Thí Thiên Đao

Nhưng hôm nay, nữ thần của bọn họ, đóa hoa kiều diễm động lòng người của Bình gia lại nở nụ cười xinh đẹp với một người đàn ông khác, còn nói: ta rất mừng khi nhìn thấy ngươi. Bọn họ cảm thấy, không chỉ cõi lòng tan nát mà giấc mộng cũng tan biến. Cuối cùng bọn họ cũng biết sự tàn khốc của cuộc đời.

Nếu hôm nay người đứng chỗ này không phải Sở Mặc uy danh hiển hách mà chỉ là một tiểu tu sĩ bình thường. Dù Bình Bình có yêu người đó sâu đậm, bọn họ cũng sẽ có vô số biện pháp khiến người đó biến mất trong im lặng.

Sau đó tiếp tục âm thầm ngắm nhìn nữ thần trong lòng của mình.

Nhưng với Sở Mặc, bọn họ không có dũng khí. Thậm chí không một ai dám tỏ thái độ, đến một ánh mắt oán độc cũng không có. Gương sáng sờ sờ trước mặt ai dám trêu. Thụ trưởng lão đến giờ vẫn còn hôn mê. Chỉ việc này thôi đã khiến đám tuổi trẻ máu nóng này tỉnh táo lại rồi.

Sở Mặc nhìn Bình Bình, nhíu mày nói:

- Gặp cũng gặp rồi, ngươi trở về đi.

A… Người trong đại sảnh kinh ngạc.

Bọn họ không nghĩ người trẻ tuổi vô cùng anh tuấn, thanh danh hiển hách này lại lạnh lùng như thế. Bình Bình cũng ngẩn người, nhìn Sở Mặc, quên cả ngượng ngùng, còn chưa có cảm giác cam lòng, chỉ thấy khó hiểu: sao hắn lại đuổi ta đi?

Gia chủ Bình gia thấy sự việc có xu hướng xấu đi. Cháu mình thế nào lão hiểu rõ nhất, nhìn thì dịu dàng nhưng bên trong lại cực kỳ kiêu ngạo.

Lão vội vàng nói xen vào:

- Sở công tử, ngài để cháu gái ta theo ngài học nhé? Bình gia phạm sai lầm, trêu chọc Sở công tử. Chúng ta sẽ dốc toàn lực bù đắp tổn thất cho ngài. Nhưng cháu gái của ta... khụ… nàng thật sự sùng bái côngtử, việc trong gia tộc, lại không quan hệ gì với nàng. Nếu không, công tử cứ để nàng ở bên một thời gian, làm thị nữ, bưng trà rót nước cho công tử được không?

Trên mặt Bình Bình nước mắt chưa khô hết. Nàng lại dại ra. Lúc trước dù ông nội muốn đưa nàng cho Sở Mặc nhưng nàng thực sự không nghĩ ông nội muốn nàng làm thị nữ cho hắn.

Huyết mạch màu tím thì sao? Tuyệt thế thiên kiêu thì thế nào?

Bình Bình ta cũng chẳng kém ai. Dựa vào cái gì mà phải làm thị nữ cho hắn chứ? Bình Bình vừa định mở miệng phản bác, đã thấy ông nội vẻ mặt cầu xin nhìn mình. Bình Bình đột nhiên hiểu rõ, Bình gia đang gặp nguy cơ một sớm một chiều rồi.

Người trẻ tuổi nhìn như vô hại trước mật đã gần như lật đổ Âu Dương gia và Liệt Hỏa giáo.

Giờ đến lượt Bình gia. Quyết định của nàng có lẽ không thể cứu vãn vận mệnh của Bình gia nhưng nàng có thể khiến thanh niên này tức giận, khiến Bình gia lâm vào tình trạng vạn kiếp bất phục.

Nếu không, với tính cách của gia chủ, cũng sẽ không có vẻ mặt kia.

- Ta… ta rất biết chăm sóc người khác…

Bình Bình cố nén ủy khuất, nhìn Sở Mặc nói, trong lòng lại gào thét: dù lỗi ở Bình gia nhưng ngươi đúng là Đại Ma vương! Đại Ma vương…

Sở Mặc là tên Đại Ma vương!

Sở Mặc nhìn hai ông cháu mà không biết nói gì, thấy không khí yến hội bị đè nén, than nhẹ một tiếng, đứng lên nói:

- Bình gia chủ, ngươi thành công rồi. Chuyện này đến đây thôi. Nhưng ngươi nên nhớ, nếu có một ngày người Bình gia trêu chọc người bên cạnh ta, lúc ấy ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu. Ngay cả khi ta rời khỏi Linh giới cũng sẽ để lại nhiều thủ đoạn. Hy vọng các ngươi... tự giải quyết cho tốt.

Sở Mặc nói xong, không thèm nhìn mọi người đang khiếp sợ, trực tiếp đi ra, sử dụng Súc địa thành thốn thần thông, hoàn toàn ly khai khỏi Bình gia chỉ trong chớp mắt. Người Bình gia trong đại sảnh ngơ ngác nhìn nhau, có người còn không dám tin Sở Mặc cứ thế đi rồi. Ngoại trừ Thụ trưởng lão xui xẻo, Bình gia không chịu thêm bất cứ tổn thất nào.

Đền thờ bài vị tổ tông đã được giấu đi, linh mạch cũng vẫn còn. Nói cách khác, Bình gia đã an toàn trải qua một kiếp nạn. Điều này là thật sao?

Bình Bình cũng ngẩn người, lẩm bẩm:

- Tên Đại Ma vương đi rồi ư?

- Ma vương nào cơ? Gia chủ Bình gia càu nhàu, giật mình một cái, trừng mắt nhìn cháu gái mình, hít sâu một hơi, lắc đầu thầm nghĩ: cháu gái bảo bối à, coi như ngươi không có phúc phận kia rồi.

Nghĩ vậy, lão nói lớn:

- Các ngươi đều đã nhìn, đã nghe thấy được rồi đúng không?

Tất cả mọi người gật đầu, nhìn gia chủ.

Gia chủ Bình gia nói tiếp:

- Vậy hãy nhớ kỹ lời Sở công tử. Hắn… là một người chính nghĩa chân chính. Từ nay về sau, Bình gia là minh hữu của Sở công tử. Bất cứkẻ nào dám gây bất lợi cho Sở công tử sẽ bị xử trí theo gia pháp. Lúc trước chúng ta chịu ân huệ của Huyết Ma Lão Tổ, chúng ta đã trả ân cho lão vì sự việc Cẩm Tú thành rồi. Sau này, chúng ta không có bất cứ quan hệ gì với lão nữa.

Một đám trưởng lão có cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, cảm khái không thôi.

Chuyện này tương đương với việc cho họ một cảnh cáo. Tin rằng từ nay về sau, dù không hoàn toàn thay đổi nhưng đám người Bình gia sẽ biết thu liễm hơn. Tóm lại, Bình gia đã thoát nạn. Rốt cuộc không cần bất an chờ vận rủi nữa, cũng không cần lo lắng vận mạng của mình nữa.

Bình Bình đột nhiên ngẩng đầu, nhìn ông nội, hạ giọng nói:

- Ông nội, ta sẽ rời khỏi gia tộc, từ nay không coi là người Bình gia, không thể giúp gì cho Bình gia nữa.

Gia chủ Bình gia ngẩn ra, mọi người trong đại sảnh cũng đồng dạng.

Một tỷ muội có quan hệ tốt nhất với Bình Bình không nhịn được hỏi:

- Bình Bình, ngươi thật sự muốn làm thị nữ cho người ta sao? Hắn đã bỏ qua cho Bình gia, buông tha ngươi, ngươi dại gì mà tự mình đưalên cửa thế chứ.

- Đúng vậy, ngươi bị ma quỷ ám hay sao? Ngươi là công chúa tôn quý nhất của Bình gia mà!

Một thanh niên Bình gia lớn tiếng nói.

- Bình Bình, ngươi không cần đi!

Có người giữ nàng lại.

Nhưng cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp trầm mặc. Lúc trước các nàng còn đang lo cho an nguy của Bình gia, nhưng giờ, các nàng chỉ có một suy nghĩ. Sở Mặc thật sự quá đẹp trai. Nếu có thể, chúng ta cũng nguyện ý thành thị nữ của hắn đó. Nếu hắn không phải kẻ thù, ai chả muốn ở cạnh hắn chứ.

Hắn là tuyệt thế thiên kiêu danh chấn Huyễn Thần giới, tuấn kiệt có huyết mạch cao quý nhất. Nghe nói, rất nhiều đại nhân vật ở Thiên giới cũng vô cùng ưu ái hắn.

Hiện giờ hắn còn đang trưởng thành. Nếu có thể ở bên hắn lúc này, chắc chắn sẽ có tương lai sáng lạn. Công chúa của Bình gia đều không phải kẻ ngốc. Đáng tiếc, Sở Mặc nhìn các nàng không vừa mắt. Còn nói Sở Mặc háo sắc, đúng là chuyện cười.

Bên người người ta có nhiều mỹ nữ thì khẳng định người ta háo sắc sao?

Nếu hắn háo sắc, dù không thích các nàng thì cũng không thể bỏ qua Bình Bình được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui