Thiên Đế Chi Vương


Sau một hồi đắn đo suy nghĩ ‘’Vân tiêu’’ quyết định dung hợp luyện hoá.


Vân tiêu cũng không nghĩ ngợi gì nhiều nữa liền đem cổ ngọc đánh vào trong lòng lực bắt đầu hấp thụ hỗn độn pháp tắc, ngay lúc hỗn độn pháp tắc tràn vào trong cơ thể.


A a a a ,Vân tiêu, gào thét sắc mặt vặn vẹo vô cùng thống khổ từ thể xác đến linh hồn cảm giác dường như có một ngọn lửa đang thiêu cháy linh hồn thân thể bắt đầu rạn nứt từng sợi hỗn độn khí bay thẳng lên trời cao như muốn áp sập hư không.


Vân gia, Tiêu gia, Trịnh gia.


Các phương thế lực ở Thiên dương thành vô cùng khiếp sợ khi chứng kiến cảnh tượng hỗn độn khí che đậy thương khung mặt đất rung chuyển như ngày tận thế hàng lâm khiến dân chúng vô cùng bàng hoàng hoảng sợ chỉ biết cầu nguyện

Không chỉ thiên dương thành mà toàn bộ Tây bắc địa vực bầu trời cũng bị bao phủ hỗn độn khí áp sập không gian khiến các thế lực Bắc vực khiếp sợ không thôi

‘’Trên đỉnh ngọn núi.

Ta..

ta không thể chết Vân tiêu ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể tự động vận chuyển lưu chuyển thất bàn kinh cơ thể Vân tiêu tỏa ra khí tức vàng nhạt bắt đầu chấn áp xoa dịu hỗn độn khí cuồng loạn rạn nứt cũng giảm đi chút ít.

Không được cứ tiếp tục như vậy chẳng bao lâu nữa ta sẽ hoá thành tro, trong tay Vân tiêu lấy ra một viên Đan dược lục phẩm trị thượng may ta có chuẩn bị từ trước không thì khó mà tưởng tượng nổi ai ngờ được hỗn độn pháp tắc lại kinh khủng đến thế tay Vân tiêu cũng không chậm liền nuốt viên Đan dược vào bụng ngay trong tức khác thân thể được bao bọc bởi ánh sáng màu xanh bắt đầu chữa trị thương thế rạn nứt hỗn độn khí cũng dần theo đó mà ổn định chút ít.

Ngay lúc này hắn kích hoạt chiến thiên huyết mạch đến cực hạn để áp chế hỗn độn khí, Vân tiêu cũng ngoài ý muốn không ngờ huyết mạch của ta lại có thể áp chế hỗn độn khí mãnh liệt như vậy điều này khiến hắn càng thêm tò mò ngay lúc.


Ở ngoài thân thể hắn, nổi lên mười đạo nửa hư ảo ẩn chứa hỗn độn pháp tắc màu đen hắc xiềng xích, chính là cái kia mười đạo giam cầm!



Két két!Đạo thứ nhất màu đen hắc xiềng xích, vỡ nát!Oanh!Một cỗ vô cùng kinh khủng khí huyết tuôn trào ra.Két két, đạo thứ hai màu đen hắc xiềng xích lại lần nữa vỡ nát!


Toàn bộ Thiên Dương đang rung động, hạo quang mãnh liệt!


Sau đó là đạo thứ ba, đạo thứ tư, đạo thứ năm.

.

.



Cuối cùng, mười đạo xiềng xích, cùng nhau phá toái!


Oanh! Tây Bắc Vực, phong vân biến sắc, sấm sét phun trào!


Vô tận hỗn độn khí dưới chân hắn bắt đầu mà ra tại hắn sau lưng một đạo viễn cổ thần chỉ vĩ ngạn thân ảnh trên bầu trời hiển hiện hư ảnh chân long, chu tước, Phượng hoàng, kì lân hoá xà các loại bay lượn bầu trời...

Đây là hỗn độn dị tượng sao, hahaha Vân Tiêu ngửa mặt lên trời cười to một cách điên cuồng lúc này hắn vô cùng kích động, vạn cổ vô song hỗn độn thể trong truyền thuyết lại chính là ta với tâm tính của Vân tiêu lúc này cũng khó mà bình tĩnh.


Lúc này sinh linh tây Bắc vực nhìn bầu trời dị tượng cũng sững sờ và không ngừng dung động.

Thiên dương thành, ‘’Vân gia’’

Một vị lão già dung mạo bình thường không có gì lạ quần áo mộc mạc màu xám lưng hơi còng xuống đang quét võ trường bỗng dưng nhìn lên bầu trời dị tượng ánh mắt thâm thuý.


Đây lẽ nào là hỗn độn khí chẳng lẽ hỗn độn thể trong truyền thuyết, điều này làm sao có thể, không phải Loại thể chất này cả thiên linh đại lục từ xưa đến nay cũng chỉ có một vị đăng đỉnh đế lộ thành tựu thiên đế nhưng đó cũng chỉ là truyền thuyết được sách cổ ghi lại không có ai chứng minh,

Ai da,, ta đang tính trở lại trung trâu nhưng vì liên quan đến hỗn độn thể lên chắc phải ở lại Tây Bắc địa vực này tìm hiểu một phen, lão già thầm nghĩ.


Cũng đến lúc ta trở về, Vân tiêu lúc này thương thế hỗn độn khí gây ra đã khôi phục đôi chút” cảnh giới đột phá 15 cấp linh sư đỉnh phong, thức tỉnh chiến thiên huyết mạch, thức tỉnh hỗn độn thể, khiến hắn không khỏi có chút cao hứng.



Trở về Vân gia, Vân tiêu đang dự định về nhà nghỉ ngơi vì sau khi thức tỉnh hỗn độn thể hắn lúc này vô cùng suy yếu mồ hôi ướt dẫm sau lưng trông có chút chật vật.



Trong lúc Vân tiêu hơi thất thần, từ phía sau truyền đến tiếng kêu gào:"Điềm xấu! Ngã xuống cho ta!"

Vân tiêu liền phát giác có kẻ đánh nén sau thân hình liền né sang một bên nói.


“Vân hải! Người đây ý gì?


Người đến là một vị thiếu niên mặc áo đen, thân thể khỏe mạnh, mày thô mắt hổ, trong ánh mắt hiện lên một tia nghiền ngẫm, lộ tư thái từ trên cao nhìn xuống Vân tiêu.



Vân hải có chút bất ngờ Vân tiêu phản ứng lại nhanh như vậy, nhưng cũng không thèm đế ý trong mắt hắn Vân tiêu đã không còn là thiên tài được vạn ngươi chú ý, giờ hắn chỉ là một tên phế vật.



Ở vân gia , Vân tiêu và Vân hải hay ra xung đột.

Nguyên nhân vì tranh một nữ nhân
cả 2 luôn đối đầu với nhau Vân tiêu luôn ép Vân hải một bậc điều này khiến hắn không cam lòng.



Vân hải là người có thù tất báo, từ đó về sau thường hay tới gây phiền toái, tìm nhiều biện pháp làm cho y nhục nhã.



Vân hải ! Thực lực ngươi như vậy mà không hạ được tên Vân tiêu hắn của trước kia thì không nói nhưng giờ hắn chỉ là một tên phế vật, trong mười chiêu ngươi không thắng thì quá nhục, chết đê!"


"Mười chiêu? Vân hải đã tu luyện đến cấp 3 linh sĩ đỉnh trong, đánh với phế vật kia ta thấy ba chiêu là quá đủ."


Đám đệ tử Vân gia ở gần đều lộ vẻ mặt chờ xem kịch vui một dạng.



Hầu hết đều sợ thiên hạ không loạn, rót thêm dầu vào lửa không ngừng.



Ba chiêu? Ha ha ha..." Vân hải ngửa mặt lên trời cười to, vẻ mặt xem thường:"Các ngươi quá coi thường ta rồi! Đánh bại phế vật này, ta chỉ cần một chiêu thôi!"

Đám đệ tử có mặt trên trường đều ồ lên, rất nhiều người cảm thấy kinh ngạc.


Vân tiêu” ở một nghe nói vậy cũng chỉ biết im lặng thầm nghĩ mấy mao đầu tiểu này đã ngu không có thực lực còn thích trang bức, đúng là hết cứu nổi A”



Đối mặt với ánh mắt khiêu khích của Vân hải , Vân tiêu trên khuôn mặt không chút dao động trong mắt hắn Vân hải chỉ là một thằng hề biểu diễn trước sân khấu mà thôi.



Vân tiêu không lộ cảm xúc, quay người ly khai.



Biểu hiện của hắn khiến cho Vân hải cùng đám thiếu niên có hơi sững sờ.



"Hảo phế vật, vậy mà không để ta ở trong mắt ngươi tưởng mình vẫn là thiên tài trước kia sao bây giờ ngươi chỉ là một tên phế vật bị ta dẫm ở dưới chân mà thôi.


Vân tiêu đang bước đi khẽ dừng lại không quay đầu lại nói, hôm nay tu luyện ta khá là mệt mỏi để mấy ngày nữa ta cho ngươi biết ai mới là phế vật nói xong hắn liền đi.



hôm nay tạm thời tha cho ngươi một lần.

Lần sau gặp lại, đừng quên trận chiến này nhé."

Vân hải lộ ra một vẻ mặt hung ác nói.

Không phải ta bây giờ đang trong tình trạng suy yếu cần điều dưỡng tránh sảy ra điều ngoài ý muốn thì một đầu ngón tay của ta cũng đủ ép chết con kiến cỏ này “Vân tiêu.

Thầm nghĩ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận