Thiên Đạo Đồ Thư Quán

- Ta mới không muốn gả cho Trương Huyền kia! Ngày ngày chỉ biết trang bức, đả kích người, hơn nữa còn ở trước mặt mọi người từ hôn, làm cho tiểu công chúa đau khổ, một chút lòng thương hương tiếc ngọc cũng không có...

Tưởng Phỉ Phỉ khẽ nói.

- ...

Sắc mặt Trương Huyền tái xanh.

Ta trang bức, đả kích người?

Ta đã rất biết điều có được hay không?

Không biết điều, ở Thánh Tử điện hoàn toàn có thể chèn ép các ngươi không thở nổi! Hơn nữa... nói như ta muốn lấy ngươi vậy... ngươi nằm mơ đi thôi!

- Vậy thì gả cho Lạc Thiên Nhai, vị Lạc Thiên Nhai này, căn cứ tin tức ta biết, không chỉ hơn bốn mươi tuổi, dáng người rất xấu, dường như cũng đã có đạo lữ!

Tưởng Phương Du nói.

- ...

Vẻ mặt Trương Huyền biến thành màu đen.

Xấu, cả nhà ngươi đều xấu!

Ta ngụy trang Lạc Thiên Nhai, mặc dù không anh tuấn, nhưng cũng tuấn tú lịch sự có được hay không...

- Ai ta cũng không gả!

Nghe vị này ngay cả lão bà cũng đã có, Tưởng Phỉ Phỉ dùng sức lắc đầu.

- Không muốn gả, vậy thì hảo hảo lĩnh ngộ, tranh thủ mau chóng đột phá chân giải, nếu không vì gia tộc, ta cũng không có cách nào...

Thấy mục đích uy hiếp đạt tới, Tưởng Phương Du nói.

- Biết!

Tuy biết rõ phụ thân đang hù dọa nàng, nhưng thân là tử đệ gia tộc, nếu như nữ hài thật không thể thể hiện ra giá trị, tác dụng lớn nhất quả thực là thông gia!

- Vì không gả cho Trương Huyền, ta muốn liều mạng...

Tưởng Phỉ Phỉ cắn răng.

- ...

Sắc mặt Trương Huyền giống như đáy nồi.

Ta trêu ai ghẹo ai... Vì không gả cho ta, liều mạng tu luyện... Thanh danh của ta thối như vậy?

- Đi đi!

Tưởng Phương Du không nói thêm lời.

Trên mặt Tưởng Phỉ Phỉ lộ ra vẻ thấy chết không sờn, sải bước đi thẳng về phía trước, dùng thủ lệnh đặc thù mở phong ấn, nhấc chân đi vào tàng bảo khố cách đó không xa.

- Là Hồi Thiên Tiềm Long trận cấp chín đỉnh phong!

Trương Huyền vội vàng nhìn sang, hiểu được.

Rồng có thể lớn có thể nhỏ, có thể thăng có thể ẩn; lớn thì hưng vân thổ vụ, nhỏ thì ẩn giới tàng hình; thăng thì bay vút ở giữa vũ trụ, ẩn có thể ẩn núp ở trong sóng lớn.

Nguyên nhân chính là như vậy, Tiềm Long chân chính, cường giả lợi hại hơn nữa cũng không thể phát giác, trận pháp này lấy tên như vậy, cũng là có ý này.

Dùng loại trận pháp này phong ấn, xem ra tàng bảo khố của Tưởng gia, đồ tốt nhất định không ít.

- Lĩnh ngộ linh hồn chân giải, chỉ có thể dựa vào bản thân, chỉ mong ngươi có thể đi ra con đường tiền nhân không đi ra... Nếu không, thật sự chỉ có thể gả cho Trương Huyền!

Thấy con gái đi vào, Tưởng Phương Du lắc đầu, lại không chờ lâu, xoay người rời khỏi.

- Đáng ghét!

Không nghĩ tới lần nữa vô duyên vô cớ trúng đạn, Trương Huyền tràn đầy buồn bực.

- Mặc kệ, vào xem, có bảo vật gì, trước thu thập lại nói... Dù sao cũng phản bội nhân tộc, làm lại quá mức cũng đáng đời đối phương!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui