Thật sự thì vấn đề khó nói rất nhiều nhưng cũng không thể làm ngơ tình hình của Tống Mao Bàng.
Hiện tại thì Lý Thiên đã chết, mọi chuyện không ổn chút nào.
Nếu mà Thiên giới biết chuyện này thì không biết sẽ phản ứng thế nào.
Cổ Nguyệt chứng kiến mọi chuyện phì cười.
Nàng không nghĩ là đám người này lại ngây thơ như vậy.
Tên Thuận Thiên Đế Quân đó đối với nàng chẳng là gì cả, không cần phải lo lắng đến.
Có điều hiện tại nàng đang phải canh giữ nơi này, không thể đi được nên e là phải mất một thời gian mới thoát ra.
Huyết Diễm Hoàng Ngọc nhíu mày: "Chuyện này không tốt đâu.
Ta không hi vọng chiến đấu với đám người Thiên giới đâu.
Các vị cũng hiểu là đám người đó khó đánh thế nào mà."
"Tỷ sợ sao? Ta không nghĩ một nữ nhân ngang tàng như tỷ lại sợ." Thần Hư Giới mỉa mai nhìn nàng.
"Không phải là ta sợ mà ta còn phải phong ấn tên Huyết Ngọc Thương ấy.
Dạo gần đây không biết vì lý do gì cứ 1000 năm lại bắt đầu nổi điên một lần.
Mỗi lần trấn áp hắn làm ta mệt chết." Huyết Diễm Hoàng Ngọc nói: "Thêm là chủ nhân ta ở đang không thể đi thì ta cũng không thể.
Ta còn phải bảo đảm Ma giới này bình yên để trao lại cho Điền Khách."
"Điền Khách đó sướng thật.
Có người quan tâm hắn như vậy cũng tốt." Tống Mao Bàng trầm trồ.
Từ lúc sinh ra đến giờ ít khi có người quan tâm đến hắn nên hắn cảm thấy ghen tị với tên họ Điền đó.
"Cái này một phần cũng dựa vào huyết thống mà nói.
Gần như Ma tộc của Cổ Thánh tộc đều có họ hàng với hầu hết Ma tộc nhưng những người đó đều chết hết.
Giờ cũng chỉ còn vài người như Điền Khách, Khương Thiết Quản hay Lục Đình Kiêu." Huyết Diễm Hoàng Ngọc nói.
Huyết Diễm Hoàng Ngọc nhìn cả hai, bất giác nghĩ ra gì đó.
Tại sao nàng không thể đưa Huyết Ngọc Thương cho hai tên này mang đi? Chỉ cần như thế thì nàng nhất định sẽ rảnh được một thời gian nên ngại gì mà không đưa cho chứ.
"Muốn tìm Huyết Ngọc Thương thì đi theo ta.
Có điều các ngươi có thể đánh thắng tên khó chịu đó hay không thì ta không biết đâu.
Chết mất xác thì đừng có mà tìm đến ta để ăn vạ." Huyết Diễm Hoàng Ngọc nói.
Tống Mao Bàng và Thần Hư Giới đầy nghi ngờ nhìn nàng nhưng vẫn là xách đít đi theo nàng.
_ _ _ _ _
Đại Thế Giới, Thiên Sứ tộc, Thái Hoa Nguyệt Đảo.
Tại Thiên Sứ tộc có một nơi đặc biệt được gọi là Thái Hoa Nguyệt Hồ, nơi này được Tổng Lãnh Thiên Thần Khởi Tạo canh giữ.
Giữa hồ có một hòn đảo lớn gọi là Thái Hoa Nguyệt Đảo là nơi ở của nàng và hai Đại Thiên Thần Thất Tình và Lục Dục.
Giữa đảo có một cái cây lớn nở hoa quanh năm.
Loài hoa này được gọi Thiên Dạ Lan là một loài hoa mang đạo khí rất lớn.
Trên cành cây vắt từng tấm vải trắng lớn có thêu họa tiết của mọi loài vật.
Thất Tình nhìn quanh không thấy đệ đệ mình định đi tìm thì thấy một mái tóc vàng sau góc cây.
Hắn toan đi đến thì thấy một tấm vải bắt đầu phát sáng.
"Có chuyện gì vậy nhỉ? Lạ thật.
Tổng Lãnh đâu có ở đây đâu mà lại có loài mới xuất hiện sao?" Thất Tình tò mò lại gần.
Thất Tình lại gần thì thấy chẳng thấy gì cả.
Thứ xuất hiện dường như đã biến mất lúc nào không hay.
Điều này càng khiến hắn bối rối khó hiểu hơn.
Rốt cuộc chuyện là thế nào chứ? Hắn không nghĩ đây là chuyện vui vẻ gì cho lắm.
"Ngươi đang làm gì vậy?"
Một giọng nữ vang lên sau lưng.
Thất Tình quay đầu lại thì thấy Khởi Tạo đang đứng sau lưng mình từ lúc nào không hay.
"Chủ nhân, có một miếng vải phát sáng.
Ta tò mò liền đến xem nhưng chẳng thấy có gì xảy ra cả." Thất Tình nói.
"Có lẽ là một giống loài nào đó đã tuyệt chủng.
Điều này cũng là bình thường hoặc là thời gian đang ngắn đi.
Tên Hấp Huyết Tinh Vương đó bắt đầu hành động rồi.
Tiếp theo sẽ không có thời gian để nghỉ ngơi đâu." Khởi Tạo nói.
Nàng biết chuyện gì xảy ra nhưng mà cũng không có cách nào ngăn chặn cả.
Nàng cảm thấy là mọi chuyện sẽ không còn đơn giản nữa.
"Ta không cảm thấy như vậy.
Chẳng lẽ đã có chuyện gì đó xảy ra?" Thất Tình nói.
"Ngươi...! Thông minh thật đấy.
Ta không nghĩ là ngươi sẽ thông minh như vậy.
Ngươi đã tìm được A Dục chưa? Tiểu tử đó hay phá lắm nên là canh chừng cẩn thận." Khởi Tạo vui vẻ nói.
Thất Tình nhíu mày.
Nữ nhân trước mặt hắn nhìn thì vui vẻ nhưng mà ẩn sâu trong tâm trí lại là một kẻ điên loạn.
Tổng Lãnh Thiên Thần Khởi Tạo có khi còn điên và cặn bã hơn Đại Thiên Thần Phán Xét nhiều.
Không thể tin là người như vậy lại là một Tổng Lãnh Thiên Thần.
"Hmm, ngươi có vẻ như là không tin tưởng ta cho lắm nhỉ.
Có lẽ là vậy.
Không biết bản thân ngươi đang nghĩ gì nhưng mà hãy yên phận đi.
Mọi chuyện sẽ không bao giờ kết thúc dễ dàng đâu." Khởi Tạo nói rồi đập cánh rời đi.
Hắn không biết phải nói sao với nữ nhân này.
Việc bản thân và đệ đệ được phân đến chỗ nàng ta hoàn toàn là tình cờ, không hề dính dáng gì đến nàng cả.
Hắn có đánh giá nàng quá thấp không? Rốt cuộc nàng đang âm mưu chuyện gì đây?