Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn


Nạp Lan Diễm Y cảm tưởng chính là không nên suy nghĩ quá nhiều.

Nhân tộc có kẻ khôn kẻ ngu nên không nói hết vấn đề.

Nàng bất giác cảm thấy nặng nề vô cùng.

Từ khi trở thành thánh nữ, không biết bao nhiêu lời bàn tán sau lưng nàng nhưng đồng dạng Nạp Lan Diễm Y vẫn là không để lọt tai chỗ nào.

Qua thời gian càng ngày càng chai lì hơn.
Thứ quan trọng nhất là gì? Chính là giúp Tụ Hiền Thi Văn Các và cũng như nàng mạnh lên.

Tài nguyên tu luyện nàng không thiếu nhưng cơ duyên thì có.

Thời gian 500 năm thật sự quá ngắn để nàng tìm được cơ duyên của mình hay có cơ duyên.

Chính vì thế mà nàng thiệt thòi hơn nhiều.
Không có cơ duyên Dị Linh căn của nàng cũng xem như bỏ phế đi.

Nàng không cam tâm nhưng chẳng thể làm được gì.

Tiên sinh có Dị Linh căn chính là phúc bảo trời ban nhưng không có tài nguyên, cơ duyên tu luyện để mở khóa toàn bộ khả năng thì cũng xem như bỏ phế đi.

Giờ Dị Linh căn của nàng chỉ có thể là tấn công vài cái tương dương Chân Nguyên cảnh tam trọng.

Nàng thật sự không cam tâm!
Loại hình tu luyện này thật sự bó buộc nàng quá mức.

Cố gắng lắm nàng cũng chỉ có thể đột phá Thoát Thai cảnh nhị trọng, chẳng còn đường nào để tiến lên nữa.

Nàng không muốn.

Thiên phú của nàng chính là bạch sắc, tuy đối với nhiều người nó rất cao nhưng với nàng thật sự là một cái nan đề khó chịu chưa giải.
Nàng bế quan 200 năm, trong thời gian đó người của Bắc Hầu cũng muốn tìm nàng nói lý lẽ nhưng nàng bế quan nên thúc phụ liền thay nàng mà đuổi đi.

Lúc xuất quan thì bao nhiêu tin khó chịu ầm ầm kéo đến.

Nàng quá mệt mỏi với Bắc Hầu, Tống gia và cũng như mẫu thân nàng.

Bà ấy muốn nàng quay về tranh ngôi vị, giúp bà ấy và gia tộc nhưng nàng không đồng ý.
Chiến tranh Bắc Hầu và Đông Giang cử thế diễn ra.

Nạp Lan Diễm Y thân phận là thứ quan trọng quyết định nàng đứng về bên nào.

Nếu nàng còn là công chúa Bắc Hầu thì sẽ giúp đỡ hết sức, nếu gả qua Đông Giang thì bị kiềm kẹp giữa hai nước, còn là thánh nữ Tụ Hiền Thi Văn Các chính là ngồi xem kịch.

Kịch hay thế này thì làm sao mà nàng có thể bỏ chứ.
Qua 500 năm, cảm xúc của nàng thay đổi rất nhiều nhưng đồng dạng vẫn là không có mấy chuyện quá đáng do nàng gây ra.

Trong thời gian này nàng có yêu một cái nam nhân nhưng chuyện tình cũng nhanh chóng kết thúc vì hắn phụ nàng.

Kẻ đó vậy mà lại là Vương Gia của Đông Giang, lừa gạt nàng, lén lút qua lại với không ít nữ nhân, cắm cho nàng mấy cái sừng.
Nạp Lan Vấn biết chuyện, khuyên nàng từ bỏ hắn, trên đời còn nhiều nam nhân tốt hơn để nàng lựa chọn.

Nạp Lan Diễm Y rất cứng đầu nhưng cũng không phải là không biết phải trái, nghe lời thúc phụ từ bỏ tên cặn bã kia, an an ổn ổn làm một cái thánh nữ.
Sau đó nàng an phận một chỗ, giúp đỡ Tinh La Thương Hội phát triển, tạo mối quan hệ tốt với Xà tộc và còn nhiều thứ khác.

Đối với cuộc sống yên bình này vô cùng hài lòng mà cố gắng níu giữ.
Nói thật cảm tưởng của nàng rất nhiều nhưng lại không biết kể sao cho hết được nhưng trong đó nàng vẫn chưa hết kinh hãi khi biết Tống Mao Bàng là Thanh Long chuyển kiếp.
"Đệ có định làm gì với tông môn của ta không?" Nạp Lan Diễm Y nhu mì hỏi.

Lúc này thực lực hai bên cách xa một trời một vực, nàng không thể tỏ ra uy quyền được vì sự diệt vong của môn phái.
Tống Mao Bàng từ nãy đến giờ đều đọc được suy nghĩ của Nạp Lan Diễm Y, có chút hứng thú nhưng không nhiều.

Hắn sống rất lâu nên sẽ rất nhàm chán, hết tu luyện rồi lại tu luyện thật không phải ý hay, đôi khi vẫn nên tìm vài thú vui trong nhân gian mà thăm thú chút.
"Loại chuyện đó ta không có rảnh.

Tụ Hiền Thi Văn Các không có nổi một cái cường giả Thần Cảnh thì lấy gì mà quan tâm cũng như đề phòng đến? Chừng nào có đi rồi hẵng nói." Khóe mắt Tống Mao Bàng giật giật vài cái.
Thật sự cái Tụ Hiền Thi Văn Các này chẳng có gì cho bọn hắn quan tâm.

Cường giả duy nhất có thể bồi dưỡng chính là Nạp Lan Diễm Y và Vệ Tú Uyên nhưng không biết vì sao từ đâu lại lòi ra thêm nhiều người như vậy.
Đúng lúc thì kế bên Tống Mao Bàng xuất hiện một cái lam linh cầu rung động không ngừng.

Hắn tò mò liền mở ra xem thì không khỏi kinh ngạc.

Ấy vậy mà trong cái Tụ Hiền Thi Văn Các này lại có một Trì Nguyệt Hi sở hữu Thiên Linh căn cùng các linh căn hiếm.
"Tốt! Tốt! Tụ Hiền Thi Văn Các này đúng là khí vận cực tốt! Không ngờ lại có một nữ nhân sở hữu Thiên Linh căn!" Tống Mao Bàng kích động nói.
Xoảng!
Chén trà trong tay Nạp Lan Diễm Y rơi xuống đất.

Nàng kinh ngạc nhìn Tống Mao Bàng đang phấn kích.

Cái gì? Thiên Linh căn ư? Vậy thì vận khí của Tụ Hiền Thi Văn Các này thật sự quá tốt đi.
"Tỷ, công nhận là Tụ Hiền Thi Văn Các vậy mà lại có thể xuất hiện một cái Thiên Linh căn truyền thuyết.

Có điều..." Nói đến đây, sắc mặt Tống Mao Bàng đen lại, vẻ mệt mỏi vô cùng.
Nạp Lan Diễm Y thầm chửi Tống Mao Bàng không có liêm sỉ.

Thái độ này rõ ràng chính là muốn tranh người với Tụ Hiền Thi Văn Các! Dù cho có chuyện gì xảy ra thì nàng cũng không nhường đệ tử đó cho hắn.
"Có điều gì?" Nạp Lan Diễm Y nhíu mày, ánh mắt đầy cảnh giác.
Tống Mao Bàng lưỡng lự nhìn Nạp Lan Diễm Y nhưng vẫn là nói ra: "Vấn đề là cái đệ tử sở hữu Thiên Linh căn vậy mà lại có thêm Độc căn cao cấp, khó mà khống chế cho được."
"Độc căn? Vậy phải làm sao giải quyết?" Nạp Lan Diễm Y sửng sốt.

Nàng rốt cuộc muốn giữ người lại nhưng không ngờ lại có chuyện phát sinh.
"Cái này ta không biết.

Ta không có tu luyện Độc căn, nếu là Băng căn thì còn biết cách giải quyết.

Chuyện này chỉ có thể nhờ tỷ muội Nguyên gia." Tống Mao Bàng nhúng vai biểu thị không liên quan đến mình.
Cảm tưởng của Nạp Lan Diễm Y lại tăng thêm một phần.

Nàng ấy vậy mà lại không biết suy nghĩ sâu xa hơn.

Độc căn đối với Tụ Hiền Thi Văn Các không có lợi, giữ lại chỉ tổn hại các đệ tử khác.

Nếu vậy thì dứt khoát đưa cho tỷ muội Nguyên gia, biết đâu bọn họ dạy dỗ ra một thiên tài thì sao.

Đến lúc đó thì dựa vào quan hệ mà đưa Tụ Hiền Thi Văn Các phát triển.
"Vậy thì đệ tử đó tính sao?" Nạp Lan Diễm Y lo lắng.
"Đưa cho tỷ muội Nguyên gia dạy dỗ.

Biết đâu sau này nàng ta gặp cơ duyên lớn nào đó rồi từ đó trở thành một vị Đế.

Hiện tại đã có 82 vị Đại Đế, thêm nàng vào thì con số sẽ tăng lên.

Biết đâu sau này tỷ cũng trở thành Hoàng hay thành Đế gì đó chăng." Tống Mao Bàng nói.
Thiên địa quy tắc có năm cấp bậc phân chia sức mạnh là Tướng, Quân, Vương, Hoàng và Đế.

Năm cấp này mỗi một cấp đều là lực lượng vô biên nhưng chênh lệch cũng rất lớn.

Dù chỉ cách một cấp nhưng vẫn là cách xa vạn dặm.

Nhưng đó chưa phải là kết thúc vì trên Đế còn Tổ.
Tổ là một đại diện cho một chủng tộc, hiện tại đã có gầm mười vị Tổ gồm: Thần Tổ, Ma Tổ, Long Tổ, Hỏa Tổ, Độc Tổ, Khí Tổ, Nhân Tổ, Dị Nhân Tổ, Đế Tổ.

Trong đó Đế Tổ đặc biệt nhất vì vị Tổ này sinh ra từ ý chí của các vị Đế.
Đế Tổ hiện
Vạn Đế quỳ
Kẻ không quỳ
Thiên địa nộ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui