[Thích Cố] Biện Kinh Trường Đoản Sự Hệ Liệt

— Lý Hoại

[Đại Tống Biện Kinh nhật báo] sinh hoạt bản đã trải qua ba năm.

[Đại Tống Biện Kinh nhật báo] dựa vào sinh hoạt bản này đã trở thành đệ nhất báo chí toàn Đại Tống về lượng phát hành, cũng có thể nói là hoàn toàn nhờ vào “Phong vân” cố sự của các vị mỹ nam tử chốn kinh thành. Cho nên, để ăn mừng kỉ niệm ba năm này, tổng biên tập sinh hoạt bản nghĩ ra một trò thưởng công cho các vị “công thần” có năng lực làm cho lượng tiêu thụ được kéo thẳng tắp lên đỉnh điểm – Tiếp xúc toàn phương các nhân vật phong vân Thành Biện Kinh. Tiếp xúc toàn phương chính là chỉ một nhóm nhân vật phong vân nhận lời phỏng vấn mọi vấn đề của sinh hoạt bản. Đến Hoàng đế cũng đã hạ chỉ: Nhu biết được đều bị ngôn, ngôn vô bất tẫn (Biết được đều phải nói, tuyệt đối không giấu giếm).

Trong số các nhân vật phong vân mà sinh hoạt tự nhiên hàng ngày của họ vẫn thường được sinh hoạt bản đưa tin, có vài vị được dân chúng thành Biện Kinh đặc biệt chú ý.

Bởi bài phỏng vấn Truy Mệnh và Phương Ứng Khán lúc trước thu được kết quả tốt ngoài sức tưởng tượng, tổng biên đối với thực lực phỏng vấn của Mỗ Túy có vài phần kính trọng, nên đem hết những công việc phỏng vấn hạng nặng phó thác cho Mỗ Túy.

Thời kì Phương Ứng Khán, Thích Thiếu Thương, Lý Hoại bị cấm túc phong ba nhất đã qua đi, Mỗ Túy liền cắp giấy bút tới Lý viên, cũng không báo trước với Lý Hoại, trực tiếp xông vào đại môn tiến hành phỏng vấn đột kích.

Cho nên khi Mỗ Túy bị quản gia của Lý viên mang đến phòng khách, liền thấy Lý Hoại và Truy Mệnh hai người ở hoa viên đang thấp giọng to nhỏ. Ban đầu Truy Mệnh không quá cao hứng, sau đó Lý Hoại nói gì đó, Truy Mệnh đột nhiên đỏ mặt đứng lên, hung hăng nhấc chân đạp cho Lý Hoại một cước, xoay người rời đi. Lý Hoại bước thấp bước cao đi tới chỗ Mỗ Túy.

Tựa như vừa rồi cái gì cũng chưa phát sinh qua, Lý Hoại ngồi vào ghế, cười với Mỗ Túy: Tuy rằng có đoán trước, nhưng ta cũng không nghĩ tiểu thư tới sớm như vậy. Ta còn nghĩ mình sẽ là người cuối cùng kia.

Mỗ Túy [để ngươi đoán được, ta há còn có thể mang danh Đại Tống đệ nhất cẩu tử]: Đúng vậy, đúng vậy, vốn là tính phỏng vấn Thích lâu chủ với Cố công tử trước, nhưng sau khi tiểu hầu gia bị thương, hai vị kia đều có chút bận rộn, nên ta vẫn là đến quấy rầy Lý công tử trước.

Lý Hoại: Sao có thể nói là quấy rầy! Hoàng Thượng đã có phân phó, ta cũng phải tận thực phối hợp thôi.

Mỗ Túy: Nghe nói Lý công tử từ GiangNamtới nơi thành bắc này?

Lý Hoại: Đúng vậy.

Mỗ Túy: Là vì Truy tam gia?

Lý Hoại: –_– Đương nhiên không phải. Ta kế thừa sự nghiệp văn chương cùng kinh doanh của gia tộc, tới kinh thành mới quen Truy Mệnh.

Mỗ Túy: Văn chương?

Lý Hoại: Lý gia ta cũng có người là tiến sĩ, thám hoa, cũng coi như dòng dõi thư hương đi.

Mỗ Túy: Có Tiểu Lý phi đao gia truyền cũng có thể coi như võ lâm thế gia, Lý công tử cũng là võ lâm nhân sĩ, trước khi đến kinh thành thật sự chưa từng gặp qua đại danh đỉnh đỉnh tứ đại danh bộ?

Lý Hoại: Thật sự không có.

Mỗ Túy: Thương thế Tiểu Hầu gia ra sao a?

Lý Hoại [chuyển đề tài hảo mau]: Có Cố công tử chiếu cố, chắc cũng không đáng ngại.

Mỗ Túy: Vô Tình công tử không tới thăm nom chăm sóc sao? Như thế nào lại là Cố công tử?

Lý Hoại [chuyện này không đi hỏi Vô Tình, hỏi ta làm cái gì]: Ách, vấn đề này ta cũng không rõ. Ta cũng chỉ đi thăm Tiểu Hầu gia một lần, dù sao hắn bị thương cũng không nhẹ, tốt hơn hết là không nên thường xuyên tới quấy rầy.

Mỗ Túy [ngươi không phải không biết, là không dám nói đi!]: Trước khi Tiểu Hầu gia bị thương, tình cảnh của mấy vị tựa hồ có chút … Tiểu Hầu gia thật sự bị đâm? Hay là … khổ nhục kế?

Lý Hoại: _ Ha ha, không có, không có. Chuyện đồn đại bên ngoài không thể tin, toàn là vô căn cứ. Hắn gặp chuyện là thật, khổ nhục kế sẽ không bị thương nặng như vậy.

Mỗ Túy: Lý công tử nhìn ra không phải khổ nhục kế?

Lý Hoại: _Tuy rằng ta nhìn không ra, nhưng nếu là kế, tất có người nhìn ra được.

Mỗ Túy [cũng đúng, Vô Tình với Cố Tích Triều luôn luôn nhìn ra được]: Kia chỗ Tiểu Hầu gia ai thường hay đến thăm a?

Lý Hoại: Cố Tích Triều là đại phu, tự nhiên sẽ thường tới. Cố Tích Triều thường tới, Thích Thiếu Thương tự nhiên cũng thường đi theo. Truy Mệnh với Tiểu Hầu gia quan hệ không tệ, cũng thường đi thăm.

Mỗ Túy: Truy Mệnh thường đi? Vô Tình công tử đâu?

Lý Hoại: Ân, Truy Mệnh thường đi, Vô Tình … ta không biết.

Mỗ Túy: Lý công tử cùng Biện Kinh đệ nhất mỹ nam tử của chúng ta ở chung, có cảm tưởng gì chăng?

Lý Hoại:–_– Với chuyện này a, ta cũng có chút cảm tưởng. Kỳ thật Truy Mệnh có thể độc chiếm đệ nhất danh này, tất cả đều là Vô Tình với Cố Tích Triều nhường cho. Bọn họ bình thường thái độ lạnh nhạt, cửa cũng không ra, mọi người không thể nhìn thấy bọn họ thì sao có thể bỏ phiếu cho bọn họ được. Truy Mệnh là bộ khoái, không thể không ra khỏi cửa, cho nên, thỉnh thoảng có những nhân sĩ nhàm chán không cần thiết chẳng có việc gì làm, vừa thấy Truy Mệnh liền quấn quýt không chịu buông a.

Mỗ Túy [tên này giấm chua kinh, phải nói là giấm cao cấp]: Nói như vậy, Lý công tử không hi vọng Truy tam gia trở thành đệ nhất?

Lý Hoại: Kia đương nhiên, làm đệ nhất càng ngày càng có nhiều phiền toái a….

Mỗ Túy: Nhưng tương quan thu nhập vào cũng không ít a, chỉ cần hàng năm tham dự các hoạt động của Biện Kinh, kinh phí rất nhiều đó.

Lý Hoại: –_– Nơi này là Lý gia, không phải Lục Phiến Môn, nhà ta không thiếu tiền.

Mỗ Túy: Trước kia ở Lục Phiến Môn, Truy tam gia có một danh hiệu, chẳng hay Lý công tử có nghe nói đến hay không?

Lý Hoại: Là “Họa đầu lĩnh” sao?

Mỗ Túy: Ân, Lý công hẳn là vì chuyện này rất phiền lòng đi?

Lý Hoại: Ta không thấy Truy Mệnh gây ra họa gì hết a.

Mỗ Túy [ngươi ám chỉ Truy Mệnh không có tinh lực đi gây chuyện sao?]: o Sau khi đến Biện Kinh quen Thích lâu chủ và Cố công tử, ngài đối với bọn họ có cảm nhận ra sao?

Lý Hoại suy tư một lát: Thích Thiếu Thương a, nhìn thấy hắn quả thật giật mình! Phản ứng đầu tiên của ta là cha ta ở bên ngoài còn có con trai khác, sau mới chứng minh được diện mạo của chúng ta bất quá chỉ là trùng hợp. Còn Cố Tích Triều thì ta không quá hiểu biết, nhưng y đối với Truy Mệnh tốt lắm, Truy Mệnh cũng coi y như đệ đệ.

Mỗ Túy: Truy tam gia và Cố công tử bộ dạng rất giống nhau, nếu họ giả dạng, ngài có thể phân biệt được chăng?

Lý Hoại: –_– Làm gì có giống? Hai người kia hoàn toàn bất đồng.

Mỗ Túy: Bất đồng như thế nào?

Lý Hoại: Cố Tích Triều mà nhìn ta, ta lạnh cả người. Còn Truy Mệnh nhìn ta, ta lại thấy trong lòng rất ấm áp.

Mỗ Túy: Cái này sẽ không hỗn độn hay sao? Nếu Cố công tử cười nhìn ngài, Truy tam gia lại lạnh mặt nhìn ngài thì sao?

Lý Hoại: –_– Nếu Cố Tích Triều cười nhìn ta, ta ngoài lạnh toát cả người, còn toàn thân run rẩy vì sợ hãi. Nhưng Truy Mệnh kể cả xụ mặt nhìn ta, ta cũng vẫn thấy vậy.

Mỗ Túy: Trực giác trời sinh sao?

Lý Hoại nghĩ nghĩ gật gật đầu: Đại khái là vậy đi.

Mỗ Túy [cảm giác quả là chân thực một cách khủng bố]: Ngài cảm thấy nếu Cố công tử cười nhìn Thích lâu chủ, Thích lâu chủ sẽ có cảm giác gì?

Lý Hoại [Thích Thiếu Thương đại khái sẽ mừng tới chết ngất đi]: So với Truy Mệnh nhìn ta, cảm giác chắc cũng không khác biệt lắm.

Mỗ Túy: Lý công tử là truyền nhân Tiểu Lý phi đao đi?

Lý Hoại: Đúng.

Mỗ Túy: Dường như chưa ai thấy qua Lý công tử xuất đao a.

Lý Hoại: Cũng có khả năng là thấy mà không dám nói ra.

Mỗ Túy: Kia đao của Lý công tử rất nhiều năm cũng chưa xuất ra?

Lý Hoại: _ Không phải a, mấy ngày hôm trước mới xuất mà.

Mỗ Túy [Lý Hoại động thủ với người khác, tin tức trọng yếu như vậy sao ta có thể chưa nghe bất kì ai nói qua]: Đối tượng là ai a?

Lý Hoại: Sát thủ ám sát Tiểu Hầu gia.

Mỗ Túy: Xuất đao với bọn họ là vì?

Không khí dâng lên một cỗ sát khí, Lý Hoại nhẹ nhàng bâng quơ nói: Bọn họ động thủ với Truy Mệnh.

Mỗ Túy mướt mồ hôi [thời tiết quái quỷ này, nóng chết đi được]: Ha ha, hắn cũng có khả năng làm công tử xuất đao a?

Lý Hoại: Đao của ta, chỉ ra vì một người.

Mỗ Túy: Một vấn đề cuối cùng, thỉnh Lý công tử dùng một câu nói về chính mình.

Lý Hoại: Quá tốt, ta quả thực quá tốt rồi.

Mỗ Túy [thật đúng là ……]: Ân, cám ơn, cáo từ.

Lý Hoại: Không tiễn, đi thong thả.

Bởi Lý Hoại nói rất nhanh, lại mới ở kinh thành có một khoảng thời gian ngắn ngủi, Mỗ Túy liền không đưa ra những tin tức giật gân. Bất quá Mỗ Túy tuyệt không lo lắng, bởi bản thân Lý Hoại đã là một tin tức rất nóng hổi rồi.

— Biện Kinh đệ nhất tình thánh.

Tuy rằng danh hiệu này Thích Thiếu Thương và Phương Ứng Khán đều có thực lực cạnh tranh rất mạnh, nhưng trải qua thảo luận nghiên cứu của ban biên tập, căn cứ biểu hiện của Lý Hoại sau khi đến kinh thành, người người đều nhất trí cho rằng, danh hiệu này Lý Hoại hoàn toàn xứng đáng.

Đương nhiên, ngày hôm sau báo chí cũng đem vào một ít tin tức của Lý Hoại theo như lời Mỗ Túy nói, tỷ như:

Trải qua sự chứng thực của Vô Tình công tử cùng Cố công tử, Phương tiểu hầu gia gặp chuyện đùng là không phải do muốn được bỏ lệnh cấm mà thực thi khổ nhục kế.

Vô Tình công tử lo lắng cho thương thế của Phương tiểu hầu gia, thường mượn Truy tam gia tới thăm.

Lý công tử ám chỉ Truy tam gia với hắn ở một chỗ, không còn tinh lực đi gây chuyện.

Lý công tử thản nhiên nói Cố công tử cùng Truy tam gia bản chất khác nhau, hắn sẽ không nhìn sai.

Lời giáo huấn ngập mùi tinh huyết: Nếu không có thực lực tránh được Tiểu Lý phi đao, trăm ngàn lần đừng tìm Truy tam gia động thủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui