Thiên Đạo Đồ Thư Quán

- Ta đột nhiên nhớ tới một việc, ngươi chuyển cáo cho Bột Tân!

Bắt chước thanh âm và khí chất của đối phương, Trương Huyền nhìn qua.

- Đại thống lĩnh dặn dò là được!

Dị Linh tộc hắc giáp vội vàng khom người.

- Đưa lỗ tai tới, chuyện này không thể để cho người biết được...

Trương Huyền nhướng mày nói.

- Vâng...

Dị Linh tộc hắc giáp tràn đầy nghi ngờ, vì sao đối phương không truyền âm, suy nghĩ một chút, vẫn đi tới trước mặt, đầu lâu sát lại, không dám nâng lên. Nơi này là đại bản doanh của bọn họ, nằm mơ cũng không dám nghĩ vị trước mắt này là giả.

- Là như vậy...

Trương Huyền hạ giọng, mới nói ba chữ, trước mắt hiện lên một đạo hàn mang.

Dị Linh tộc hắc giáp mới vừa cảm thấy nguy hiểm, tinh thần liền rời thân thể, đầu lâu rơi trên mặt đất.

Hữu tâm tính vô tâm, lại thêm Yêu Dị Huyền Đao, cho dù người này đạt đến Bất Hủ cảnh, cũng bị thuấn sát tại chỗ.

Đương nhiên, cũng là bởi vì đối phương chỉ có Bất Hủ cảnh sơ kỳ, mạnh hơn một chút, liền không dễ dàng như vậy.

Thu thi thể tên này vào trữ vật giới chỉ, loại bỏ tất cả dấu vết, biến thành bộ dáng của đối phương.

Vừa rồi thời điểm chiến đấu, hắn liền phong cấm không gian bốn phía, cho dù có người dò xét, cũng khó có thể phát giác.

Ngụy trang thành Dị Linh tộc hắc giáp, Trương Huyền sải bước đi đến doanh trướng. Vừa tới trước cửa, hai vị binh sĩ, giơ lên trường thương chặn lại đường đi.

- Láo xược! Ta đại biểu đại thống lĩnh của chúng ta đến, còn không mau đi bẩm báo!

Trương Huyền chắp hai tay sau lưng, trong mắt mang theo uy nghiêm. Một hộ vệ chần chờ một chút, xoay người đi vào lều vải, một lát sau vẫy tay nói:

- Mời!

Trương Huyền hừ một tiếng, theo ở phía sau đi vào.

Cái doanh trướng này giống như cái vừa rồi, bên trong cũng ngồi mười mấy cường giả Bất Hủ cảnh, Dị Linh tộc ở giữa khí tức so với đại thống lĩnh cũng không kém chút nào, hẳn là Bột Tân trong miệng đối phương nói.

- Ô Mộc đồng ý điều kiện của ta?

Bột Tân thấy hắn lần nữa đi vào, mí mắt khẽ nhấc.

- Đại thống lĩnh đồng ý, có điều có chút chi tiết, muốn cùng ngươi ngay mặt hiệp thương!

Trương Huyền gật đầu.

- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, xem ra Ô Mộc cũng không có quật cường như trong truyền thuyết!

Nghe được đồng ý, Bột Tân dường như cũng không ngờ tới, ngay sau đó cười ha ha:

- Hiệp thương ở đâu?

- Việc quan hệ hai nhà liên minh, cần cẩn thận, ngay ở khe núi chính giữa hai đại trướng, nếu như ngươi không có ý kiến, mời ở sau nửa canh giờ đi tới, đại thống lĩnh nhà ta sẽ chờ ở nơi đó!

Trương Huyền nói.

Vừa rồi thời điểm tới, nhìn thấy giữa hai lều vải có một khe núi, địa phương không lớn.

- Tốt!

Bột Tân gật đầu.

- Cáo từ!

Trương Huyền lui ra ngoài, vừa mới rời khỏi, một Dị Linh tộc trong lều vải đứng dậy, vội vàng ôm quyền.

- Đại thống lĩnh, Ô Mộc từ trước tới nay gian xảo, lần này đột nhiên nói như vậy, ta sợ có bẫy!

- Đúng vậy, tên này hẹn ngươi ra ngoài, sợ có mai phục!

Lại có người nói.

- Muốn mai phục ta, không dễ dàng như vậy! Lại nói, khoảng cách gần như vậy, các ngươi đều ở đây, chắc hẳn hắn cũng không dám phá hủy tình hình tốt đẹp vừa mới liên minh!

Bột Tân hừ lạnh một tiếng, lòng bàn tay xuất hiện một thanh trường thương, xé rách không gian bốn phía.

- Bất quá tâm phòng bị người không thể không có, một lát nữa các ngươi phân tán ở bốn phía, một khi phát hiện có vấn đề, liền lập tức xông lại!

- Vâng!

Mọi người đồng thời gật đầu.

...

Rời khỏi doanh trướng của đối phương, Trương Huyền quay trở về, chỉ chốc lát trở lại đại trướng trước đó.

- Bẩm báo đại thống lĩnh, ta nói sự tình tỷ thí của ngươi với Bột Tân, hắn, hắn...

Vẻ mặt Trương Huyền xấu hổ, dường như không tiện nói ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui