Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đường Ninh xoay đầu lại, hai mắt có một loại lãnh đạm khiến người khác sợ hãi, cô lạnh lùng nhìn Mặc Vũ Nhu, tựa như giễu cợt, lại tựa như khinh thường.
Không phải mỗi người đều giống cô, nhưng mà… Đường Ninh lười nói mấy lời này, bởi vì cô biết, bất luận cô nói gì, Mặc Vũ Nhu đều sẽ xuyên tạc.
Ở cửa, mặt Hàn Vũ Phạm đầy sương lạnh nhìn hai người, nhất là khi nghe đến câu cuối cùng, chẳng lẽ thật sự vì Tinh Thời Đại nâng đỡ nên Đường Ninh có địa vị như hôm nay? Hàn Vũ Phàm không cam lòng, lạnh giọng nói với Đường Ninh: “Đến phòng làm việc của tôi.
”
Đường Ninh đứng dậy đi theo Hàn Vũ Phàm, hai người một trước một sau đi vào phòng làm việc, Hàn Vũ Phàm khom lưng chống bàn làm việc, không quay đầu lại, chất vấn Đường Ninh: “Lời Vũ Nhu nói có phải là thật không? Có phải cô và Tổng giám đốc Tinh Thời Đại có quan hệ khó nói?”
“Không có.
” Đường Ninh dứt khoát trả lời.
“Cô còn gạt tôi, trong tiệc rượu đêm đó, chính miệng Tổng giám đốc Tinh Thời Đại nói với tôi từng nâng đỡ cô vô số lần.
Đường Ninh, không nghĩ tới cô luôn giả vờ vô tội thanh cao trước mặt tôi, uổng công tôi từng áy náy với cô.
”
“Nếu Mặc Vũ Nhu nói cái gì thì chính là cái đó, vậy anh cần gì phải hỏi lại tôi?” Giọng nói Đường Ninh không có chút gợn sóng, đối với Hàn Vũ Phàm, tâm cô đã sớm lạnh như băng.
“Được, tốt lắm, Đường Ninh, cô chĩa mủi nhọn vào tôi và Vũ Nhu mọi mặt, thì ra cô mới là cao thủ yêu vụng trộm.
” Hàn Vũ Phàm xoay người, tràn đầy căm hận với Đường Ninh, bởi vì anh ta rất muốn biết, rốt cuộc Đường Ninh quyến rũ Tổng giám đốc Tinh Thời Đại từ khi nào, chẳng lẽ bọn họ còn ở chung với nhau?
Ba năm trước Tinh Thời Đại đã nâng đỡ Đường Ninh, ba năm… mà anh ta lại sợ tổn thương cô mà luôn che giấu Mặc Vũ Nhu!
“Tiện nhân!”
Mặc dù đây là từ ngữ Hàn Vũ Phàm từng nghĩ vô số lần trong lòng, nhưng hôm nay, lần đầu tiên anh ta mắng ra miệng, còn ngay trước mặt Đường Ninh.
Đôi mắt Đường Ninh bỗng rét lạnh, ánh mắt tinh nhuệ của cô nhìn Hàn Vũ Phàm, sau đó gằn từng chữ: “Bởi vì hai chữ này của anh, tôi thề, tôi sẽ khiến Thiên Nghệ diệt vong nhanh gấp mười lần.
”
“Hàn Vũ Phàm, không phải ai cũng vô sỉ như anh, Mặc Vũ Nhu và Hàn Nhược Tuyết không thể làm gì anh, anh cảm thấy tôi cũng không được đúng không?”
“Nửa tháng! Tôi cho anh nếm thử mùi vị không có gì.
”
Hàn Vũ Phàm nhìn Đường Ninh, nhìn Đường Ninh nói ra như lời thề, trong lòng bỗng nhiên rụt rè, trải qua khoảng thời gian giao chiến, anh ta đã rất rõ Đường Ninh là một người không đạt mục đích thề không bỏ qua, hơn nữa, cô còn ung dung bình tĩnh, không ai biết bước tiếp theo cô muốn làm gì, khi bạn cho rằng bạn đã tính kế được cô ấy, cô ấy luôn thay đổi càn khôn như kỳ tích.
Hàn Vũ Phàm hơi hối hận lời mình vừa mắng ra miệng, nhưng… bóng người Đường Ninh đã xa.
Anh ta lại mắng Đường Ninh là tiện nhân… Đúng là buồn phiền.
Dưới lầu, thật sự có người của Tinh Thời Đại công khia đến cửa đón người, Tổng giám đốc đương nhiệm của Tinh Thời Đại mời Đường Ninh cùng đi ăn tối, nhưng Đường Ninh cự tuyệt như ba năm nay, trước giờ không cho đối phương chút cơ hội nào.
“Chu tổng, xin lỗi, tôi có xe.
”
Đối phương lại đụng vách tường lần nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đường Ninh đi xa, tới chỗ rẽ, mà lúc này, không biết Lam Vũ chạy từ đâu ra, giang hai tay ngăn đường đi đối phương, vẻ ngoài lại tương tự Đường Ninh bảy phần.
“Đương Ninh không đi, đổi tôi đi được không?”
Chu Ngạn Thanh nhíu này, lá gan cô bé này quá lớn, lại dám trực tiếp ngăn xe anh ta, nhưng không thể phủ nhận tuy Lam Vũ không có khí chất chuyên nghiệp như Đường Ninh, nhưng cô ta thắng ở trẻ tuổi, trẻ tuổi chính là ưu thế.
Nếu quả thực không nâng đỡ được Đường Ninh, vậy thì nhặt một Lam Vũ cũng không thua thiệt, chẳng qua giai đoạn đầu phải bỏ vốn tương đối lớn.
Nhưng mà, anh ta vẫn muốn Đường Ninh hơn.
…
Trên đường về nhà, chị Long thấy sắc mặt Đường Ninh không tốt, phát hiện có chỗ không đúng, lập tức hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì? Đường Ninh, lại cãi vả với mấy tiện nhân kia?”
Tiện nhân…
Nghe được hai chữ này, Đường Ninh nghĩ tới Hàn Vũ Phàm nhục mạ cô, xem ra cô vẫn còn quá ôn nhu với Thiên Nghệ, cũng may… lễ trao giải đã gần ngay trước mắt, nếu cô không khiến Mặc Vũ Nhu vạn kiếp bất phục, cô không phải họ Đường.
Quá khứ đã qua, nhưng hai người họ nợ cô, cô cũng tuyệt đối không nương tay, nhất định đòi lại toàn bộ!
Chị Long thấy vẻ mặt Đường Ninh âm trầm, cũng không truy hỏi nữa, chỉ đưa Đường Ninh về Khải Duyệt Đế Cảnh, rồi dặn dò cô nghỉ ngơi sớm, dù sao sắp chụp ảnh cho tạp chí của TQ, bây giờ cô nhất định phải nghỉ ngơi dưỡng sức.
Khi về, Mặc Đình đã về đến nhà, cầm mấy quyển tạp chí về công ty giải trí, không ngoại lệ, đều vì cô.
Nhìn bên mặt anh tuấn mê người của Mặc Đình, Đường Ninh hít một hơi thật sâu, đã có người tốt như vậy ở bên cạnh, cô thật sự không thể yêu cầu mọi chuyện đều thuận lợi, nên cô tận lực bình ổn tâm tình mình.
“Đang xem gì đó?” Đường Ninh đi tới, ngồi xuống bên cạnh Mặc Đình, hỏi.
“Chọn công ty quản lý thích hợp nhất cho em, mặc dù anh có thể kiểm định giúp em, nhưng… nhưng không ai ra mặt thương lượng, nên sau khi thoát khỏi Thiên Nghệ, em nhất định phải đổi đoàn thể tốt hơn nổi trội hơn.
” Mặc Đình giải thích xong, đưa một cái cho cô.
Đường Ninh cho là Mặc Đình sẽ bảo cô vào Tinh Thời Đại hoặc Sang Nghệ Thế Kỉ, nhưng Mặc Đình lại đẩy tên Chanh Điền tới trước mặt cô.
Tuy Chanh Điền không phải công ty giải trí đầu rồng gì, so với Hải Thụy và Tinh Hoàng cao cấp còn chênh lệch rất lớn, nhưng cũng coi như có danh tiếng trong giới, hơn nữa, về phương diện đào tạo người mẫu quốc tế, Chanh Điền có kinh nghiệm vô cùng phong phú.
Chỉ là dựa vào thân phận hiện giờ của Đường Ninh, đến Chanh Điền, dường như hơi trèo cao.
“Người của Chanh Điền mời em?”
“Không có, em tự tranh thủ đi, không lâu sau có một buổi khảo hạch, đến lúc đó, anh dẫn em đi thử.
”
Đường Ninh gật đầu, trước giờ cô không hề có ý kiến gì với kế hoạch của Mặc Đình, chẳng qua… Mặc Vũ Nhu muốn vào Sang Nghệ Thế Kỉ, còn Lam Vũ đang nỗ lực cướp đi Tinh Thời Đại từ trong tay Đường Ninh, có lẽ Mặc Đình coi thường hai công ty kia.
Anh muốn Đường Ninh tiến vào công ty giải trí Chanh Điền có cấp bậc cao hơn, nếu quả thực có thể thành công, đến khi công bố tin tức lại một trận tinh phong huyết vũ.
Nghĩ tới Mặc Đình khổ tâm suy nghĩ, Đường Ninh nắm tay Mặc Đình, cùng anh mười ngón tay đan chặt vào nhau: “Ban ngày phải xử lý chuyện công ty, khuya về nhà còn phải xem công ty thay em, anh không mệt sao?”
“Dù mệt mỏi đi nữa, anh cũng không muốn nhìn thấy em thua thiệt, anh không thể để cho vợ anh thua thiệt.
” Mặc Đình hôn lên môi Đường Ninh.
“Em như vậy, có phải cũng được coi là một tay anh đào tạo ra không?” Đường Ninh đột nhiên nghĩ, đoạn đường này đều là Mặc Đình ở sau lưng chống đỡ cô, nói Mặc Đình đào tạo cô, không hề quá đáng.
“Vợ, anh chờ làm quản lý riêng của em!” Mặc Đình mỉm cười.
.