Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Đường Ninh, bây giờ chị đang ở nhà của người đại diện của Mặc Vũ Nhu." Sáng sớm ngày hôm sau, chị Long đã gọi điện thoại tới cho Đường Ninh: “Tuy nhiên, hình như con gái của anh ta đã bị bệnh, vợ của anh ta vẫn còn rất trẻ, đang ngồi ở trong phòng chơi game."
"Bệnh rất nặng?" Đường Ninh hơi nhíu mày lại, rốt cuộc cái người đàn ông họ Vưu này, đã coi Mặc Vũ Nhu là gì? Sao anh ta lại quan tâm đến cô ta như vậy.
"Vẫn luôn khóc, người lúc lạnh lúc nóng, nhìn rất đáng thương."
Thật ra Đường Ninh cũng đã nghe thấy tiếng khóc, không gặp được thì thôi, nhưng nếu chị Long đã nhìn thấy thì không thể để mặc được, cô nhắc nhở cô ấy: "Chị đưa con bé đến bệnh viện đi, tiện thể thanh toán tiền thuốc men luôn."
Chị Long hiểu ý của Đường Ninh, cô ấy nhanh chóng gọi xe cứu thương tới, đưa đứa trẻ đến phòng cấp cứu của bệnh viện, mà lúc cô ấy rời đi, mẹ của đứa bé, lại còn đeo tai nghe xem phim.
"Đứa bé này đã sốt cao đến mức sắp chuyển sang sưng phổi rồi, người lớn các cô đã làm gì vậy?" Bác sỹ vừa kiểm tra sức khỏe cho đứa bé, vừa chất vấn chị Long.
Chị Long đang muốn đáp lại, thế nhưng người đại diện của Mặc Vũ Nhu đã vội vàng chạy đến, lòng như lửa đốt nhìn con gái: "Bác sỹ, con gái tôi sao rồi?"
"May mà được đưa tới kịp thời, bằng không sẽ bị sốt đến sưng phổi!"
Vưu Lâm nghe thấy con gái mình không sao, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng lúc quay đầu thấy chị Long, anh ta đầy phòng bị nói: "Sao lại là cô?"
"Người ta đã đưa con gái anh tới đây đấy." Bác sỹ làm rõ quan hệ giữa mấy người, rồi vội vàng làm sáng tỏ giúp chị Long.
Cảm xúc của Vưu Lâm hơi phức tạp, nhìn thấy con gái mình ngủ, anh ta mới kéo chị Long đi ngoài cửa: "Cô có ý gì? Cô muốn biết được tin tức của Vũ Nhu từ chô tôi? Tôi nói cho cô biết, không thể nào!"
Chị Long cười nhạo anh ta, lấy tiền từ trong ví ra, giao cho Vưu Lâm: "Là Đường Ninh để bảo tôi đưa đứa trẻ này đến bệnh viện, số tiền này, cũng là Đường Ninh bảo tôi giao cho anh, Vưu Lâm, anh có biết là tôi xem thường anh đến mức nào không? Anh hy sinh tất cả cho Mặc Vũ Nhu, nhưng cô ta có nghĩ tới tình cảnh của anh và con gái anh không? Quay đầu lại, còn nhờ kẻ thù như chúng tôi ra tay giúp đỡ..."
Vưu Lâm nhìn sấp tiền mặt trong tay, lại nghĩ đến chuyện Mặc Vũ Nhu đã lâm vào tình cảnh này rồi, còn muốn trang sức lộng lẫy, muốn hư vinh sống cuộc sống giàu sang ăn ngon mặc đẹp, nhịn một lúc lâu, anh ta mới lên tiếng kéo chị Long ra: "Cám ơn các cô đã cứu con gái tôi, tôi có thể giúp các cô một lần, coi như là trả ân cho các cô."
Chị Long xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt của Vưu Lâm, quả nhiên, với loại người như Mặc Vũ Nhu, ngay cả con chó trung thành như Vưu Lâm cũng không giữ được, đáng đời cô ta bị bạn bè xa lánh
"Vưu Lâm lừa gạt Mặc Vũ Nhu nói tìm được một đại lão, nguyện ý ký hợp đồng làm người mẫu trang bìa cho một tạp chí đàn ông, sau khi Mặc Vũ Nhu nghe xong đã cực kỳ phấn khích, chúng ta đã hẹn xong rồi, gặp nhau ở khách sạn Glory vào lúc bảy giờ tối nay."
"Chị Long, vất vả cho chị rồi." Đường Ninh bình tĩnh nói, giống như là hết thảy cũng trong lòng hiểu rõ.
"Không vất cả, bởi vì chị cũng rất muốn nhìn xem, kết quả cuối cùng của Mặc Vũ Nhu là như thế nào."
...............
Vẫn có rất nhiều lời mời được gửi tới Đường Ninh, nhưng Đường Ninh lấy lý do nghỉ ngơi dưỡng sức từ chối toàn bộ, cô khách khí đáp lại phần lớn các lời mời trong đó, nhưng chỉ duy nhất có một công ty là Đường Ninh yêu cầu chị Long nói ra một cái tên, nhờ bên công ty “cám ơn” giúp, vì anh ta đã đặc biệt gọi điện thoại mời Đường Ninh đến phỏng vấn.
Tổng biên tập của tờ tạp chí nghe Đường Ninh nói đến cái tên đó, thì ra tên khốn đó đã mời Đường Ninh đến làm người mẫu nude!
Điều kiêng kỵ nhất trong làm thời trang là đắc tội với người ta, không ngờ rằng cái tên khốn kia, lại bảo người ta đi làm người mẫu nude!
"Cậu không cần phải lăn lộn ở đây nữa, mau cút đi cho tôi, đúng là lúc ấy chúng ta kiêng kị scandal leo lên giường, nên mới khéo léo từ chối Đường Ninh, nhưng là do chúng ta vi phạm hợp đồng trước, cậu còn dám bảo người ta làm người mẫu nude? Túc ấy tôi đã nói với cậu như thế nào? Tôi bảo cậu uyển chuyển tránh né, nhưng cậu đã làm chuyện ngu xuẩn gì vậy?"
“Tổng biên tập...!tôi sai rồi" Người đàn ông kia hơi ủy khuất, làm thế nào anh ta cũng không ngờ rằng báo ứng lại đến nhanh như vậy.
"Cút mau đi, trợ lý của người ta cũng đã nhớ tên của cậu rồi, cậu nghĩ mình còn có thể làm được trong cái ngành này?"
Cũng vì chuyện này, cái tên Đường Ninh đã ít nhiều gây kinh hãi trong giới tạp chí.
Có thể rút người ra khỏi vũng nước bẩn của scandal leo lên giường, đâu phải người bình thường nào cũng làm được, đúng không? Mau lau sạch mắt rồi mới nên ra ngoài!
........................
Năm giờ, Khải Duyệt Đế Cảnh.
Mặc Đình mới khỏi bệnh, anh đang xử lý chuyện quan trọng ở trong thư phòng.
Lục Triệt gửi tập tin đến từ chỗ công ty, là nhật ký lịch trình của Lý Dục trong mấy tháng gần đây nhất, lịch trình được ghi chép cực kỳ cặn kẽ, có vẻ như Lục Triệt đã mất rất nhiều công sức để điều tra, dĩ nhiên, Hải Thụy muốn thông tin gì, đều phải giữ bí mật, không làm kinh động đến bất kỳ ai.
"Đã xong chưa?" Đường Ninh căn thời gian, đẩy cửa đi vào hỏi Mặc Đình.
"Vừa vặn, em tới đây." Mặc Đình ngoắc tay gọi cô vào, sau khi cô đi tới bên cạnh mình, anh mới kéo cô vào trong vòng tay của mình, để cô đọc tài liệu trên màn hình máy vi tính: “Trong tháng gần đây nhất, lão già này đã ngủ với bốn người mẫu, trong đó có một người là người của Chanh Điền."
Đường Ninh đọc tài liệu điều tra rậm rạp chằng chịt các chữ này, nhíu chặt mày lại: "Thứ cặn bã."
"Mặc kệ như thế nào, có phần ghi chép này, hoàn toàn có thể chứng minh sự trong sạch của em."
"Mặc tổng, anh đúng là trên thông thiên văn dưới tường địa lý." Đường Ninh hơi kinh ngạc, cô nghiêng đầu nhìn Mặc Đình, rõ ràng là không thể tin nổi: “Chẳng lẽ, anh mời cảnh sát hay là cánh chó săn?"
“Lão già khốn khiếp này đã quen vụng trộm rồi, nên lão ấy không kiêng kỵ gì cả, muốn điều tra ông ta không khó khăn gì, chỉ là cần mất thời gian."
Đường Ninh cẩn thận xem phần tài liệu này, nhìn mấy người mẫu bị điểm tên trong danh sách, trong lòng cô thất kinh, dĩ nhiên là cô không thể nào tuồn thông tin này ra được, đúng là làm như vậy có thể chứng minh cho sự trong sạch của mình, nhưng sẽ liên lụy mấy người mẫu vào trong đó.
Dĩ nhiên cô không thể nào làm chuyện như vậy được, khi không lại rước đến nhiều kẻ thù cho mình, tự đào nhiều tai họa ngầm, người ta lại không hãm hại cô, người cô muốn đối phó, chỉ có một hai người mà thôi.
"Phần tài liệu này...!đến quá muộn rồi, đúng không?" Mặc Đình cảm thấy rất đau lòng, lúc Đường Ninh bị hắt nước bẩn, anh không thể lấy chứng cứ thuyết phục ra được, làm cô phải chịu nhiều oan uổng và ủy khuất.
Đường Ninh hơi sửng sốt, cô lắc đầu nói: "Chân tướng...!vĩnh viễn đều không muôn."
"Chắc chắn Mặc Vũ Nhu là người khơi mào scandal leo lên giường này, nhưng trong đó còn xuất hiện chiêu trò của nhiều antifan với những bên muốn nhắm thẳng vào em..."
"Đều do người của Chanh Điền làm, người đại diện của Dương Tịnh đúng là rất thủ đoạn." trong lòng Đường Ninh biết rất rõ, là do cô cản trở đường đi của người khác.
"Anh biết em sẽ khéo léo dùng phần tài liệu này." Mặc Đình không bao giờ phải lo lắng điều này cả.
Sau đó, anh nhìn đồng hồ, mới bất tri bất giác phát hiện ra, đã năm rưỡi rồi, vì vậy anh nhắc nhở Đường Ninh: “Không phải em muốn đi gặp Mặc Vũ Nhu sao? Sao còn chưa chuẩn bị?"
"Anh ở nhà một mình không có vấn đề gì chứ?" Đường Ninh khẽ vuốt má của Mặc Đình.
"Đứa ngốc."
Đường Ninh mỉm cười, hai người thân mật ôm nhau, rồi Đường Ninh rời khỏi thư phòng, sau đó Mặc Đình cũng cầm lấy điện thoại, gọi điện thoại cho Lục Triệt: "Phải chắc chắn không có đám chó săn hay tai họa ngầm nào ở quanh khách sạn Glory, ngoài ra, Lục Triệt, cậu có thể phải làm thêm giờ rồi."
"Tổng giám đốc muốn..."
"Đương nhiên là tự mình đi cổ vũ vợ mình cố lên rồi.".