Nếu muốn hỏi thời gian Hình Vũ sung sướng nhất chính là khi nào, hắn nhất định sẽ trả lời chính là hiện tại, tuy không thể mở miệng nói chuyện, chính là trong mắt có thể đưa ra hàm xúc vui vẻ, người hiểu chuyện cũng nhìn ra được, tiểu gia hỏa này mỗi lần vui mừng đều nhướng mày, tựa như có thỏi vàng lớn từ phía trên cao rớt xuống trước chân hắn.
Tiết đại nương đương nhiên cũng phát giác được phía sân sau không khí đã thay đổi, tiểu tử kia không có việc gì làm, lại ngồi một góc ôm tỳ bà, khi thì ngẩn người khi thì cười khúc khích, tuy nói đã là đông tiết, dù không phải lạnh lắm nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia hé ra tia ân ẩn đỏ rực.
"Có phải là nhìn trúng tiểu cô nương nhà ai?" Nàng phức tạp đi đên bên Hình Vũ hỏi. (Có phải nhìn trúng đại thúc nhà ai?)( @@!)
Không có. Hình vũ lắc đầu, cố làm ra điệu bộ nghiêm chỉnh đứng đắn, nhưng khóe miệng cứ nhếch lên lại phản chủ.
Tiết đại nương đầy bụng hồ nghi, bắt lấy Hình Bất Quy hỏi: "Phụ tử các ngươi cùng nhau cười suốt ngày, gặp được chuyện làm tinh thần phấn chấn, là chuyện gì phát sinh mà không cho ta biết?"
Hình Bất Quy không tự chủ được nghiêng mắt nhìn nghĩa tử ở góc sân, hai người nhìn nhau, Hình Vũ mặt càng hồng, cúi đầu xoa xoa tay cho ấm, làm bộ có chuyện làm.
Tiết đại nương hỏi không ra nữa, mặc kệ a, về phòng của mình đốt lò lửa sưởi ấm, rất nhiều chuyện của người khác không nên biết.
Hình Bất Quy kéo kéo Hình Vũ, hỏi:"Lạnh?" (Đông Huyền: bớt tích kiệm từ ngữ đi anh)
Không lạnh. Hình Vũ lắc đầu, bất quá lại giữ bàn tay Hình Bất Quy lại, mua đông năm nay vẫn như năm trước, lạnh vẫn hoàn lạnh.
Nên hắn mua mũ khăn quàng cổ, găng tay, vớ, nếu là có đủ tiền hắn đã mua luôn một kiện áo lông sơn dương. Tiểu tử kia không giống hắn có nội công thâm hậu, không chống đỡ được giá rét, thời tiết càng lúc càng lạnh, thân hình đơn bạc này sao có thể chịu nổi? Nhưng mua nhiều đồ lại vô cùng phí phạm, Hình Bất Quy hắn có được tiền công từ công việc cũng không nhiều, nhiều lắm cũng có thể duy trì ấm no mà thôi, nếu muốn mua vật tốt nghĩ có chút khó khăn.
"Vào trong phòng đi thôi, đốt lò sưởi, ngươi đừng để cảm lạnh."
Hình Vũ lòng tràn đầy vui mừng, từ trước Hình Bất Quy cũng đối xử với hắn như thế, chỉ là biểu hiện có phần lạnh nhạt, duy trì tại chừng mực của phụ tử, bây giờ đối với hắn thật là tốt, lại cùng thường ngày bất đồng, nhiều hơn một chút sủng nịch, nắm tay của hắn hảo ôn hòa, cho nên, thật sự không lạnh, ngược lại nóng hừng hực.
Trong nội tâm có chút bộc phá, Hình Bất Quy rất hỉ hoan lôi kéo vành tai Hình Vũ, chạm vào tóc mai hắn, bất kể là trong phòng, hoặc là bên ngoài, chỉ cần Tiết đại nương không ở trước mắt, hắn thậm chí cùng Hình Vũ ngồi ở một góc sân hôn nhẹ.
Cho nên Hình Vũ rốt cuộc cũng biết, Hình Bất Quy phi thường quấn người, tối đã cùng mình cận kề da thịt, tồn tại một loại quấn luyến si mê, nhìn bề ngoài Hình Bất Quy như thế nào có thể đoán được.
Vào nhà, Hình Vũ vượt lên trước dùng tay nhóm lửa, rất nhanh nhiệt độ trở nên ôn hòa, Hình Bất Quy ôn tồn ôm hắn ngồi trên giường, mơn trớn qua đôi môi, nhấm nháp vành tai, thì thào nói Vũ Nhi đều không thấy cao, hy vọng hắn ăn cho béo lên một chút, để ôm cho càng thoải mái.
Hình Vũ chỉ chỉ trên giữa đầu hắn: Phụ thân trên đầu sinh vài cọng trắng.
"Chê ta già rồi?" Hình Bất Quy hỏi.
Phụ thân chính trực tráng niên, tuyệt không lão. Hình Vũ ranh mãnh cười, đôi mắt sáng lấp lánh.
Hình Bất Quy lại hôn lên đôi mắt hắn, cưỡng bức hắn nhắm mắt lại, không nghĩ đôi mắt sáng ngời trong trẻo như gương phản chiếu này, chứng kiến được dung nhan tàn thương của mình...
Hai người trong phòng triều mến ôm ấp một hồi sau, Hình Bất Quy nói muốn đi tiêu cục một chuyến, Hình Vũ nhảy xuống giường, lấy quần áo cho hắn.
Bên ngoài rất lạnh, phụ thân đừng quên phủ thêm áo da cừu.
Hình Bất Quy nhìn thấy đôi chân trắng xinh của Hình Vũ chạm trên thảm, bước trên mặt đất lạnh lẽo hàn băng, trong tâm có điểm không hài lòng, đem người đang ở dưới ôm thả lại trên gường.
"Ta rất nhanh sẽ trở về, trên đường cũng mua chút ít đồ ăn nóng, ngươi không cần bề bộn trong bếp nấu nướng, trời rét nước rất lạnh " Hắn nói.
Hảo, phụ thân.
Hình Bất Quy thật sự yêu mến sự nhu thuận nghe lời của Hình Vũ, tay vuốt vuốt tóc của mình bị hắn quấy cho mất trật tự, lại hạ xuống hôn thoáng ái nhân rồi mới quyến luyến rời đi Hình Vũ đang ấp trong ngực mình. Thật vất vả cho Hình Vũ, suy nghĩ duy nhất là nên kiếm thêm nhiều tiền một chút mới được, làm cho Hình Vũ sống tốt hơn, thoải mái hơn mới được.
Bước nhanh đến quảng thông tiêu cục, trực tiếp tìm Lâu Chiêu Dương.
"Gần đây có việc gì cần đi không? Trả cho ta nhiều thù lao một chút." Hắn nói.
"Có bút ám phiêu, hộ tống dược liệu quý đến đất Thục. Lúc trước ngươi theo ta nói qua là tuyệt đối bất nhập Thục, cho nên muốn tìm Kim Ba cùng lão Vương chạy lộ tuyến lần này... này không cần lo lắng? Trả thù lao rất cao." Lâu Chiêu Dương rất cao hứng. Hình Bất Quy nếu chịu đi là tốt nhất, có một người có thể chống lại nhiều cao thủ, tự thân xuất mã, tuyệt đối không cần lo lắng bị cướp phiêu.
"Nhập Thục......" Hình Bất Quy trầm ngâm, rất nhanh lại dứt khoát nói: "Ta tiếp, ngươi trả thù lao trước cho ta, ta mua cho Vũ Nhi thêm chút ít quần áo mùa đông."
"Hình Vũ cũng không nhỏ, không phải nên cho hắn thú thê? Ngươi không cưới, cũng đừng chậm trễ hỷ sự cả đời của hắn, hắn thú thê, không phải có thêm người hầu hạ ngươi?" Lâu Chiêu Dương nói, đa số có chút trêu tức.
Hình Bất Quy nghe xong, trầm giọng: "Vũ nhi thân thể không tốt, ta chưa cho hắn có ý định đón thê tử, ngươi đừng học đại nương, lão nghĩ ngươi thay người làm mai mối."
Lâu Chiêu Dương nghĩ, Hình Bất Quy thái độ thật là kỳ quái, mấy tháng nay rõ ràng tâm tình tốt vô cùng, công tác cũng hăng say, không giống vài năm trước nửa chết nửa sống, như thế nào hiện tại vui đùa với lão bản tiêu cục là hắn, không cẩn thận chẳng phải lại vuốt phải râu hùm?
Nghĩ tốt nhất không nên tự mình chuốc lấy cực khổ, hắn cười cười nói: "Không phải làm mối không phải làm mối, ngươi muốn chi tiền trước cũng không thành vấn đề, chỉ cần an toàn đem dược liệu đến nơi là tốt rồi. Ngàn vạn phải cẩn thận, người buôn dược mới từ Đông Hải khó khăn mới mua được, khách nhân ở Thục trung chờ được cấp, ngươi hôm nay về nhà dọn dẹp một chút, ngày mai hẵng đi."
Hình Bất Quy ngắn gọn đáp ứng, đi lấy thù lao, chạy tới cửa hàng xa hoa ở thành Đông. Hắn từ trước sống an nhàn sung sướng, dùng quần áo tất cả đều là cực phẩm, thấy quần áo da áo lông thật là tốt, chọn lấy vài cái, trên đướng mua ít thức ăn, rồi cũng quay về nhà.
Hình Vũ oa tại bên cạnh hỏa lò sưởi ấm, Hình Bất Quy kéo hắn vào lòng, mặc cho áo lông. Hình Vũ nhìn trang phục cùng phụ kiện trên người mình, biết rõ những vật này rất có giá trị.
Phụ thân, những này rất quý, chúng ta nào có nhiều tiền như vậy? Lắc lắc mở to con mắt sáng ngời, Hình Vũ tràn đầy nghi vấn.
"Ta cùng lâu lão bản nói, đây là thù lao của công việc sau này, tiền ngươi đừng lo lắng."
Đối Hình Vũ nói ngày mai muốn hộ tống ám phiêu, lần này lộ trình sẽ xa, một tháng sau mới có thể trở về, Hình Vũ vừa nghe, biết trời giá rét đông lạnh, đường đến đất Thục rất khó đi, trọng yếu hơn là, phụ thân lại rời đi lâu như vậy, nhịn không được ai oán đứng dậy.
"Ta sẽ trở về, ngươi an tâm ở nhà chờ. Năm nay mùa đông tới sớm, ngươi đừng để nhiễm lạnh, ta khi về nhà, muốn nhìn gặp một Vũ Nhi mập mạp." Hình Bất Quy ôn nhu nói.
( Tàn: híc.....!!!!)
(Đông Huyền: mập mạp xD)
Hình Vũ lại là cong miệng cười, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, một tháng cha xuất môn này, hắn muốn cùng tiết đại nương ăn nhiều thịt, chờ cha trở về thấy mình mập lên, sẽ rất thích ôm.
Dùng bữa tối song, Hình Vũ đông bề bộn tây bề bộn chuẩn bị hành lý cho Hình Bất Quy, để vào quần áo chống lạnh, Hình Bất Quy ngồi ở trước bàn, lấy một miếng da hươu lau thanh đao. Nhiều năm qua hắn xuất môn đều phải nhất định mang theo cái thanh đao này, sắc mặt ngưng trọng, cũng không biết nghĩ cái gì.
Hình Vũ loay hoay cũng xong, nhìn đêm đã khuya, nhắc nhở Hình Bất Quy nên nghỉ ngơi, thay đối phương cởi vớ giày lên trên giường, chính hắn cũng mau nhanh chóng cởi quần áo, nhanh như chớp chui vào ổ chăn, nằm gọn trong ngực Hình Bất Quy, đối với hắn nháy mắt mấy cái.
Sắp phải xa biệt một tháng, đêm nay Vũ nhi hảo hầu hạ phụ thân.
Trong mắt của hắn nói như vậy, có điểm xấu hổ, nhưng vẫn là nghĩ tận lực mình, chiếu cố phụ thân sắp đi xa. (....................................)
Hình Bất Quy ôm thân thể mềm trượt thơm ngát, tâm rung động, tay trượt vào trên cặp mông đang nhỉnh nhỉnh của Hình Vũ
Chậm một chút, cha, đêm còn dài.
Hình Vũ giật lại tay Hình Bất Quy lắc đầu cười đối phương quá gấp gáp, sau đó đi xuống chìm nhập trong đệm chăn ngồi ở trên đầu gối Hình Bất Quy, kéo quần hắn xuống, mỗ trụ đã dựng thẳng lên, cho thấy Hình Bất Quy sớm cũng có ý định cùng tiểu đông tây hảo hảo lưu luyến một phen. (................................................................)
Bàn tay bắt lấy vật cứng đang phát nhiệt, đầu tiên là dọc theo đỉnh đầu quấn chuyển khẽ liếm, nghe được bên ngoài đệm chăn một tiếng rên rỉ thỏa mản, khích lệ hắn càng lúc càng nếm thật nhiều. Miệng hắn nhỏ, Hình Bất Quy thực lớn, hắn cố gắng mở to miệng nuốt vào, mà đến cổ họng cũng còn chỉ có thể nhét chiều dài của đối phương vào một nửa.
Chán ghét, phụ thân thật lớn. Có một lần Hình Vũ cố ý dùng đầu ngón tay ghi lại.
"Cho nên ta là cha ngươi a." Hình Bất Quy lúc ấy bắt thấy được, nhỏ giọng tại bên cạnh tai hắn trêu chọc nói, đón lấy cự vật cùng Hình Vũ hơn nửa canh giờ, cũng không biết là vì cái gì Hình Vũ lại ghi ra hai chữ chán ghét.
Hình Vũ động tác ngừng lại, trên người nhiệt khí buồn bực tại trong chăn bốc hơi, làm hắn mặt đỏ tâm nóng, kỳ thật thứ này trong miệng lớn mới tốt, mỗi lần phụ thân dùng sức ấn vào thì, hắn cũng cảm giác chính mình thuộc về, có một loại cảm giác chính là hai người vĩnh viễn đều hòa làm một chẳng phân biệt được.
"Đừng ngừng". Hình Bất Quy nhíu mày.
Hình Vũ cười khẽ, cố ý nuốt vào thật sâu, áp lên đôi môi nóng chạm vào phía trên miệng của cự vật, đầu lưỡi ở trên trơn mượt quét qua, quả nhiên, nghe thấy bên ngoài đệm chính là thanh âm bị chọc giận.
Phụ thân thích như thế này đúng không? Hình Vũ lại tiếp tục mềm mại đùa dai, lại dùng đầu lưỡi đảo động vài cái, phát giác thân thể bị khi dễ cứng ngắc lại, lại tranh thủ thời gian ngậm lấy trụ vật sắp bộc phát, nhẹ nhàng vuốt ve nhả ra hấp vào.
Hình Bất Quy biết rõ Hình Vũ nháo mình, bàn tay tiến vào trong chăn trảo người lôi ra, hôn lên cái mặt nho nhỏ, đến môi, còn có cặp mắt kia tràn ngập tình ý triền miên.
Đến cuối cùng cũng chỉ gặp một đôi mắt trong vắt, ngay cả nữ tử từ lâu trong lòng hắn ngưỡng mộ cũng không sao kịp so bì được, trời cao đúng là cũng có công bình, tước đi năng lực nói chuyện của Hình Vũ, lại làm cho hắn tràn đầy vui mừng tiêu tán đi sầu bi trong lòng, tất cả đều hóa thành ánh sáng, phản ánh ra tất cả qua đôi mắt long lanh kia.
Yêu phụ thân . Cặp kia con mắt nói như vậy, không hề che giấu.
Hình Bất Quy không chút nghi ngờ điểm ấy, cho nên, coi như là một đêm ngắn ngủi chia lìa, hắn như trước vẫn là rất vui, tất cả yêu thương đều hóa nhập bên dưới đệm chăn, cũng đủ làm cho mình mất hồn cả đêm, chỗ tư mật của tiểu tử kia, lập tức một trảo bị xỏ xuyên.
Cha quá gấp gáp . Có người cau mày, nho nhỏ phàn nàn.
"Không thích?" Hình Bất Quy hỏi.
Gật gật đầu, yêu mến, rồi lại lắc đầu, không thích phụ thân xâm nhập nhanh như vậy, hy vọng hoan ái có thể kéo dài hơn một chút, dùng để an ủi chính mình tương lai hơn một tháng không thấy được người, sẽ rất tịch mịch.
Như vậy không tiếng động oán quái, có thể trực tiếp đả kích hào khí cùng tự tôn của một đại nam nhân, hình bất quy trảo lấy hình vũ nâng lên, dùng sức xâm nhập, hảo trừng phạt nghĩa tử nho nhỏ này một phen.
Chớ xem thường Hình Bất Quy hắn, cho dù làm việc này cả đêm, ngày hôm sau vẫn có thể sinh long hoạt hổ ra đi, cho dù hai người tuổi tác sai biệt, hắn có thể chứng minh cho Hình Vũ xem, hắn thể lực so với mấy phu công khuân gạo ở ngoài tiệm mạnh hơn nhiều. (Đông Huyền:... làm công còn đòi cm, muốn rape chết em sao >..< iu quá)
Ta bổn, năm đó như thế nào sẽ chọn đi theo ngươi? Hình Vũ le lưỡi, trong nội tâm đắc ý giải thích.