Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ Hàng


“Chờ tôi hai phút, tôi đi gọi bọn họ.

” Để đảm bảo hiệu suất, bốn người chia nhau hành động.

“Được.

” Thời Miên đồng ý, tranh thủ lúc chờ người thì đào được vài viên đá cường hóa trang bị.

Cô vừa mới phát hiện ra, đá cường hóa trang bị và đá bình thường có màu sắc khác nhau, chỉ là phân bố không tập trung, may là chỉ cần nắm được kỹ thuật thì đào cũng không khó.

Bên này vừa mới đào được vài viên, Thời Miên bỗng nhiên cảm thấy bầu không khí xung quanh có gì đó không đúng.

Thời Miên ngẩng đầu, liền nhìn thấy bốn người đứng thành một hàng, ai nấy đều khiếp sợ nhìn cô.

“Sao vậy?” Thời Miên có chút mơ hồ.

“Đá này, cô đào trực tiếp luôn à?” Hãn Thanh Nhất Phiến vẫn chưa hoàn hồn từ cú sốc vừa rồi, hắn biết người bạn mới quen này rất giỏi làm nhiệm vụ, nhưng không ngờ đối phương lại có thể lợi hại tới mức đào đá cũng có thể một phát một viên.


Không lẽ đây là người nào đó mà quân đội phái tới sao? Lại nói đã quy định quân đội và nhân viên nghiên cứu khoa học sẽ vào game cuối cùng mà, là ai bắt đầu phạm luật rồi?
“Cái này dễ lắm.

” Thời Miên nhất thời không hiểu nổi sự khiếp sợ của bọn họ.

Đá cường hóa tuy chỉ lộ ra một góc, dùng dao bổ xuống có đào trúng hay không còn phải xem vận may, nhưng mà cô may mắn, chưa từng bổ trượt lần nào, vị trí cũng đẹp, cứ thế mà một phát một viên.

“Để tôi thử xem.

” Lần này Hãn Thanh Nhất Phiến cũng không vội vàng vượt ải nữa, học theo dáng vẻ của Thời Miên cắm con dao găm trong tay xuống đất.

“Rắc——”
[Độ hao mòn của dao găm Huyền Thiết +1]
Hãn Thanh Nhất Phiến nhìn dòng chữ ở góc tường, im lặng nhặt con dao găm của mình lên.

“Cậu đào sai chỗ rồi, bắt đầu từ mép đá ấy.

” Thời Miên nghe thấy tiếng động liền cúi đầu nhìn, chỗ Hãn Thanh Nhất Phiến cắm quá gần giữa, cô cảm thấy dựa vào mép thì tốt hơn.


“Thôi vậy.

” Vũ khí không chịu nổi một đòn nữa, Hãn Thanh Nhất Phiến quyết định giữ gìn một chút.

“Nhiệm vụ sáu là đào đá, mọi người chờ tôi một lát, tôi đào hết chỗ này rồi đi.

” Trong ba lô đã đủ số lượng nhiệm vụ, nhưng Thời Miên cảm thấy thứ này sau này sẽ có tác dụng lớn, nên muốn tích trữ thêm một ít.

“Được.

” Hãn Thanh Nhất Phiến vẫn chưa hoàn hồn.

Tốc độ của Vô Triều rất nhanh, một lượt nguyên liệu chỉ mất vài phút là hoàn thành, đào xong cô đứng dậy phủi tay, hỏi mọi người: "Chúng ta đến đâu để vào phó bản?"
"Bên kia.

" Hãn Thanh Nhất Phiến chỉ vào góc khuất không có người.

"Được.

" Vô Triều nhìn qua, không có ai, rất hài lòng, dù sao cô cũng không muốn vừa ra khỏi phó bản đã đối mặt với người khác.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận