gió vang lên, bốn gã cường giả cương thần bị hắn đánh bay, sức mạnh của hắn cường đại đến nỗi nhất thời khiến bọn họ không thể phản công.Chưa được nửa khắc sau, mười bốn vị cường giả cương thần chỉ còn lại hai gã cương thần huyền giai. Tất cả những người kia đều đã bị phân thân hành thổ đánh cho một quyền, không thể đứng lên nổi nữa. Lão giả kia mới rồi còn tươi cười dần ngây người, nghiêm sắc mặt. Khí tức phân thân hành thổ phát ra khiến hai người bọn họ cảm thấy hết sức áp lực.Phân thân hành thổ lạnh lùng nhìn chăm chú vào hai gã cương thần huyền giai, nói:-Hai vị tiền bối, tại hạ có việc gấp. Xin đừng gây khó dễ cho tại hạ.Hai gã cương thần huyền giai nhìn nhau. Bọn họ không dám chắc có thể thắng được phân thân hành thổ, nhưng các chủ đã có lệnh, làm sao bọn họ dám do dự đây. Lúc này, lão giả kia nói:-Tiểu tử, cứ đánh bại chúng ta…Lão còn chưa nói xong, đã kêu lên đau đớn. Phân thân hành thổ đã xuất hiện trước mặt lão hết sức quỷ mị. Một quyền đánh đến bụng lão giả, sức mạnh ngũ trọng lực quá cường đại đến nỗi đẩy bay lão đi. Gã cương thần huyền giai còn lại kinh hãi, rút ra thần khí nháy mắt bổ về phía phân thân hành thổ. Phân thân hành thổ hừ lạnh một tiếng, vung quyền đón lấy.-Ầm…Một tiếng động vang lên. Một quyền của phân thân hành thổ đánh thẳng vào thanh thần khí, sức mạnh của hắn quá mạnh mẽ đến nỗi khiến thanh thần khí nháy mắt rung lên. Tên cường giả huyền giai chỉ kịp nhận ra tay phải tê rần, tay áo đã đẫm máu. Y còn chưa kịp ngăn thanh thần khí ngừng rung lên, một quyền của phân thân hành thổ đã đánh đến bụng. Một quyền ngũ trọng lực đẩy y bay ngược lại. Bản thể Lôi Cương bám theo phân thân hành thổ, nhanh chóng lao đến trước.Một bóng người áo xám chậm rãi hiện lên trước mặt phân thân hành thổ, cản lối đi của hắn. Bản thể Lôi Cương nhíu mày, nghiêm nghị. Khí tức của nam tử áo vải này so với Tử Thí không kém chút nào. Lôi Cương nhìn nam tử trước mặt, thấp giọng quát:-Tiền bối, xin nhắn lại cho Chỉ San hai chữ. Chờ ta.Nói xong, hắn không nói nhiều nữa, quay đầu đi. Phân thân hành thổ cũng đi vào trong Hạo Huyền Lôi phủ. Lôi Cương không muốn lãng phí thời gian nữa, một trăm năm phải đạt được hỗn độn lôi long lực đã đủ hắn áp lực lắm rồi.Nam tử trung niên ngây người nhìn bóng Lôi Cương sắp biến mất. Đến khi y có thể phản ứng lại, chỉ kịp hét lên một câu:-Ngươi đi mà nói với nó.Nhưng y chợt nhận ra Lôi Cương đã biến mất. Thần thức y cũng đã cảm nhận được Lôi Cương đang nhanh chóng rời khỏi thành Vạn Tượng. Các chủ Vạn Tượng các ngây người đứng đó, đến khi y kịp hiểu ra chuyện gì thì gương mặt y đã hoàn toàn biến sắc, lúc đen lúc trắng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận