Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn


Thiên giới, Huyễn Thanh Cốc, Trường Quan Điện.
Vạn Tự Lưu nhìn ba hài tử Ba gia không khỏi chán nản.

Nàng không nghĩ trên đời lại có chuyện này.

Có vẻ như là Ba Tư Ngạn không muốn tha cho Ba Ngải Tư.

Nàng ta vậy mà lại đầu thai làm Ba Tây Lạc nhưng tất cả ký ức đều mất hết.

Đây có lẽ là duyên định đi, hoặc có lẽ không phải vậy.
"Không biết các ngươi tìm đến ta là có chuyện gì.

Ta không rảnh mà nói mấy chuyện tào lao đâu." Vạn Tự Lưu lạnh lùng nói.
"Chuyện này ta cũng không biết nữa nhưng mà ta muốn xin sự giúp đỡ của đại nhân.

Hiện tại thứ ta cần làm là tập hợp quân lực đủ mạnh để đấu với quân Thiên giới.

Quân lực của Thiên giới ta thật sự không hề biết nên muốn tìm hiểu rồi tập hợp lại." Ba Ngải Tư nói.
"Ta hiểu ý ngươi nhưng tình hình hiện tại không ổn chút nào.

Ngươi biết chuyện gì đang diễn ra ở đây không? Triệu Đức Hành đã biết về sự tồn tại của ngươi và đang muốn khởi binh giết Minh Vương.

Hấp Huyết Tinh Vương đã đến Ma giới." Vạn Tự Lưu nghiêm giọng: "Tên đó chưa tìm đến ta vì ta đủ sức để giết gã.

Ngươi tốt nhất là đừng dại dột mà hành động một mình."
Ba Ngải Tư không ngạc nhiên gì cho lắm.

Chuyện này y cũng đã dự đoán trước nên là không có gì bất ngờ nhưng thời gian lại trễ hơn dự tính.

Triệu Đức Hành biết sự tồn tại của y đồng nghĩa mọi chuyện sẽ không còn thuận lợi nữa.
"Ngươi biết tiếp theo sau khi biết đến sự tồn tại của ngươi là gì không?" Vạn Tự Lưu hỏi.
"Truy sát?" Ba Ngải Tư nói.
Vạn Tự Lưu lắc đầu: "Thiếu rồi.

Truy sát ngươi là chuyện tất nhiên, không có gì đáng nói nhưng mà hắn sẽ biết đến Huyễn Thanh Cốc của ta và Vương Giả Chi Thành rồi cử người đi đánh chiếm.

Đây không phải chuyện cười."
Sau câu nói, hô hấp của Ba Ngải Tư và những vị Đế khác trong đại điện bắt đầu trở nên nặng nề.

Ngoài Vạn Tự Lưu và Ba Ngải Tư ra thì còn có 13 đứa con gái cưng của Vạn Tự Lưu và 82 vị Đế.

Bọn họ đều ở đây vì mục đích chung.
"Đừng nói với ta là ngươi chưa từng nghĩ đến.

Đó là điều rất quan trọng.

Một khi Hấp Huyết Tinh Vương diệt ta và Điền Khách đi thì sẽ không còn cơ hội nào để cho các ngươi trở người đâu.

Giống như ngay từ đầu các ngươi tự sát trên bàn cờ và mất đi cơ hội chiến thắng của mình." Vạn Tự Lưu cười khinh bỉ.
Mất đi Huyễn Thanh Cốc và Vương Giả Chi Thành không phải là một ý kiến hay.

Hai nơi này đều đóng góp rất lớn trong cuộc chiến nên mất đi một nơi là tổn thất không hề nhỏ chút nào.

Nghe thì khó khăn và gian nan nhưng giết được Vạn Tự Lưu, Điền Khách, 13 vị tiên cô, 3 vị sát tướng, 82 vị Đế và các cường giả ở hai nơi này là một chuyện vô cùng khó.

Huống hồ Vạn Tự Lưu, Điền Khách và 13 vị tiên cô đều là người thành đạo, 82 vị Đế và người thân đều được Đế Tổ bảo hộ nên khả năng xảy ra chuyện khá thấp.
"Ta...! Ta chưa từng nghĩ đến chuyện này." Ba Ngải Tư cúi mặt xuống, thừa nhận: "Là ta tự tin thái quá vào sức mạnh của bản thân và tài mưu lược của mình."
Vạn Tự Lưu cũng không làm khó y: "Vậy thì được.

Nếu ngươi nhận ra bản thân mình sai ở đâu thì tốt rồi.

Ta không nghĩ là ngươi nên ngoan ngoãn ngồi một chỗ nhiều đâu Ba Ngải Tư.

Ngươi cũng nên dành một chút thời gian cho bọn trẻ đi."
Sau đó Ba Ngải Tư cùng ba hài tử ra ngoài.

Ba Thiên Ngạo biết tình hình hiện tại thế nào nhưng cũng không dám nói.

Bản thân hắn chỉ là một hài tử chưa đủ vạn tuổi thì ai mà tin lời hắn nói.
"Phụ thân, sao phụ thân lại bị cô cô đó áp chế vậy? Bình thường phụ thân của Lạc nhi uy mãnh lắm mà." Ba Tây Lạc phồng má nhìn y.
"Cái này...!Haiz, là phụ thân đấu không lại cô cô.

Từ giờ cứ gọi là Vạn cô cô đi, đừng khó chịu với cô cô nhé." Ba Ngải Tư xoa đầu nàng.
Từ khi ba hài tử này xuất hiện, Ba Ngải Tư đột nhiên biến thành gà trống nuôi con nhưng không dám oán than.

Nếu y oán than một cái thì không biết Long Tổ sẽ trừng phạt y thế nào.

Hơn nữa ba hài tử đều rất mạnh, có hi vọng trong tương lai trở thành người thừa kế của y nên y không thể từ bỏ.

Y không thể nào để chúng rơi vào tình cảnh của y hiện tại.
"Nhưng cô cô đó...!xấu lắm.

Cô cô bắt nạt phụ thân! Lạc nhi không muốn ai bắt nạt phụ thân cả! Chỉ có thể là phụ thân bắt nạt bọn họ thôi!" Ba Tây Lạc ngây ngô nói, hai tay nhỏ đặt lên má y: "Phụ thân hiểu chưa?"
"Nhị tỷ, đừng như thế, không tốt đâu." Ba Tất Kiệt nói.
"Sao lại không tốt?! A Kiệt, đệ muốn nhìn thấy người ta bắt nạt phụ thân à?! Sao đệ không bênh phụ thân mà lại đi bênh người ngoài?" Ba Tây Lạc ương ngạnh bóp má tam đệ nhà mình giáo huấn.
"Đệ cũng bênh vực phụ thân mà!" Ba Tất Kiệt đẩy Ba Tây Lạc ra, ôm mặt nói.
Ba Thiên Ngạo chứng kiến cảnh này không nói gì mà tiến lại xách cả hai theo chân Ba Ngải Tư rời đi.

Hắn mệt mỏi lắm rồi, không thể tin được hai cái phiền phức hài tử này lại là hắn một cái muội muội và đệ đệ.

Có điều cũng vui mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui