Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn


Nhận thấy nguy hiểm, Tống Mao Bàng thi triển Băng căn tạo ra hàng ngàn băng nha phóng đến Lục Mãng Thiên Xà nhưng bị một thứ trọng lực đè nén xuống rồi phá hủy hoàn toàn.

Thông qua chiêu này, Tống Mao Bàng nhận định được đây là một con Lục Mãng Thiên Xà linh thú ngũ giai sơ kỳ.

Hahah, trời trêu người quá.
Tống Mao Bàng nuốt ngụm nước bọt, hắn biết với tình cảnh này thì thế nào cũng gặp bất lợi.

Hiện tại trong tay hắn chỉ có một pháp bảo, đại ca có một nhưng mạnh, tam đệ có hai cái và tỷ muội Nguyên gia có thể luân phiên nhau dùng.

Hắn chính là kẻ gặp bất lợi nhiều nhất.
Bất lợi duy nhất của hắn là long huyết không đủ.

Không hẳn là thế nhưng Thần Hư Giới xài hao quá, hẳn không biết phải lấy gì mà cung cấp cho đủ.

Còn cây tiêu thì nó vẫn chưa khai linh, nên chỉ đánh được mấy chục tầng đầu.
Hắn bất giác nhìn sang Thôn Đằng đứng kế bên.

Con mẹ nó! Giờ này mà ngươi còn cười được sao?! Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?!
Biết bản thân không thể trông mong gì hơn nên Tống Mao Bàng thi triển Viêm căn tạo ra các viêm cầu bao phủ một vùng không gian.

Thiên xà cảm nhận được nhiệt độ tăng cao nhưng nó không lấy gì sợ hãi.

Chỉ là mấy viêm cầu sắp sinh linh trí thôi thì có gì mà đáng sợ chứ.
Nó tuy không hiểu biết sâu rộng nhưng đối với thuộc tính khắc chế mình vẫn có tìm hiểu chút ít.

Nếu kẻ khác có Hỏa căn ở đây thì sẽ khắc chế được nó mấy phần nhưng nếu là Viêm căn thì lượn! Viêm căn đúng là hỏa tính nhưng nó chỉ khắc chế Độc căn nên đối với Thủy căn hay Băng căn ít lại một phần.
Không nói nhiều, thiên xà há cái miệng đỏ lòm phun thủy cầu khắp nơi triệt tiêu viêm cầu nhưng kết quả là chỉ có chút ít.

Không bỏ cuộc, nó quất mạnh đuôi xuống mặt hồ, tạo ra từng đợt sóng lớn hướng về phía hắn.
Tống Mao Bàng nhận thấy nguy hiểm, lập tức mở cánh bay lên cao.

Hắn nhận xét đấu với thủy thuộc tính hắn chỉ có ưu thế bốn phần, nếu không phải hắn có Băng căn hay Phúc căn thì đã chết từ lâu rồi.
Vận lực, Tống Mao Bàng dùng Huyết căn kết hợp với Sương căn tạo ra huyết sương bao phủ toàn bộ không gian, hạn chế tầm nhìn của thiên xà nhưng nó chỉ là tạm thời vì Huyết và Sương căn gần như có liên hệ với Thủy căn chỉ là cao cấp hơn.
Lục Mãng Thiên Xà hừ lạnh, nó biết chuyện gì đang diễn ra nhưng tên này cũng quá ngốc rồi.

Huyết căn chính là có một phần Thủy căn trong đó rồi Sương căn cũng thế nên nó không bị khắc chế quá nhiều.

Nó cũng phải công nhận, tiểu tử này bẩm sinh có ba linh căn hiếm cũng tính là thiên tài đi.
Cái này cũng không thể trách Tống Mao Bàng được, ai biểu trời sinh hắn lại có ba linh căn được cấu thành từ Thủy căn và các thuộc tính khác chứ.

Hắn cũng muốn dùng Thiên Linh căn nhưng thật sự là không có lời nếu dùng lúc này.
Tống Mao Bàng tụ lực, tạo ra hàng ngàn con Huyết Ma Trùng tiến đến tấn công thiên xà.

Trong tự nhiên, tự khắc sẽ có loài này khắc chế loài kia và cử như thế là một vòng tuần hoàn không hồi kết.

Đối với các linh thú hình dáng rắn, hổ hay gì đó thì trùng chính là một loại khắc tinh nhưng đối với hình ếch thì không.

Có khi còn làm đồ ăn cho nó.
Hàng ngàn Huyết Ma Trùng xong đến hút sạch máu của Lục Mãng Thiên Xà.

Nó gầm lên đau đớn.

Tuy cơ thể nó gần như cấu thành từ nước nhưng đó chỉ là lý thuyết vì nó vẫn là linh thú bằng xương bằng thịt chưa khai mở kỹ năng chủng tộc, nó cần thời gian đột phá thần thú, nếu không thì giờ nó không bị hút sạch máu thế này.

Đứng một bên quan sát, Thôn Đằng gật đầu hài lòng.

Đây chính là kết quả mà gã muốn thấy nhất.

Không cần những chiêu thức lòe loẹt, chỉ cần giết được địch thì âm độc thủ đoạn đến đâu đều chấp nhận được.
"Làm tốt lắm, tiếp theo là tầng hai.

Truyền tống trận bên kia.

Nếu như ngươi đã tiến bộ thế rồi thì không cần ta nữa đâu." Thôn Đằng chỉ vào một góc nói: "Nhắc là truyền tống trận chỉ mở ra sau khi ngươi giết được linh thú thôi nên đừng có tìm chi cho mệt."
Nói xong gã biến mất vào trong không gian, bỏ lại Tống Mao Bàng ngơ ngác.
_ _ _ _ _
Đại thế giới, Thần Điện.
Khác với các tiểu thế giới, định nghĩa Thần Điện khác hoàn toàn.

Thật ra ngoài Khởi Nguyên Tổ Mẫu, hai Long Tổ thì còn một người nữa.

Kẻ đó là Thần Tổ - con cả của Khởi Nguyên Tổ Mẫu - Đăng.
Trong Thần Điện rộng lớn, Đăng ngồi trên cao nhíu mày nhìn xuống đệ đệ mình: "Rốt cuộc lại là chuyện gì?"
"Tỷ, chúng ta dù sao cũng là cùng một mẹ sinh ra, tỷ cũng phải giúp ta chút việc chứ." Tu gian xảo đáp.
"Hừ, mày cũng chỉ gây họa là giỏi.

Thiên Hoang Tinh Cầu vốn dĩ không có biến cố lớn như vậy.

Đáng lẽ ra Ba Ngải Tư nên chết yểu trên đường vậy mà mày lại thay đổi mọi thứ?" Đăng chất vấn.
"Không phải, ta chỉ cho hắn biết chút chuyện, còn lại đều phải tùy vào hắn thực lực xem có sống nổi hay không." Tu cười nhạt: "Mà mẹ gần đây sao rồi? Em nghĩ tỷ vẫn nên rời khỏi Thần Điện cho Chung Cực Chiến của Quỷ tộc và Thiên Sứ tộc đẩy Thần Tổ."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui