Bắc Nguyệt sau một hồi giằng co với Đới Thanh Hương thì cũng đánh ngất được nàng và mang về.
Bắc Minh thì diệt hết Đới gia không một chút nào thương xót.
May mắn là nơi này không có trẻ con nên ra tay vô cùng nhanh.
Mâu Thành Vũ bế Đới Thanh Hương trên tay cảm thấy nàng nặng thiệt sự.
Không thể tin nổi là lại nặng như thế nhưng không sao, hắn có thể đi đến chỗ Tạ Trinh rất nhanh nên không đáng nói.
"Đại nhân, nữ nhân này cứ để cho thuộc hạ bế.
Cơ thể nữ nhân này vô cùng thuần khiết, không thể để bị ô nhiễm bởi nam khí của người được." Bắc Nguyệt nói.
Nàng không chịu nổi chuyện cơ thể nghệ thuật của Đới Thanh Hương bị ô nhiễm vì chút nam khí vớ vẩn.
Mâu Thành Vũ đành đưa cho Bắc Nguyệt.
Hắn thật ra không thích thái độ đó cho lắm nhưng mà đây là giáo lý của thiên địa, không thể không tuân theo.
Bắc Nguyệt làm vậy cũng không sai nên là cứ giao cho nàng ta.
"Ngươi giết hết chưa?" Mâu Thành Vũ quay sang Bắc Minh.
"Thuộc hạ đã làm hết rồi ạ.
Khó nói lắm nhưng mà mọi chuyện vẫn ổn.
Đới gia này thật sự âm khí quá nặng." Bắc Minh báo cáo.
"Âm khí quá nặng? Sao lại thế? Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra sao?" Mâu Thành Vũ ngạc nhiên.
"Cái này...!Thuộc hạ tìm thấy rất nhiều xương cốt phụ nữ được chôn trong hoa viên dưới bụi hoa của chính thất, ngoài ra còn có xương cốt hài tử.
Trích xuất ký ức thì biết được đó đều là con của Đới gia chủ và mấy tiểu thiếp bị chính thất Nam thị giết chết khi mới chào đời." Bắc Minh ngập ngừng thuật lai.
Mâu Thành Vũ nghe thông tin này không khỏi chấn kinh trước sự tàn độc của mụ đàn bà đó.
Không ngờ những đứa trẻ mới chào đời vô tội đó phải chết vì một lý do vô lý như vậy nhưng hắn cũng chẳng thể làm gì.
Ngoài kia còn nhiều thứ kinh khủng nên hắn không thể quá thông cảm cho tình cảnh hiện tại được.
Ít ra cứu được Đới Thanh Hương thì sẽ đảm bảo được tương lai cho toàn Hồng Tinh đại lục.
Có lẽ hắn sẽ chuộc mọi tội lỗi vào một lúc khác.
"Chuyện này tạm dừng tại đây đi, không cần quan tâm đến nhiều đâu.
Nhớ là tránh tiết lộ quá nhiều thông tin đấy." Mâu Thành Vũ nói rồi dùng truyền tống trận rời đi.
"Vâng!" Bắc Nguyệt và Bắc Minh gật đầu.
_ _ _ _ _
Đại Thế Giới, Quỷ Điện.
Quỷ Điện là nơi sinh sống của các Tổng Lãnh Ác Ma tượng trưng cho bảy tội lỗi của vạn vật nhưng giờ chỉ có sáu người sống vì Kiêu đã gả sang Long tộc.
Người đứng đầu Quỷ tộc là Diêm - Tổng Lãnh Ác Ma Hỗn Loạn, hiện tại có một con gái là Đại Ác Ma Bất Công Thiên Nhiệm hay còn gọi là Thiên Nhiệm Nữ Đế.
Diêm nhìn lên trời không khỏi ảo não.
Gần đây có quá nhiều chuyện để làm.
Các Tinh Cầu đang biến động không ngừng, người thành đạo dần ít đi.
Thiên địa có rất nhiều Tinh Cầu trôi nổi khắp nơi nhưng chỉ có vài người thành đạo, chủ yếu đều đến từ Nhân tộc là nhiều.
Một nữ hầu gái bước vào, dâng lên cho nàng một khay trà: "Chủ nhân, mời dùng."
"Trà này hình như là của Hâm Đình đúng không?" Diêm cầm chén trà nhìn hầu nữ.
"Vâng, là của Hâm Đinh đại nhân mới làm.
Hi vọng chủ nhân thích." Hầu nữ đáp.
Diêm ra hiệu cho hầu nữ lui đi rồi nhìn ra ngoài.
Nàng cảm thấy thiên địa biến động hình như không bình thường cho lắm.
Mọi lần chỉ vì phong ấn Địa Ngục yếu đi nhưng lần này dường như rất lạ.
"Ngươi đang mong chờ cái gì?" Ma Tổ bất giác xuất hiện từ đằng sau.
"Khắc Ca Lạp, ngươi vẫn tự tiện như xưa nhỉ? Ta không mong muốn ngươi cứ tự tiện mà đi vào Quỷ Điện của ta đâu." Diêm khó chịu.
"Thì sao chứ? Ta cũng không có để ý vấn đề đó nhiều vậy đâu.
Mấy thứ này chẳng phải búng tay là có sao? Ngươi tiếc rẻ cái gì thế?" Ma Tổ thờ ơ nói.
"Hừ, tên như ngươi cũng hiểu vấn đề sao? Ngươi như vậy thì con gái ngươi biết phải làm sao đây? Cả Trúc Hành Quân nữa.
Ma tộc của ngươi vô phước khi có người làm Ma Tổ đấy." Diêm hừ lạnh.
Quỷ tộc và Ma tộc có thể xem như là họ hàng gần nhưng cũng không có ưa gì nhau cho lắm.
Vấn đề này nằm ở người lãnh đạo và lý tưởng sống của bọn họ.
Quỷ tộc thì đề cao tính đoàn kết đồng tộc nhưng Ma tộc lại đề cao sức mạnh vì có ít tộc nhân.
Từ đó dẫn đến quan hệ không mấy tốt nhưng vẫn chưa đến mức phải chiến tranh.
"Vào chủ đề chính đi.
Ngươi có nghĩ Kẻ Phản Bội đang có dấu hiệu cởi bỏ phong ấn thoát ra?" Diêm hỏi.
"Sao lại hỏi ta? Ta không có liên quan gì đến chuyện quản lý Địa Ngục cả." Ma Tổ gạt bỏ.
"Tất nhiên là có liên quan rồi.
Ta cần ngươi hấp thụ thêm oán khí của hắn.
Kẻ Phản Bội thoát ra thì không tốt chút nào đâu." Diêm nói.
"Không, đó không phải chuyện của ta.
Nếu muốn nói đến vấn đề đó thì ngươi phải đến nói chuyện với Cổ Dĩ Tác, chỉ có tên đó mới làm được thôi.
Công việc của ta chỉ là liên quan đến cân bằng của vạn vật thôi." Ma Tổ từ chối.
Hắn không muốn vướng vào mấy chuyện này.
Trông coi Địa Ngục là công việc của Quỷ tộc chứ không phải hắn nên hắn không có trách nhiệm nào với nó cả.
Chẳng lẽ vẫn còn lo lắng dù cho đã lấy thân thể của thiên sứ Quyết làm căn cơ Địa Ngục.
"Chuyện này chẳng liên quan quái gì đến ta cả nhưng cũng xem như có một phần trách nhiệm trong đó đi.
Ngươi có ít tộc nhân, có thể nhờ thêm Ca San hay Ca Nhã giúp đỡ ngươi.
Hơn nữa còn có con gái và thê tử ngươi.
Không lý nào chỉ nhờ ta được.
Bản thân Tổng Lãnh Ác Ma này không rảnh chút nào." Diêm nói.
Ma Tổ thở dài, không nói gì rồi rời đi.