Thí Thiên Đao

Sở Yên khẽ thở dài nói:

- Có lẽ, cũng không xem là sai lầm, chiếc nhẫn trữ vật của Phiêu Diêu Cung, dung lượng có hạn. Hơn nữa, hai mươi chiếc nhẫn trữ vật đó đã là tất cả nhẫn trữ vật của Phiêu Diêu Cung. Ngoại trừ những điển tích truyền thừa đó, căn bản chứa không được những cái khác. Cho nên, trên người những để tử này, cơ hồ một khối nguyên thạch cũng không có.

- Thoát khỏi sự che chở của sư môn, một đám thiếu nữ tuổi cũng không lớn, muốn tu luyện ngay trước mắt vô số kẻ địch đang nhìm chằm chằm mình… quả thật là làm khó bọn họ. Sở Mặc thở dài.

Bất luận nói thế nào, cái này đối với Sở Mặc mà nói, là một tin thật sự rất tốt.

Đêm đó, Sở Mặc bí mật gặp 10 đệ tử Phiêu Diêu Cung tay đang cầm truyền thừa. Làm Sở Mặc có chút bất ngờ là, 10 nữ đệ tử Phiêu Diêu Cung này, sau khi nhìn thấy hắn, lập tức quỳ bái, miệng hô cung chủ.

Sau đó…

Trực tiếp giao mười chiếc nhẫn trữ vật tới tay Sở Mặc.

- Các ngươi… đây là làm gì hả? Sở Mặc đầy mặc kinh ngạc nhìn đám người này:

- Từ lúc nào ta trở thành cung chủ của các ngươi? Còn nữa… các ngươi không sợ ta bán những thứ các ngươi cho ta? Giá trị của những truyền thừa này… bản thân các ngươi không rõ sao?

Một cô gái vóc người cao gầy, tướng mạo rất đẹp, là lớn tuổi nhất trong 20 đệ tử lúc đó, là đại sư tỷ của bọn họ, tên gọi là Tiêu Nhất Nguyệt.

Tiêu Nhất Nguyệt cùng với tất cả mọi người quỳ một gối trên đất, nhìn Sở Mặc, nói:

- Phiêu Diêu Cung trước đây đã diệt vong rồi. Trước khi bọn ta rời khỏi Phiêu Diêu Cung, cung chủ từng nói, nếu có một ngày, xuất hiện một người có thể cứu vãn vận mệnh các ngươi, đồng thời có thể xây dựng lại Phiêu Diêu Cung, các ngươi hãy tôn họ làm chủ.

- Các người cảm thấy… ta có thể cứu vãn vận mệnh của các ngươi? Có thể xây dựng lại Phiêu Diêu Cung? Sở Mặc có chút không tin nhìn Tiêu Nhất Nguyệt.

Tiêu Nhất Nguyệt gật gật đầu:

- Phải, cung chủ, người đã làm được rồi.

Bên cạnh Tiêu Nhất Nguyện có một cô gái có nước da hơi đen nhưng tướng mạo rất xinh đẹp, tên gọi là Quách Nhất Hiểu. Là Nhị sư tỷ trong 20 đệ tử, tiếp lời:

- Chủ cung có thể bảo vệ Nhất Nương sư muội, có thể xây dựnglại Phiêu Diêu Cung học viện hoàng gia, có thể bình an sống sót trong truy sát của ngàn cường giả môn phái trên hai đại lục Thanh Long, Chu Tước…kỳ thật… cung chủ đã làm được!

- Có thể… nhưng Phiêu Diêu Cung các ngươi… Sở Mặc khóe miệng co giật.

Tiêu Nhất Nguyệt tự nhiên cười nói:

- Phiêu Diêu Cung đều là con gái sao?

Sở Mặc gật đầu.

Không nói lựa chọn của những đệ tử Phiêu Diêu Cung này, có chính xác không, có chút qua loa không. Chính là nói Phiêu Diêu Cung từ xưa đến nay, chính là tông môn nữ nhân làm chủ. Tuy cũng từng có nam nhân, nhưng Sở Mặc nghe Diệu Nhất Nương từng nói, cung chủ của Phiêu Diêu Cung đều là nữ nhân!

Tiêu Nhất Nguyệt than nhẹ:

- Nếu… cung chủ năm đó là nam nhân, là nam nhân sát phạt quyết đoán, Phiêu Diêu Cung căn bản sẽ không gặp đại nạn. Từng có rất nhiều cơ hội, lật ngược thế cờ, nhưng cung chủ… vì mềm lòng, mà từ bỏ.

Quách Nhất Hiểu bên cạnh nói:

- Sau đó lúc cung chủ tiễn bọn ta đi, từng nói một câu. Bà từng nói… bà rất hối hận, nếu bà là nam nhân sát phạt quyết đoán, Phiêu Diêu Cung sao rơi vào kết cục như hôm nay?

- … Sở Mặc có chút không biết nói gì, không thể nói nhận thức của bọn họ là sai. Nam nhân và nữ nhân nhiều lúc phương thức xử lý vấn đề quả thật không giống.

Đang suy nghĩ, Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn 10 cô gái tướng mạo đều rất đẹp, cười khổ nói:

- Chẳng lẽ các ngươi không sợ ta dẫn các ngươi lạc lối? Không sợ ta cũng làm không được… tương lai các ngươi mong chờ?

Một thiếu nữ thoạt nhìn không lớn hơn Sở Mặc bao nhiêu, diện mạo rất xinh đẹp dịu dàng, cười nói:

- Cung chủ, ta tên là Triệu Tiểu Tiểu.

- Tên của nàng không giống với bọn họ lắm. Sở Mặc cười nói.

- Năm đó còn chưa kịp đặt tên theo bối phận thì trực tiếp bị đánh ra rồi. Lúc đó, ta mới 7 tuổi… Triệu Tiểu Tiểu mân mê cái miệng, khổ sở đang thương nói:

- Ta rời khỏi sư môn, mang theo chiếc nhẫn đó, trực tiếp bị đưa tới một nơi xa lạ. Đi ba ngày, mới nhìn thấy một cái trấn nhỏ. Ta ở đó, được một cặp vợ chồng không có con nhận nuôi…

Sau khi nghe lời kể của Triệu Tiểu Tiểu, Sở Mặc hiểu rõ tại sao đám nữ nhân này lại tín nhiệm hắn như vậy. Tại sao cam tâm tình nguyện giao ra truyền thừa có giá trị cho hắn mà không thể đo lường.

Thật sự là mấy năm nay, nổi khổ, kinh hãi bọn họ chịu … quá nhiều, quá sâu!

Sở dĩ Triệu Tiểu Tiểu vừa vào sư môn không lâu, được xem trọng như vậy, chủ yếu là vì thiên phú của nàng thật sự là quá tốt.

Nếu nói Phạm Lý Tử năm ngoái Sở Mặc gặp ở Trường Sinh Thiên là thiên tài tuyệt thế của Trường Sinh Thiên. Chưa đến 8 tuổi thì đột phá Nguyên Quan, vậy Triệu Tiểu Tiểu chính là thiên tài tuyệt thế mấy trăm năm nay mới có một.

Lúc nàng vào Phiêu Diêu Cung, chỉ 6 tuổi. Lúc rời Phiêu Diêu Cung là 7 tuổi. Nàng chỉ dùng thời gian 1 năm trực tiếp đột phá cảnh giới Nguyên Quan!

Nếu lúc đó Phiêu Diêu Cung không có xảy ra thảm án duyệt môn. Vậy, không bao lâu, Triệu Tiểu Tiểu sẽ chính thức trở thành đệ tử thân truyền chưởng muôn của Phiêu Diêu Cung.

Năm đó từng được xem là ngôi sao hy vọng trở thành Phiêu Diêu Cung tương lai.

Chỉ tiếc là, ngôi sao hy vọng này theo sụp đổ của Phiêu Diêu Cung, trở thành một ngôi sao sa!

Bây giờ đã qua hơn mười năm, Triệu Tiểu Tiểu 7 tuổi đột phá Nguyên Quan, năm ngoái vừa đột phá cảnh giới Thiết Cốt.

Tao ngộ của nàng quả thật làm người ta chết nghẹn.

Cặp vợ chồng già năm đó, chỉ cho Triệu Tiểu Tiểu cuộc sống yên ổn mấy năm, liền cùng nhau qua đời. Sau khi an táng gia gia và nãi nãi trên danh nghĩa, thì lại phụng dưỡng cha mẹ nuôi xong, Triệu Tiểu Tiểu bắt đầu cuộc sống lang thang.

10 năm nay, nàng đi rất nhiều nơi, mỗi một nơi đều không ở lại quá lâu.

Vì thế lực của Chu Tước Hội thật sự là quá lớn mạnh, cơ hồ là chỗ nào cũng có thể nhúng tay vào.

Nếu đằng sau có thế lực cường đại che chở. Vậy Triệu Tiểu Tiểu hôm nay ít nhất sẽ là cao thủ Thiết Huyết Cảnh, hơn nữa còn là tuyệt đỉnh của Thiết Huyết Cảnh!

Phải biết, Triệu Tiểu Tiểu bây giờ cũng chỉ 17

- 18 tuổi.

Cô bé này đặt ở bất cứ nơi nào trên đại lục Tứ Tượng đều có thể nói là tuyệt thế thiên kiêu.

Triệu Tiểu Tiểu nhẹ giọng kể lại, trên mặt còn mang nụ cười rất ngọt ngào, nước mắt lại không kìm được rơi xuống. Nàng nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng:

- Cung chủ, bọn ta mong chờ ngày hôm này đã rất lâu rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui