Tác giả: Ngân Tiên Hồng Lệ
Nguồn: tuyetlamblog.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 28
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Edit: Tuyết
Beta: Tịch Dương
Thể loại: Thích Cố đồng nghiệp văn cổ đại, nhẹ nhàng nhưng SE ( nay đã có HE)
“Cố Tích Triều, ta giết ngươi!” Mục Cưu Bình gầm lên, nắm chặt trường thương trong tay giận dữ lao tới.
“Lão Bát, dừng tay, mạng Cố Tích Triều hèn hạ, không để tế huynh đệ…” Thích Thiếu Thương chặn trường thương trong tay Mục Cưu Bình.
Thân ảnh Cố Tích Triều lay động trong gió, mong manh tựa dáng liễu Giang Nam. Y cứ thế từng bước, từng bước lảo đảo rời khỏi linh đường. Cố Tích Triều ôm Vãn Tình trên đôi tay đẫm máu tươi, cứ một giọt, một giọt máu rơi trên thềm đá là lại một lần ruột gan Thích Thiếu Thương đứt lìa ra, tâm can co rút đau đớn. Nhưng mà, Thích Thiếu Thương còn có thể làm gì đây? Nhìn ánh mắt lão Bát đằng đằng sát khí mà lại mãnh liệt thương tâm, hắn thật sự không đành lòng. Cứ nghĩ đến bảy đại trại chủ Liên Vân Trại ngày đó chết thảm, tâm Thích Thiếu Thương lại rét lạnh, oán hận dâng ngập lòng. Nhưng vì cái gì, một khi hắn đối mặt với thân ảnh đang dần nhạt nhòa kia, tất cả oán hận lại cứ thế tan biến hết? A, không thể lại sa vào địa ngục, việc gì đã qua thì cho qua đi… Thích Thiếu Thương lắc đầu, muốn đem hết những suy nghĩ đang ám ảnh hắn kia giũ sạch ra khỏi óc.
Tác giả : Ngân Tiên Hồng Lệ
Nguồn: tuyetlamblog.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 28
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Edit: Tuyết
Beta: Tịch Dương
Thể loại: Thích Cố đồng nghiệp văn cổ đại, nhẹ nhàng nhưng SE ( nay đã có HE)
“Cố Tích Triều, ta giết ngươi!” Mục Cưu Bình gầm lên, nắm chặt trường thương trong tay giận dữ lao tới.
“Lão Bát, dừng tay, mạng Cố Tích Triều hèn hạ, không... đáng để tế huynh đệ…” Thích Thiếu Thương chặn trường thương trong tay Mục Cưu Bình.
Thân ảnh Cố Tích Triều lay động trong gió, mong manh tựa dáng liễu Giang Nam. Y cứ thế từng bước, từng bước lảo đảo rời khỏi linh đường. Cố Tích Triều ôm Vãn Tình trên đôi tay đẫm máu tươi, cứ một giọt, một giọt máu rơi trên thềm đá là lại một lần ruột gan Thích Thiếu Thương đứt lìa ra, tâm can co rút đau đớn. Nhưng mà, Thích Thiếu Thương còn có thể làm gì đây? Nhìn ánh mắt lão Bát đằng đằng sát khí mà lại mãnh liệt thương tâm, hắn thật sự không đành lòng. Cứ nghĩ đến bảy đại trại chủ Liên Vân Trại ngày đó chết thảm, tâm Thích Thiếu Thương lại rét lạnh, oán hận dâng ngập lòng. Nhưng vì cái gì, một khi hắn đối mặt với thân ảnh đang dần nhạt nhòa kia, tất cả oán hận lại cứ thế tan biến hết? A, không thể lại sa vào địa ngục, việc gì đã qua thì cho qua đi… Thích Thiếu Thương lắc đầu, muốn đem hết những suy nghĩ đang ám ảnh hắn kia giũ sạch ra khỏi óc.