Thiên Hạ Kiêu Hùng

Lý Sa Đà kinh ngạc, Tô tướng quân từng nói, Lý Châu là người rất đáng tin, sao lại thành ra thế này?

Suy nghĩ một lúc ông ta lại hỏi:

- Vậy bây giờ Lý Châu đang đảm nhiệm chức vụ gì ở Đôn Hoàng?

- Y là một trong hai phó tướng của Lý Triệu Cẩm, nổi tiếng lãnh khốc vô tình, tướng quân tốt nhất đừng tìm đến y.

Thẩm Đồng Nhân thở dài, tuy triều Tùy muốn đoạt được Đôn Hoàng, hơn nữa còn phong con trai Thẩm Xuân làm Thái thú Đôn Hoàng, làm ông ta vô cùng mừng rỡ, nhưng quả thật ông ta không giúp gì được cho quân Tùy. Đất đai toàn bộ bị cướp mất, gia sản thì bị thu một nửa làm quân phí, nguồn thu nhập hiện tại của Thẩm gia bị cắt đứt, chỉ có thể dựa vào chút tích góp từ quá khứ miễn cưỡng duy trì đời sống của gia tộc, thời kì thịnh vượng của các đại gia tộc Giang Nam đã qua đi từ lâu.

Lúc này, Thẩm Đồng Nhân chợt nhớ ra một chuyện vội vàng nói:

- Ta có thể liên hệ với Lục gia, Tư Mã Lục Thuần Hưng chính là gia chủ của Lục thị, chúng tôi đã qua lại hơn hai mươi năm, đôi bên rất thân thiết. Gã này thì cực kì căm thù Lý Triệu Cẩm, quan trọng hơn trong tay gã thì có quyền lực nhất định, quen biết rộng với giới quan trường ở Đôn Hoàng, hẳn là có thể giúp đỡ Lý tướng quân.

Lý Sa Đà ngẫm nghĩ một chút, như vậy cũng tốt, có thể thông qua Lục Tư Mã để hiểu quận Đôn Hoàng phân bố binh lực như thế nào, trang bị vũ khí hay tình báo quan trọng ra sao, việc này trợ giúp rất nhiều khi chiếm đoạt và ổn định được thế cục ở Đôn Hoàng.

- Vậy thì làm phiền Thẩm gia chủ rồi!

- Không cần khách khí, ta sẽ toàn lực dốc sức giúp đỡ các vị.

Thẩm Đồng Nhân suy nghĩ một chút, rồi lại nói:

- Lý tướng quân nghỉ ngơi ở đâu? Tối nay ta sẽ liên hệ với y, có lẽ ta sẽ đến tìm các vị.

- Chúng tôi đang ở nhà trọ Bình An cạnh bắc thành.

Lý Sa Đà rời khỏi Thẩm gia, cưỡi ngựa trở về nhà trọ. Đối với sự thay đổi của Lý Châu, trong lòng ý vô cùng ngạc nhiên và nghi ngờ. Lý Sa Đà cũng không biết thân phận thật sự của Lý Châu. Tô Định Phương chỉ nói cho y biết, Lý Châu này có thể tin tưởng, nhưng những gì Lý Châu làm khiến y có chút nghi ngờ. Lời nói của Thẩm Đồng Nhân chính là vẽ đường cho hươu chạy, vì bọn họ cướp lấy quận Đôn Hoàng mà trở thành đại địch.

Có lẽ đây chỉ là biểu hiện giả của Lý Châu, có lẽ lòng y đã thay đổi. Trong lòng Lý Sa Đà có suy nghĩ đó, y không dám mạo muội đi tìm Lý Châu.

Trở lại nhà trọ, Lý Sa Đà lập tức viết một bức thư, gọi một gã thuộc hạ, đưa bức thư cho y rồi nói:

- Tìm người dẫn đường trở lại Ngọc Môn Quan, đem phong thư này giao cho Tô Tquân. Tình huống có biến, phải nhanh chóng đưa đến tay y.

Tên thuộc hạ nhận lệnh, lập tức đi tìm người dẫn đường, hai người vội vàng rời đi. Lúc này trời đã dần tối, đám thương nhân đã thu dọn về nhà, bên trong thành Đôn Hoàng lại trở nên yên tĩnh.

Thẩm Đồng Nhân vẫn đợi cho bầu trời tối đen, y cấp bách không nhịn nổi, đi ra cửa, ngồi xe ngựa đi tới Lục phủ. Lục phủ là hậu duệ của danh môn Giang Nam Lục thị. Sau khi triều Trần bị diệt, một bộ phận thành viên của gia tộc Lục thị tham gia khởi nghĩa chống lại triều Tùy lưu vong đến Đôn Hoàng, trở thành một thế gia vọng tộc ở Đôn Hoàng. Hiện tại ở trong thành Đôn Hoàng, sĩ tộc ở phía nam thành chỉ còn lại ba nhà: Lục thị Dư Hàng, Thẩm thị Ngô Hưng và Tạ thị Đan Dương.

Vốn là quận Nam Tiêu thị đứng đầu sĩ tộc Giang Nam, nhưng từ khi Tiêu Nhân Nhân đưa toàn bộ gia tộc trở về quận Nam, Lục gia dần trở thành lãnh tụ của sĩ tộc Giang Nam ở thành Đôn Hoàng. Mặt khác, con em Lục gia rất đông, quan trọng nhất là Tư mã Lục Thuần Hưng của quận Đôn Hoàng là đại biểu duy nhất của sĩ tộc Giang Nam trong chốn quan trường, bảo vệ lợi ích của ba nhà.

Thẩm Đồng Nhân được huynh đệ Lục thị mời vào thư phòng. Bọn họ có quan hệ vô cùng tốt, hơn nữa còn là thông gia, đứa con trưởng của Thẩm Đồng Nhân là Thẩm Hiền lấy con gái của gia chủ Lục thị Lục Thuần Hòa làm vợ. Giữa thông gia, có chuyện gì cũng có thể thẳng thắn thành khẩn nói ra.

Thẩm Đồng Nhân bèn đem sự việc Lý Sa Đà tìm đến lúc chiều và việc quân Tùy chuẩn bị cướp lấy quận Đôn Hoàng nói cho huynh đệ Lục thị, y hưng phấn nói:

- Nếu quân Tùy có thể tiêu diệt Lý Triệu Cẩm, đó chính là thời cơ để sĩ tộc Giang Nam chúng ta trở mình. Hai năm qua, chúng ta đã chịu đủ uất ức rồi.

Huynh đệ Lục thị cũng rất oán hận Lý Triệu Cẩm. Lục Thuần Hòa thở dài nói;

- Hai năm qua ta cũng chịu đựng đủ rồi. Nếu quân Tùy không đến, chúng ta cũng rời đi, quay về quận Dư Hàng rồi.

Dừng lại một chút, Lục Thuần Hòa lại nói:

- Chúng ta trợ giúp quân Tùy như thế nào?

Thẩm Đồng Nhân liếc qua Lục Thuần Hưng vốn trầm mặc không nói gì, ý muốn nói, vị Tư mã quận ngồi ở chỗ này, còn phải hỏi sao?

Lục Thuần Hưng cười khổ nói:

- Sự việc không dễ như vậy. Triều Đường đã sớm đem Đôn Hoàng nhập vào bản đồ. Hiện tại, quân Tùy cường đoạt quận Đôn Hoàng, triều Đường có bằng lòng không? Sớm hay muộn thì hai quân cũng sẽ có một hồi ác chiến, mà nhất định là chúng ta sẽ bị liên lụy. Ta lo là ba nhà chúng ta đều sẽ bị hủy trong trận ác chiến này.

Thẩm Đồng Nhân trầm mặc. Quả thật điều Lục Thuần Hưng nói không sai. Đôn Hoàng có vị trí chiến lược trọng yếu như vậy, triều Đường nhất định là không dễ dàng bỏ qua. Nếu thực sự bùng nổ chiến tranh, ba nhà bọn họ còn giữ được hay không? Cho dù là thoát khỏi chiến tranh, nếu cuối cùng triều Đường cướp lại quận Đôn Hoàng, bọn họ có thể bị xử lý hay không? Điều này cũng là một vấn đề lớn.

- Nhưng…

Thẩm Đồng Nhân lại nghĩ tới con y là Thẩm Xuân, không kìm được, thở dài nói:

- Ta cảm thấy chúng ta phải dùng hết sức hỗ trợ quân Tùy, các người thấy thế nào?

Lục Thuần Hòa hiểu được tâm tư của Thẩm Đồng Nhân. Tuy rằng bản thân y không sẵn lòng tham dự vào cuộc chiến tranh đoạt Đôn Hoàng của hai triều Tùy Đường, nhưng Thẩm Đồng Nhân là thông gia với y, y phải nể mặt. Lục Thuần Hòa cười nói:

- Thông gia, ông cứ yên tâm! Lục gia chúng ta nhất định sẽ hết lòng hỗ trợ.



Sau khi Thẩm Đồng Nhân từ biệt rời đi, huynh đệ Lục thị lại tiếp tục thương lượng đại sự này. Sắc mặt Lục Thuần Hưng âm trầm, có chút bất mãn với huynh trưởng:

- Vì sao chúng ta phải đáp ứng y?

- Dù sao cũng là thông gia, y đích thân tới tận cửa nhờ vả, ta có thể không cho y chút mặt mi sao? Quân Tùy lại muốn tấn công Đôn Hoàng. Cái này thật phiền toái.

Lục Thuần Hưng cười lạnh nói:

- Có phiền toái gì đây? Phải lập tức phái người đi Trường An báo lên triều đình. Nếu không quân Tùy tới quận Đôn Hoàng, Thái thú sẽ mang họ Thẩm, Lục gia chúng ta lập tức xong đời.

Lục Thuần Hòa có chút do dự, trên mặt lộ ra chút lúng túng;

- Nhưng… Điều này không tốt lắm đâu! Dù sao Thẩm Đồng Nhân cũng là thông gia của chúng ta. Giao tình đã hai mươi mấy năm, làm như vậy… chúng ta có chút không nhân nghĩa

- Đại ca! Bây giờ là lúc nào rồi còn nói đến nhân nghĩa?

Lục Thuần Hưng vội la lên:

- Thẩm Đồng Nhân hắn có nghĩ đến lợi ích của chúng ta không? Thẩm Xuân muốn làm Thái thú Đôn Hoàng, Dương Nguyên Khánh lại là con rể Thẩm gia, vậy chúng ta được cái gì? Chúng ta có cái gì? Lúc trước Hoài An Vương phái người tìm đại ca, đại ca nhận lời, đệ liền bí mật đầu hàng triều Đường. Hiện giờ, Thẩm Đồng Nhân lại đến tiến cử quân Tùy, chúng ta làm thế nào có thể nói rõ với triều Đường? Đại ca đừng quên Chu nhi vẫn đang ở Trường An làm con tin đấy!

Một câu nhắc nhở Lục Thuần Hòa, con của y là Lục Thừa Chu vào Trường An buôn bán, trở thành người trung gian giữa triều Đường và Đôn Hoàng Lục thị. Nếu mình phản bội triều Đường, hướng về triều Tùy, triều Đường sẽ không bỏ qua cho con mình.

Y thở dài nói:

- Vậy được rồi! Chuyện này chúng ta duy trì im lặng, xem như Thẩm Đồng Nhân chưa tới tìm chúng ta.

- Việc này đệ không có ý kiến. Nhưng chúng ta phải lập tức phải người tới Trường An báo tin này. Bây giờ đệ đi ngay, sẽ đi suốt đêm!

Ánh mắt Lục Thuần Hưng rất u ám và lạnh lẽo, triều Đường đã đáp ứng sẽ để y làm Thái thú Đôn Hoàng, sao y có thể để cho Thẩm gia thực hiện được ý đồ.



Vương phủ Đôn Hoàng Vương Lý Triệu Cẩm là một tòa nhà lớn chiếm diện tích khoảng ba mươi mẫu, lúc đầu chính là Tiêu phủ, có vị trí trọng yếu giữa trung tâm thành Đôn Hoàng. Theo màn đêm buông xuống, Vương phủ cũng trở nên yên tĩnh. Bốn phía xung quanh Vương phủ dày đặc thị vệ. Lúc này, một chiếc xe ngựa dừng lại trước cổng lớn của Vương phủ, Lục Thuần Hưng từ trong xe đi ra, bước nhanh đến bậc thang, vài tên thị vệ ngăn y lại.

- Vương gia đã nghỉ ngơi. Mời Lục Tư mã trở về!

Lục Thuần Hưng có chút vội vã la lên:

- Ta có đại sự khẩn cấp cần bẩm báo với Vương gia, hãy thông báo hộ ta.

Lúc này, một gã quan quân từ trong Vương phủ đi ra, người này tên là Tác Thuyên, xuất thân từ gia tộc Tác thị, là một danh gia vọng tộc ở Đôn Hoàng. Hiện nay y là một trong bốn Tiền đô úy của Lý Triệu Cẩm. Hôm nay vừa đúng là phiên trực của y.

Trong khoảng trăm năm nay, gia tộc Tác thị vẫn là danh gia vọng tộc ở Đôn Hoàng. Hai mươi mấy năm trước, Tùy Văn Đế Dương Kiên đem một bộ phận sĩ tộc Giang Nam lưu đày đến Đôn Hoàng, cũng là có ý muốn dùng sĩ tộc Giang Nam làm phong phú thêm cho Đôn Hoàng, dùng để củng cố sự thống trị của triều Tùy ở Đôn Hoàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui