Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thanh niên giật nảy mình, vội vàng ôm quyền:

- Tiền bối chờ, ta vào trình báo hội trưởng...

Nói xong, vội vã đi vào trong.

Không được ba phút, một lão giả tóc đen theo sát ở phía sau đi ra:

- Không biết Trương điện chủ đích thân tới, lão hủ không có từ xa tiếp đón, mời vào...

Lão giả bộ dáng sáu mươi tuổi, tu vi Thánh Vực bát trọng đỉnh phong, người mặc trường bào của Thiên Cơ sư công hội, cho người ta một loại cảm giác tiên phong đạo cốt.

- Làm phiền hội trưởng, lần này tới, quả thực là có chuyện muốn nhờ...

Trương Huyền ôm quyền.

- Điện chủ khách khí, tên của ngươi những ngày qua như sấm bên tai, không nghĩ tới có thể đích thân đến, thật để cho công hội chúng ta bồng tất sinh huy...

Lão giả vừa nói, vừa dẫn đường ở phía trước, hai người Trương Huyền theo sát ở phía sau đi vào gian phòng, mới vừa vào, Lạc Nhược Hi liền nhíu mày, truyền âm tới:

- Trương Huyền, cẩn thận một chút!

- Làm sao vậy?

Thấy nàng lần đầu tiên chủ động truyền âm nhắc nhở, Trương Huyền quay đầu:

- Ngươi phát hiện cái gì?

Dường như muốn nói chuyện, Lạc Nhược Hi cuối cùng ngừng lại:

- Không có gì, nhưng cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu.

Đối phương đã nói như vậy, chỉ sợ nơi này không có thái bình như vậy, bàn tay đặt ở trên đai lưng, một khi xuất hiện nguy hiểm, liền trực tiếp động thủ.

Bất quá cũng có thể là hắn quá mức lo lắng, đi vào trong đại điện, cũng không có phát giác được bất cứ dị thường nào.

- Không biết Trương điện chủ tới, là vì chuyện gì?

Hai bên vào chỗ, lão giả nhìn lại.

- Là như vậy, tượng Khôi Thánh của Thánh Tử điện chúng ta, trước đây không lâu vừa mới mất trộm, căn cứ dấu vết là biến mất ở đây, đã cùng thuộc Danh Sư đường quản lý, ta muốn làm phiền hội trưởng giúp chúng ta thôi diễn thoáng cái, là bị người nào lấy, giấu ở chỗ nào! Như có thể tìm tới, chúng ta vô cùng cảm kích!

Trương Huyền ôm quyền.

Hắn nói cực kỳ trực tiếp, ý tứ rất đơn giản, cái kia chính là, đồ vật của ta mất tích ở chỗ của ngươi, còn xin phiền phức giúp một tay suy tính, nếu không, ngươi sẽ có hiềm nghi rất lớn.

- Biến mất ở đây?

Hội trưởng nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ không vui:

- Trương điện chủ, đây là hoài nghi Thiên Cơ sư chúng ta ẩn giấu bảo vật của Thánh Tử điện?

- Cướp đoạt tượng Khôi Thánh là Dị Linh tộc, có thể hoàn mỹ ẩn trốn, để cho Minh Lý Chi Nhãn của ta cũng không thể dò xét, hơn nữa, Thiên Cơ cũng không thể thôi diễn, thực sự nghĩ không ra đến cùng còn có ai!

Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua:

- Đồ vật mất đi chỉ là việc nhỏ, liên lụy đến Dị Linh tộc, báo lên tới Danh Sư đường, sợ là phiền phức lớn rồi, mong hội trưởng có thể trợ giúp, như vậy cũng có thể rửa sạch nghi ngờ!

- Trương điện chủ, ta tôn kính ngươi là Thánh Tử điện điện chủ, Trương gia gia chủ, hảo tâm tiếp đãi, nhưng ngươi bỗng dưng ô nhục Thiên Cơ sư công hội, đến cùng có ý gì?

Lão giả đột nhiên đứng dậy, sầm mặt lại.

- Không có ý gì, chỉ là muốn tìm về bảo vật của Thánh Tử điện mà thôi! Hội trưởng không cần căng thẳng, cũng không cần tức giận, nếu như không quan hệ tới các ngươi, không ngại để ta điều tra một chút, tìm không thấy mà nói, ta sẽ chủ động nhận tội với hội trưởng!

Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua.

- Điều tra? Láo xược! Thiên Cơ sư ta thôi diễn Thiên Cơ, coi như Tổng bộ Danh Sư đường cũng phải kính trọng ba phần, ngươi một Thánh Tử điện điện chủ, có tư cách gì điều tra?

Khuôn mặt lão giả tái nhợt, tức giận run rẩy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui