Vừa nghe thấy tiếng thét chói tai bên trong: "Tự nhi." tâm Hiên Viên Dật chợt căng thẳng, "phanh" một tiếng, một cước đá văng tướng môn, hắn mở ra chân thon dài vòng vào trong bình phong, giống như bị đả kích thật lớn, sắc mặt đờ đẫn khóe miệng co quắp, cả người liền ngốc tại chỗ.
Chỉ thấy Linh Xảo Nhi ôm hai đứa con nít trong ngực, nhưng hai đứa trẻ này nhìn thế nào cũng không giống đứa bé bình thường, chỉ vì bọn chúng có hai lỗ tai dài đầy lông trắng như tuyết, còn có cái đuôi cuốn thành từng vòng, tóc lại là màu xám bạc.
"A ô ~" hai tiểu tử kia ngậm ngón út, ở trong phòng yên tĩnh mềm nhẹ kêu một tiếng trong trẻo, hai cặp con ngươi trong suốt đầy nước đang tò mò quan sát tất cả chung quanh.
Linh Xảo Nhi vừa thấy Hiên Viên Dật cùng Quỷ y xông vào, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vội vàng nhấc đệm đắp lên hạ than của Nam Cung Tự.
Nam hài trong ngực nàng chu cái miệng nhỏ nhắn mập mạp, khạc ra từng ngụm bọt khí một, con ngươi đầy nước vân vê nhè nhẹ bị ánh nến chiếu vào, một đôi con ngươi đỏ tươi đen nhánh trong veo như yêu cùng ánh mắt Hiên Viên Dật chạm vào nhau: "A a oa ~" nam hài hưng phấn giơ đôi tay, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh sảo đột nhiên liền nở ra một nụ cười, tay nhỏ bé hướng về phía Hiên Viên Dật quơ múa, ý muốn hắn ôm ôm.
Hiên Viên Dật ngẩn ra, đứa nhỏ này.
.
.
.
.
.
Linh Xảo Nhi lúc này đem hai đứa bé ôm đến cho Hiên Viên Dật, rửa tay một cái, cầm bút viết đơn thuốc đưa cho quản gia đang sững sờ ở một bên, nghiêm trang nói: "Vương phi nàng mất máu quá nhiều, cần ăn một chút thuốc bổ, đây là đơn thuốc, chút nữa ngươi theo đơn thuốc này đến tiệm thuốc mua, mỗi ngày đúng hạn dùng, không quá một tháng, Vương phi sẽ sinh khí dồi dào." Dứt lời, chuông bạc thắt ở eo áo nàng lên phát ra tiếng giòn vang, nàng tiến lên khoác cánh tay Quỷ y, nghiêng đầu nũng nịu nói: "Phụ thân, Xảo Nhi làm theo lời của ngươi, ngươi lấy cái gì thưởng cho ta đây?"
"Được, lão nô đi lấy thuốc ngay." Quản gia cầm đơn thuốc đáp một tiếng, sau đó xoay người liền rời đi.
Quỷ y rủ thấp tầm mắt xuống, ngón trỏ nâng mái tóc rủ xuống ở bên tai nàng lên: "Xảo Nhi tiến bộ không ít, sau khi trở về ta nhất định sẽ hảo hảo thưởng ngươi." Nói xong, ánh mắt của hắn đầy thâm ý nhìn hai tiểu hồ ly trong ngực Hiên Viên Dật, đúng như hắn nghĩ, Cửu vĩ hồ cùng người phàm sinh ra đứa bé, quả nhiên không tầm thường! Nếu như có thể lấy máu trên người bọn họ, là có thể luyện thành đan cải tử hồi sinh, miệng nhếch lên một tia cười không dễ phát giác.
Hai tiểu tử nằm ở trên người Hiên Viên Dật kia con ngươi long lanh nhìn thẳng vào con ngươi âm hiểm của Quỷ y, sợ run cả người: "A ô ——"tay nhỏ bé níu lấy xiêm áo Hiên Viên Dật thật chặt, đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở trong ngực hắn.
Sau hơn nửa ngày sửng sốt Hiên Viên Dật mới hồi phục lại tinh thần, thoáng cái đã có đứa nhỏ của mình, quả thật giống như đang nằm mơ một, hận không thể tát mình một bạt tai, xem một chút có phải là đang nằm mơ hay không, nhưng hai tiểu tử nằm trên người của hắn kia xác thực là tồn tại, trái tim lay động lên từng vòng gợn sóng, không cách nào bình tĩnh lại.
Hai tay hắn giơ hai đứa con nít lên thật cao, nhìn hai đứa đang nghẹo cái đầu nhỏ, tò mò nhìn hắn, nụ cười trên mặt Hiên Viên Dật vui vẻ đến mức người nào cũng có thể nhìn thấy, tiếng cười hắn trong trẻo lại dễ nghe, giống như cảm động, tràn đầy trong phòng.
"Đồng Nhi, Ngưng nhi, ha ha ha.
.
.
.
.
.
Không hỗ là đứa bé của Bổn vương, dáng dấp cùng người khác không giống nhau."
Mộ Thiên Vấn từ ngoài phòng xông vào dừng bước chân lại, nhìn vẻ mặt Vương gia vui sướng, ánh mắt liền giật mình rơi vào hai tiểu oa nhi mà hắn giơ cao, khóe miệng vừa kéo, tầm mắt sau đó nhìn thấy nha hoàn trên mặt đất đang thoi thóp một hơi, bên trên thái dương ngay lập tức treo ba đường hắc tuyến, không hổ là đứa bé của Vương gia cùng Vương phi! Vừa sinh ra liền đem người ta hù chết, lớn lên sẽ làm ra chuyện gì nữa?
Bảo vệ ở một bên nha hoàn, gã sai vặt đè nén sợ hãi trong lòng, rối rít quỳ trên mặt đất chúc mừng nói: "Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia, mừng long phượng thai."
Mộ Thiên Vấn ngay lập tức cho người kéo nha hoàn bị hù chết ra ngoài, tiến lên liên tục quan sát đứa con nít trong ngực Hiên Viên Dật, hai đứa con nít này hướng về phía hắn đột nhiên vẫy tay: "A ô ô" mà kêu, hình như muốn hắn ôm.
Hiên Viên Dật không
.