Từ lúc còn nhỏ Cố Dĩ Hiên đã xin vào làm việc lặt vặt phụ giúp trong nhà hàng này rồi nên quản lý khá thông cảm cho hoàn cảnh của cô.
Anh ta cũng không nỡ quát mắng vì cô xin nghỉ việc đột xuất, tuy nhiên theo quy định của nhà hàng thì đáng lẽ ra Cố Dĩ Hiên sẽ không được thanh toán tiền lương, là chính anh ta tự bỏ tiền túi của mình ra để trả cho cô.
Tất nhiên điều này anh ta cũng không hề nói cho cô biết.
Cố Dĩ Hiên cảm ơn quản lý rồi sau đó chào tạm biệt mọi người ra về.Vừa mới rời khỏi nhà hàng một đoạn, thì lúc này chiếc xe ô tô củaBạch Nhất Đồng cũng tiến lại theo hướng ngược chiều với cô, thấy Cố Dĩ Hiên đi lướt ngang qua mình.
Bạch Nhất Đồng mới vội vã dừng xe lại, mở cửa xe ra nhìn thấy Cố Dĩ Hiên cứ như bắt được vàng, hô lớn:"Cố Dĩ Hiên, em hôm qua đi đâu vậy, hôm nay không phải đi làm sao, mọi người đang lo lắng cho em lắm đấy!"."Tại sao lại là anh chứ, anh đến đây làm cái gì nữa vậy?"."Anh thực sự lo lắng cho em lắm đấy, hôm qua anh gọi điện chocô chú thì mọi người nói không liên lạc được với em, sáng nay anh vội vàng đếnnơi này để tìm em, em không bị làm sao chứ?""Gặp anh tôi mới bị làm sao đấy, làm ơn đừng có đi theo tôi nữa được không, tôi với anh không có quan hệ gì cả!""Tại sao lại là không có quan hệ gì cơ chứ, em là vợ sắp cưới của anh, anh lo lắng cho em là lẽ đương nhiên.""Tôi mới không thèm làm vợ chưa cưới của anh, anh hãy tránh xa tôi ra, cuộc hôn nhân này tôi không đồng ý, tôi sẽ không gả cho anh!""Không được, em nhất định phải gả cho anh, anh nhất định sẽ yêu thương em.
Bây giờ thì lên xe đi, anh đưa em về nhà.""Tôi sẽ không đi đâu cả, anh đừng bám theo tôi nữa."Bạch Nhất Đồng lôi kéo muốn đưa Cố Dĩ Hiên lên xe, hắn ta cảm thấyCố Dĩ Hiên đang muốn trốn chạy khỏi hắn, dù sao hắn ta cũng nhất quyết muốn cưới được cô.
Mặc kệ hôm đó cô có hay không làm chuyện kia với người đàn ông đó, nếu không phải là bạn gái của Tống Giang Thần, thì hắn ta nhất định phải bắt cô về làm vợ mình.Hai người giằng co nhau hồi lâu, mấy người trên đường đi qua nhìnthấy vậy, Cố Dĩ Hiên mới ra sức cầu cứu bọn họ, nhưng Bạch Nhất Đồng tỏ ra gian manh hơn.
Nói rằng đây chính là vợ của mình, vì giận dỗi cho nên mới bỏ nhà ra đi, thế là hắn lại thuận lợi lôi kéo nhét Cố Dĩ Hiên lên trên xe.Cố Dĩ Hiên bởi vì không địch lại nổi sức lực của người đàn ông, cho nên đành miễn cưỡng bị hắn lôi kéo lên trên xe.
Lúc Bạch Nhất Đồng vòng qua bên kia để mở cửa xe ngồi vào ghế lái.
Cố Dĩ Hiên mới nhanh chóng lôi điện thoại ra, gọi điện cho Tống Giang Thần.Trong cơn nguy cấp, Cố Dĩ Hiên chẳng nghĩ ngợi được gì nhiều, tôihôm qua Tống Giang Thần mới gọi điện cho cô xong.
Cho nên lúc này Cố Dĩ Hiên mới gọi điện cho anh để cầu cứu, cô cảm thấy có lẽ ngoài anh ra, chẳng ai có thể giúp đỡ cô thoát khỏi được tên đàn ông xấu xa này.Sau khi Tống Giang Thần bắt máy, Cố Dĩ Hiên mới để điện thoại mộtbên, tránh khỏi tầm mắt của Bạch Nhất Đồng, đề phòng hắn ta phát hiện được.
Trong điện thoại vang lên cuộc đối thoại giữa hai người đang nói chuyện với nhau:"Anh định đưa tôi đi đâu vậy Bạch Nhất Đồng?""Đưa em đi đâu à? Đương nhiên là đưa trở về nhà rồi, em hãy ngoan ngoãn ở nhà mà đợi ngày lành tháng tốt để về làm dâu nhà họ Bạch chúng tôi đi!""Tôi không muốn kết hôn với anh, anh cưỡng ép người khác như vậy có ý nghĩa gì cơ chứ?""Tôi có điểm nào không xứng với em chứ? Hơn nữa cuộc hôn nhân này chú của em đã đồng ý gả em cho tôi rồi, em đừng hòng chạy trốn khỏi tôi!""Tôi đã trưởng thành rồi, mọi người không thể ép tôi kết hôn như vậy được!""Nếu em không kết hôn thì chúng ta có thể sống chung như vợ chồng trước, sau đó sinh con đẻ cái rồi làm giấy kết hôn cũng không muộn!""Anh! Tại sao anh lại có thể nghĩ ra chuyện như vậy được cơ chứ?""Tôi chính là muốn như vậy đấy, Cố Dĩ Hiên, em tốt nhất là nghe theo sự sắp xếp của tôi, nếu em không đồng ý tôi cũng sẽ có rất nhiều cách để khiến cho em phải cam tâm tình nguyện gả cho tôi!""Thật là một người bỉ ổi, anh thật là quá quắt...".