Thí Thiên Đao

- Đúng vậy, tên khá tục khí nhưng công hiệu cũng là nhất đẳng! Là thuốc lớn thật sự, đã thông linh…. Nếu cởi bỏ phong ấn cho nó, cho dù là tu vi Chí Tôn Đại Năng…. Cũng không hẳn có thể khống chế nó. Nếu không biết trên người tiểu tử ngươi có lò luyện đan kia, có thể phát huy tốt hơn công hiệu của Chuẩn Thánh Dược, Kê gia còn lâu mới cho ngươi!

Đại Công Kê có chút kiêu ngạo nói.

Sở Mặc nhìn về phía Thất Tinh động ở xa, cười rộ lên, lẩm bẩm nói:

- Thật là trùng hợp!

Đại Công Kê có chút kỳ quái nhìn Sở Mặc, sau đó nói:

- Tiểu tử ngươi làm sao lừa gạt được tên khủng bố kia?

- Cửu Mệnh Thuật!

Sở Mặc thở dài một tiếng, nhìn Đại Công Kê:

- Ta có một khối phân thân Chân Tiên, sau đó dùng phân thân kia, cộng thêm Cửu Mệnh Thuật tạo ra được một khối phân thân Chân Tiên giả…

Đại Công Kê vừa nghe liền hiểu, nhìn Sở Mặc, trong con ngươi lóe ra hào quang phức tạp:

- Nói cách khác, vì cứu Kê gia ngươi đã tổn thất một cái mạng?

Sở Mặc cười nói:

- Ngươi sao lại làm kiêu như thế chứ? Một cái mạng giả…. Có thể đáng giá so với một gốc cây Chuẩn Thánh Dược sao?

Đại Công Kê yếu ớt nói:

- Mệnh thật mệnh giả… đều là mệnh, trên đời này không có gì đáng giá hơn so với mệnh.

- Chúng ta là bằng hữu, ngươi nói như vậy khiến ta có chút không thoải mái.

Sở Mặc nhìn Đại Công Kê:

- Giữa chúng ta cần gì so đo mấy cái này? Nếu ta lâm vào nguy hiểm ngươi sẽ không quan tâm sao?

Đại Công Kê không chút do dự mà nói:

- Làm sao có thể sẽ thờ ơ? Kê gia sẽ chạy rất xa!

- Ngươi đi luôn đi!

Sở Mặc cười mắng.

Đại Công Kê cũng nhịn không được cười rộ lên, sau đó nói:

- Cửu Mệnh Thuật, độc môn tuyệt học của Phiêu Linh Nữ Đế, không ngờ ngươi có thể nắm giữ loại thuật Chí Tôn này. Tuy nhiên còn có một chuyện càng khéo léo hơn, chắc ngươi cũng đã biết quan hệ của vị trong động phủ Thất Tinh kia cùng Phiêu Linh Nữ Đế chứ?

- Bọn họ có quan hệ sao?

Vẻ mặt Sở Mặc giật mình nhìn Đại Công Kê:

- Vị kia rốt cục là ai? Còn có... ngươi sao lại bị bắt vào đó?

- Cái này nói ra cũng có chút dài dòng.

Nhắc tới chuyện này Đại Công Kê có chút buồn bực:

- Bà mẹ hắn, Kê gia bị con khỉ chết tiệt kia lừa.

Hóa ra con khỉ bị Sở Mặc một đao bổ đôi là đệ tử thân truyền trong Tiên giới của Thất Tinh Tôn Giả, thực lực đã đạt tới Phi Thăng kỳ đỉnh cao. Nếu không phải bởi vì Thất Tinh Tôn Giả…. Chỉ sợ đã sớm phi thăng Thiên giới rồi.

Con khỉ kia hóa trang thành người gần như không có sơ hở, trên người lại có vật dụng Chí Tôn của Thất Tinh Tôn Giả.

Cho nên đó là lý do vì sao trong này con vượn đó gần như là không có đối thủ.

Năm đó sau khi Đại Công Kê phi thăng, muốn tìm nơi an tĩnh tu luyện, sau đó chờ đợi Sở Mặc. Kết quả làm sinh linh không phải người, Đại Công Kê phi thăng liền trực tiếp rơi xuống mảnh đất này.

Đây là quy tắc bất di bất dịch, tu sĩ nhân loại có khu vực phi thăng của tu sĩ nhân loại, sinh linh không phải người… cũng có khu vực phi thăng thuộc về bọn chúng.

Đại Công Kê tự nhiên là hiểu rõ quy tắc này, nó cũng không cảm thấy cái này có gì không tốt.

Đại Công Kê cũng đi qua không ít chủng tộc ở nơi này, tỷ như tộc chuồn chuồn, tỷ như tộc muỗi Hắc Thủy, cũng từng gặp qua con voi lớn nhưng có lá gan nhỏ kia. Sau đó sự xuất hiện của nó bị tộc nhân muỗi Hắc Thủy bí mật tố cáo.

Con khỉ kia xuất hiện, lúc ấy cũng là lấy thân phận của một tu sĩ nhân loại xuất hiện trước mặt Đại Công Kê.

Đại Công Kê bởi vì Sở Mặc nên có một loại cảm giác thân cận với tu sĩ nhân loại. Lúc hai bên mới gặp mặt còn luận bàn một chút chuyện.

- Cái con khỉ ngốc kia nghĩ cầm quạt Chí Tôn là có thể đánh thắng Kê giá. Kết quả bị Kê gia hung hăng giáo huấn một trận, sau đó liền quỳ bái Kê gia.

Nói tới cảnh tượng lúc đó, Đại Công Kê vẫn mang vẻ mặt đắc ý.

- Sau đó thì sao?

Sở Mặc liếc nhìn Đại Công Kê.

Đại Công Kê lập tức rũ đầu, buồn bực nói:

- Sau đó tiểu tử kia vẻ mặt thành khẩn mời Kê gia tới động phủ của hắn làm khách, còn nói động phủ kia… là từ thời viễn cổ… còn sót lại, bên trong còn có các loại bảo vật. Lúc ấy Kê gia thấy quạt Chí Tôn trên tay hắn cũng có chút tin mấy lời này.

- Ngươi thật ngốc!

Sở Mặc liếc mắt.

Đại Công Kê trừng mắt:

- Người kia lúc đó hoàn toàn không phải đối thủ của Kê gia, ai ngờ nó sẽ đánh lén Kê gia chứ? Ai có thể nghĩ tới trong động còn có một lão bất tử cảnh giới Chân tiên? Nếu như là tu sĩ Tiên giới bình thường, bọn họ giữ được Kê gia sao?

Sở Mặc ngẫm lại cũng thật là như vậy, với chiến lực của Kê gia hiện giờ, tu sĩ Tiên giới thật đúng là không giữ được hắn.

- Sau đó khi Kê gia tới tòa động phủ kia, phát hiện ra tên khốn kiếp Thất Tinh Tôn Giả, năm đó chính là hắn… đã giết sạch sẽ bộ tộc Thiên kê, sau đó lại rút đi huyết mạch trên người Kê gia. Nếu không phải Kê gia mạng lớn, trên người có đạo phong ấn của lão tổ tổng, thời khắc mấu chốt mang theo Kê gia chạy trốn tới Nhân giới, chỉ sợ cây trên mộ Kê gia hiện giờ đã thành cổ thụ che trời rồi.

Thanh âm của Đại Công Kê có chút trầm thấp nói.

- Cái gì?

Vẻ mặt của Sở Mặc lúc này khẽ trầm xuống, nhìn về phía Thất Tinh động, trong con ngươi một mảnh lạnh như băng.

Đại Công Kê nói:

- Chính là như vậy, cũng là Kê gia xui xẻo, không nghĩ tới còn có thể gặp lại tên khốn kiếp kia, còn tưởng rằng hắn đã bị giết chết năm đó rồi.

- Người này rốt cục là ai?

Sở Mặc lạnh lùng hỏi.

- Hắn vốn gọi là Tần Sâm, nhiều năm trước từng là một vị Chí Tôn, sau lại bị đánh chết Nguyên Thần thứ hai, thiếu chút nữa bị đánh chết trong trận đại chiến kia, cảnh giới cũng ngã xuống trên diện rộng, đi tới Tiên giới, vẫn một mực trốn ở chỗ này. Hắn xuất thân là Tần gia Thiên giới, là tổ tiên của Tần Thi, cũng có một chút quan hệ với Phiêu Linh Nữ Đế. Tần Sâm từng là huynh đệ của trượng phu Phiêu Linh Nữ Đế. Phiêu Linh Nữ Đế cả đời cũng chỉ gả cho một người.

Đại Công Kê rũ mí mắt xuống, nhìn Sở Mặc:

- Đây cũng thật là trùng hợp!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui