Ba Ngải Tư hơi nghi ngờ hướng ánh mắt về phía hắn: "Làm sao đệ biết.
Không thể dựa vào mấy lời đồn đoán mà nói vậy được."
"Cái này đệ cũng không nhớ rõ nữa.
Đệ từng nghe Xà Vương nói là Ưng tộc có một bảo vật tên là Tinh Lang Phù, thứ đó đã chống đỡ Ưng tộc hơn mấy ngàn năm đấy.
Uy lực thế nào thì cũng không rõ lắm." Mâu Thành Vũ nói.
Tinh Lang Phù? Ý chưa từng nghe đến nó nhưng vẫn phải tìm hiểu xem.
Rất có thể nó là một trong những phần đã mất của công pháp về trận pháp và chú văn y có.
Nếu có thể bổ sung thì tương lai uy lực vô cùng lớn.
"A Mẫn sao thể? Không ăn nữa? Hay no rồi?" Nguyên Ly ôm tiểu hùng nhỏ trong tay cảm thấy nó hơi la.
Ba Ngải Tư nhìn thấy cảnh này liền giật lấy nó trong tay Nguyên Ly, vỗ vỗ vài cái vào lưng A Mẫn khiến tiểu hùng ợ một hơi thật dài.
Mọi người thật sự không biết là yêu thú con cũng cần cái này đấy.
"Yêu thú này chừng mới sinh khoảng vài tháng thôi nên không khác gì tiểu hài tử của con người cho lắm.
Mỗi lần thấy nó vậy thì cứ vỗ vào lưng nó." Ba Ngải Tư đưa A Mẫn cho Nguyên Ly, nói: "Có vẻ như là tiếp theo chúng ta không thể để nó lười biếng thêm nữa."
_ _ _ _ _
Bách Yến Môn, Thanh Tuyên Điện.
Trong đại điện rộng lớn, môn chủ Bành Khương nghe tin Tụ Hiền Thi Văn Các có thêm sự giúp đỡ của Xà tộc gần như hoảng loạn.
Tin Xà Vương đột phá Chân Nguyên cảnh đã là tin dữ, rồi giờ lại giúp Tụ Hiền Thi Văn Các.
Nếu như Xà Vương giúp lão già Nạp Lan Vấn kia thì Bách Yến Môn không có cửa thắng.
Ngũ trưởng lão lo lắng nhìn Bành Khương: "Môn chủ, hiện giờ chúng ta phải làm sao đây? Thế lực của Tụ Hiền Thi Văn Các đã bành trướng quá mức rồi.
Mấy ngày trước lại có tin thánh nữ Nạp Lan Diễm Y đột phá Luyện Thể cảnh."
"Haiz, giờ nếu không lôi kéo được hoàng thất Bắc Hầu thì chúng ta cũng sẽ không thể tránh khỏi cảnh diệt môn." Tam trưởng lão thở dài lắc đầu: "Phải nói Nạp Lan Diễm Y đó cũng là một thiên tài.
Thánh tử cùng tuổi với nàng ta bây giờ...!Chẳng so sánh được."
Bành Khương có độc nhất một con trai là Bành Ngụy, một tên thánh tử phế vật.
Nói gã phế vật thì cũng không hẳn là vậy vì Bành Ngụy đó là một tên lăng nhăng, thường hay phá vỡ uy phong của môn phái.
Bành Khương cũng đã nhiều lần nhìn sang thánh tử Thiên Quang Tông và thánh nữ Tụ Hiền Thi Văn Các.
Thánh tử Hòa Chung tuy là không phải thiên tài nhưng thiên phú cũng tạm ổn, còn thánh nữ Nạp Lan Diễm Y chính là thiên tài, 21 tuổi đột phá Luyện Thể cảnh, vô cùng trẻ.
"Môn chủ, lão phu đề nghị muốn thánh tử hãy nhìn ngắm cục diện.
Nếu cứ như thế này thì e là không ổn lắm.
Đám người kia có thể giết ngài ấy giống như thánh tử Thiên Quang Tông." Đại trưởng lão vuốt bộ râu nói.
Ánh mắt đại trưởng lão nghiêm túc nhìn về phía môn chủ.
Gương mặt già nua đầy nếp nhăn có chút ưu phiền buồn não vì công việc.
Thật sự môn chủ đã bảo bộc con trai mình quá mức rồi, sau khi môn chủ phu nhân mất là thành như vậy.
Hiện tại thêm nhiều chuyện càng khiến sự già nua ấy bộc lộ rõ hơn.
Kế sách liên minh với hoàng thất Bắc Hầu thật sự là không ổn rồi.
Đông Giang quốc hiện đang có dấu hiệu rục rịch muốn xâm chiếm Bắc Hầu.
Một vài phần con con cháu thế gia trong đó cũng là đệ tử Bách Yến Môn nên là hơi khó khăn để quyết định.
Nếu hoàng đế Bắc Hầu liên minh muốn chống lại Tụ Hiền Thi Văn Các, Thanh Dương Nguyệt Lâu, Xà tộc thì Bách Yến Môn sẽ bảo vệ Bắc Hầu.
Nói thế nào tứ đại cường quốc còn phải nhìn mặt tam đại môn phái.
"Ta nghĩ là chúng ta nên tiên hạ thủ vi cường, một đao giết chết Vệ Tú Uyên đi.
Dù thế nào thì đứa cháu gái rượu của Vệ Bắc Hàn cũng từng làm quận chúa đấy.
Nếu giết nàng ta thì sẽ gây ra màu thuẫn nội bộ rồi...." Tứ trưởng lão đang nói thì bị lời của Bành Khương làm cho cứng người.
"Vậy ngươi chắc chắn là Vệ Bắc Hàn sẽ để cho Vệ Tú Uyên chết ư? Gã không có con cái nhưng có mỗi đứa cháu gái đó thì dù sống hay chết gã cũng sẽ bảo vệ đứa cháu này đến cùng.
Hơn nữa thánh nữ kia cũng là một cái thiên tài, không thể giết dễ dàng đâu." Bành Khương lạnh lùng nói.
Lời này vừa dứt thì từ bên ngoài, một đệ tử hốt hoảng chạy vào, gương mặt trắng bệch dọa người nhất thời khiến Bành Khương và các trưởng lão giật mình.
Đang định chửi đệ tử này vô phép tắc thì đệ tử này liền báo tin dữ là Tụ Hiền Thị Văn Các, Thanh Dương Nguyệt Lâu cùng Xà tộc đang ở trước đại môn.
Hơn nữa người dẫn đầu là Nạp Lan Vấn với tu vi gần đột phá Chân Nguyên cảnh.
Nhất thời lời này khiến cho cả đại điện chết đứng.
Lúc này trong đầu các trưởng lão chỉ có một ý nghĩ là bỏ của chạy lấy người chứ không thể đánh nữa.
Với việc đấu với cường giả Chân Nguyên cảnh chính là một cái liều mạng vô ích.
Chẳng lẽ đây là hồi kết của Bách Yến Môn?