Thiên Đạo Đồ Thư Quán

- Chạy đi đâu...

Nhan Thanh Cổ Thánh gào thét, phương thiên họa kích hóa thành lưu quang.

Trương Hoằng Thiên cũng hướng về phía trước, cả người biến thành một thanh trường kiếm sắc bén, phá không mau chóng đuổi theo.

Nhân kiếm hợp nhất!

Thấy hai đại cao thủ công kích, phong cấm không gian, cưỡng ép chạy trốn làm không cẩn thận sẽ ngã vào thời không loạn lưu, không rõ sống chết, Thần Dung Hoàng không để ý tới chạy trốn, quay người lại, trường đao trong tay lần nữa bổ ngang xuống.

Lực lượng song phương ở trên trời đối đầu, ba đại cao thủ lần nữa phun ra máu tươi, bay ngược ra.

Luân phiên chiến đấu, đều là dầu hết đèn tắt, có thể kiên trì đến bây giờ, tất cả dựa vào một cỗ ý niệm chống đỡ.

- Thù hôm nay, tương lai nhất định sẽ trả...

Cố nén thương thế trong cơ thể, Thần Dung Hoàng đứng dậy, dường như cảm ứng được cái gì, lại không để ý tới chém giết hai người, cắn răng một cái, trường đao trong tay điểm hư không một cái, một lối đi tối thui xuất hiện, thân thể lay động, thẳng tắp nhảy ra ngoài.

Nếu như mặc cho hắn nhảy vào thông đạo, chẳng khác nào cá bơi biển cả, hổ vào thâm sơn, còn muốn bắt lại đã không thể nào.

Nhan Thanh Cổ Thánh cắn chặt hàm răng, phương thiên họa kích trong tay run rẩy, muốn phong tỏa không gian, chỉ thấy thông đạo kéo dài ra xa đột nhiên ngừng lại, Thần Dung Hoàng bất cứ lúc nào cũng sẽ chạy trốn, như cá mắc cạn, vô luận nhảy lên như thế nào, cũng không thể rời đi.

- Dung Hoàng, đừng có đi gấp, lão bằng hữu tới, làm sao cũng phải trò chuyện một hồi a...

Ngay sau đó một thanh âm nhàn nhạt vang lên, trong hư không, hai thân ảnh cao lớn đi ra.

Hai người này, quần áo tương tự Thần Dung Hoàng, trên trán đều mang vương miện, trên người sát lục chi khí nồng đậm như mực, nhìn lên một cái, làm người ta như rơi xuống địa ngục.

- Chẳng lẽ là... hai vị Hoàng giả khác?

Đồng tử Trương Huyền co rút lại.

Nhìn quần áo, cùng lực lượng huyết mạch trên người, có thể đoán ra, hai người này chính là Thần Linh Hoàng cùng Thần Tinh Hoàng muốn chém giết Thần Dung Hoàng!

Không nghĩ tới hai vị Hoàng giả này cũng rời Dị Linh tộc, tự thân đến nơi này!

Hơn nữa nhìn bộ dáng của bọn hắn, đã sớm ẩn giấu ở xung quanh, Linh Thần không có rời đi, một mực không dám xuất hiện!

- Động thủ với ta, Linh Thần đã biết ngọn nguồn, chắc chắn sẽ không bỏ qua các ngươi...

Nhìn thấy hai người, Thần Dung Hoàng kìm nén không được, râu tóc nâng lên, trường đao trong tay bỗng nhiên đánh xuống.

Rầm!

Đao mang xé rách không gian, tuy uy lực cực lớn, nhưng vì bị thương nặng, ở trước hai đại Hoàng giả, liền không đáng chú ý.

Ngón tay nhẹ nhàng sờ một cái, Thần Linh Hoàng liền ngăn đao mang ở bên ngoài.

- Dung Hoàng không cần kích động, huynh đệ chúng ta chỉ là tâm sự, có giết hay không, quá tầm thường? Lại nói, coi như Linh Thần biết chúng ta muốn giết ngươi... Giờ phút này nàng quay về Linh Thần điện, cũng là ngoài tầm tay với! Lại nói... Thần là không có tình cảm, chẳng lẽ ngươi thật đơn thuần cho rằng, đường đường Thần Linh, sẽ vì ngươi ra mặt?

Khóe miệng Thần Linh Hoàng nâng lên, vẻ mặt thương hại nhìn qua:

- Nàng chỉ là mượn tay ngươi, tìm Xuân Thu đại điển mà thôi, chẳng lẽ thật cho rằng sẽ coi trọng ngươi?

- Ngươi...

Biết hai vị này ở đây, khẳng định trốn không thoát, vẻ mặt Thần Dung Hoàng bình phục, lần nữa đứng thẳng sống lưng, tựa như một cây giáo, giữa hai lông mày mang theo ác liệt không thể xâm phạm:

- Xưa nay ta đối đãi các ngươi không tệ, vì sao muốn phản bội...

- Vì sao muốn phản bội?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui