Mộng Khiết cho Tiểu Bảo ăn sáng tại nhà sau đó Trạch Dương đưa hai người đến trường học.
Mộng Khiết ôm hôn tạm biệt con trai xong quay lại xe của anh.
Hai người tới bện viện lấy số xếp hàng kiểm tra toàn diện xong bắt đầu lấy mẫu thử.
Trạch Dương lấy mẫu đơn giản nhanh chóng ngồi đợi cô ngoài hàng ghế.Hơn ba mươi phút sau Mộng Khiết mới đi ra, Trạch Dương nhìn thấy cô được y tá rìu ra trong lòng liền lo lắng bước tới gần cô."Sao vậy? Đau lắm sao?""Lấy trứng đương nhiên là đau hơn mấy anh lấy tinh dịch rồi!" - Cô y tá đỡ cô khó chịu nói."Anh giúp tôi đưa cô ấy đến phòng kia nằm nghỉ chút đi."Trạch Dương không nói câu nào cúi xuống bế bổng cô lên đi thẳng phía phòng y tá chỉ bên trong có ba giường anh đặt cô xuống một giường.
Cẩn thận đắp chăn cô, nhìn khuôn mặt trắng bạch không còn giọt máu của cô trong lòng anh liền hối hận không thôi.Mộng Khiết không hết đau bác sĩ tiêm cho cô mũi thuốc sau đó thả cô về.
Trạch Dương lại không nghĩ chuyện đơn giản nhưng vậy, anh bế cô lên."Anh muốn làm gì mau thả tôi ra.""Tốt nhất em lên nằm im cho tôi." - Anh mang cô nhét vào trong xe.Về đến nhà anh lại một lần nữa bế cô về phòng ngủ chính khi đặt cô xuống giường cơ thể cô mới hết run rẩy.
Sau đó, cô rìm vào giấc ngủ có lẽ quá mệt lên cô không hề gặp cơn mê nào lúc tỉnh dậy đã gần sáu giờ tối.
Tiểu Bảo trong đầu cô vang lên giọng nói cô vội vàng hất chăn xuống giường vừa mở cửa chạy xuống nhà thấy Dì Lý đang đút cơm cho Tiểu Bảo."Tiểu Bảo.""Mẹ."- Tiểu Bảo nhảy xuống ghế chạy đến ôm chân cô."Thiếu gia thấy thiếu phu nhân ngủ quá giờ lên bảo tôi đi đón tiểu thiếu gia ở trường.
Thiếu gia có dặn tôi nấu cháo cho thiếu phu nhân có dùng luôn không ạ?""Cám ơn dì đã đón Tiểu Bảo cho con."Dì Lý mỉm cười không nói gì lấy cho cô bát cháo gà hạt sen là món cháo cô thích nhất.
Mộng Khiết ăn thử miếng hương vị rất giống mùi mẹ cô nấu.
Bỗng nhiên cô cảm thấy tủi thân không ngăn được nước mắt.
Năm năm ở Anh cuộc sống mặc dù không lo nghĩ nhưng làm mẹ đơn thân không có đơn giản hơn nữa lại ở xứ người.
Những ngày bị ốm cô chỉ muốn một bát cháo nóng từ mẹ."Thiếu phu nhân, có phải không hợp khẩu vị cô không ?""Không có cháo rất ngon, cám ơn dì."- Mộng Khiết mỉm cười bà.Từ ngày cô về nhà giờ đây lần đầu tiên bà thấy cô cười đúng là nghiêng nước nghiêm thành chả trách thiếu gia lại cưng chiều cô đến vậy.
Ở với cậu chủ hơn năm lần đầu tiên bà thấy thiếu gia đích thân vào bếp nấu chào.
Bà nghe nói cô là tiểu thư đài cát chỉ là năm năm trước bị hãm hại rồi đi Anh sau đó khi trở về lại có tiểu thiếu gia, không hiểu sao cô lại sinh đứa bé ra nếu người bình thường sẽ chẳng bao giờ làm chuyện đó, hơn nữa mỗi đêm đều nghe thấy cô la hét vậy mà còn giữa lại đứa bé không phải tự gây tổn thương cho bản thân sao?Mộng Khiết gỡ miếng thịt gà đút cho Tiểu Bảo lúc quay lại thấy Dì Lý đang nhìn mình ánh kỳ lạ.
Có lẽ bà giống mọi người đều có chung một câu hỏi sao năm đó lại giữa Tiểu Bảo.
Trước giờ cô chưa từng quan tâm điều đó bởi bản thân cô biết cha đứa bé là ai.Ăn xong cơm Mộng Khiết cùng Tiểu Bảo xem phim hoạt hình trong phòng khách bỗng nhiên cô nghe tiếng động mạnh trên tầng.
Dì Lý trong phòng nghỉ chạy ra vẻ hoảng hốt lên thư phòng.Mộng Khiết cũng ôm Tiểu Bảo đi lên theo cùng thấy căn phòng tối Dì Lý lo lắng nói."Thiếu gia cậu có sao không? Bác sĩ nói dạ dày cậu không tốt không được uống rượu cơ mà.""Cháu không sao.""Để tôi đi gọi cậu Tôn." - Dì Lý chạy ra đến bàn làm việc anh ấn số quen thuộc.Ba mươi phút sau, Tôn Trực Lưu từ phòng ngủ chính bước ra mặt đầy sát khí đi về lúc qua phòng khách thấy cô đang ôm con heo hồng (Tiểu Bảo mặc bộ heo hồng.) xem phim hoạt hình cơn tức trào lên tận cổ nhìn cô nói."Cô là vợ hắn ta."Mộng Khiết nghe thấy nhưng không gật đầu mà chỉ hơi chau mày nhìn anh."Cô khuyên hắn ta đi có muốn chết chạy xa xa chút đừng liên luỵ đến tôi." -Tôn Trực Lưu nói xong hùng hùng hổ hổ rời đi.Mộng Khiết ngơ ngát không hiểu chuyện gì cô cũng đâu muốn bị liên luỵ.
Lúc sau Dì Lý từ trên tầng đi xuống."Thiếu phu nhân, thiếu gia ngủ rồi! Đêm nay nhờ cô chăm sóc cậu ầy, tôi già rồi không thức khuya được." - Dì Lý để lại câu nói rồi về phòng mình.Mộng Khiết ngẩn ngở lần hai rồi nhìn con heo nhỏ trên đùi mình chuyện gì đang sảy ra vậy?Mộng Khiết liền mang con heo nhỏ vào phòng ngủ chính đặt lên giường, còn bản thân thì qua phòng khách bên cạnh ngủ.
Sáng sớm Trạch Dương tỉnh dậy thấy cục bông hồng nằm bên cạnh mình anh nghi ngờ chọc chọc vài cái.
Tiểu Bảo xoay người Trạch Dương nhìn thấy tức trào màu ra ngoài.
Cô để đứa trẻ trong anh ốm sao?.