Thiên Hạ


Haman lạnh lùng nhìn bức tường thành cao vời kia, đây chính là thành Khiva được mệnh dạnh là đại môn biển mặn Aral ư? Không ít gì cả đâu, mười vạn đại quân thành Damascus rồi cũng sẽ công phá nó, một đô thành tiểu quốc thì làm sao có thể càn nổi đại quân đế quốc?
Haman chẳng để Khiva vào trong mất.

hắn quả thật muốn xem thử cái tên Lý Khánh An được Khalifah xung làm kẻ cường địch lớn nhất của người Ả Rập kia mặt mũi ra sao.nghe nói hắn cũng cỡ tuổi mình, vậy liệu hắn có là đối thủ của mình không đây?
Haman ngạo mạn ngẩng cao đầu, trong mất hắn tên Lý Khánh An này hoàn toàn không lợi hại như tưởng tượng, chỉ dựa vào một tòa thành kiên cố mà muốn dùng ba vạn quân Đường để chống đối mười vạn đại quân ư? Hắn hừ mạnh một tiếng quay đầu nói với Shaikh vẫn im lặng nãy giờ: “Đây chính là Lý Khánh An mà ngươi sợ như sợ cọp đấy ư? Ta xem chẳng qua là một tên ngốc không biết gì về binh pháp mà thôi.”
Shaikh vẫn kiên định ý kiến: “Ngươi cứ đánh một trận rồi biết rõ.”
“Hừ! Ta sẽ! Chẳng bao lâu nữa ngươi sẽ thấy binh sĩ Iraq đã công thành thế nào!” Haman quay đầu ngựa đi về hướng đại doanh.
Bắt đầu từ lúc chiều cho đến lúc khuya, trong doanh trại quân Đại Thực đều bận rộn túi bụi với việc chuẩn bị vũ khí công thành, từng chiếc máy ném đá, xe leo thành đồ sộ đều được xuất động, hàng ngàn binh sĩ hô hào chung sức kéo chiếc chùy công thành dài mười trượng lên lắp vào giá gỗ.
Hàng ngàn con lạc đà thồ theo hóa đạn khổng lồ đến giữa trung tâm của doanh trại.

Loại đạn nhược này là do Abu Muslim phát minh để chống đối lại với hỏa lôi của Đại Đường.

Loại hỏa đạn này thật chất là bình đựng dầu hỏa bằng gỗ, trong đó là hỏa dầu mà người Đại Thực đã phát minh ra nhờ nghiên cứu trong lúc phá già ngọn lửa Hi Lạp.

Trên thực tế đó là một đầu dầu mỏ đã được điều chế, hỏa lực cực mạnh, được đựng trong quả cầu gỗ, bên ngoài quấn thêm một lớp vài tẩm dầu hỏa.

Đây cũng là một loại vũ khí uy lực cực lớn.

hỏa diệm có thể thiêu hủy tất cả.

Haman là người theo chủ nghĩa vũ trang, hắn chẳng bao giờ xem Abu Muslim ra gì, nhưng với loại vũ khó này hắn quả thật phải tán thưởng Abu Muslim.

Hắn đã gọi nó là thiên hòa.

chuyên dùng đế đối phó thiên lôi của Đại Đường.
Trong màn đêm, Haman nhìn vào tòa thành chìm trong bóng tối đó, khuôn mặt tuấn tú của hắn không khỏi nở nụ cười ghê tởm, hắn lẩm bẩm: “Lý Khánh An, chiến thắng ngươi ta sẽ có thể vượt qua được Abu Muslim.

Ngươi hãy đến tỉ thí cùng ta nào! Ngày hôm nay ta đợi chờ đã quá lâu!”
Trên thành đầu quân Đường đang vừa khẩn trương vừa hồi hộp, bọn họ phải dời những cổ máy ném đá nặng đến thành bắc, mà trên thành đông có ba tòa thạch bào kiên cố, năm trăm quả chấn thiên lôi đều được để ở đấy.

Để tiện vận chuyển, quân Đường đã kéo một dây cáp giữa thành bắc và thành đông; phía đông cao, phía bắc thấp, nên sẽ dễ dàng chờ chấn thiên lôi đưa qua thành bắc với tốc độ nhanh nhất.

Cạnh mỗi cỗ máy ném đá đều đặt năm quả chân thiên lôi.

Theo nguyên tắc phòng hờ.

cạnh mỗi máy ném đá đều có một thùng gỗ to cao gấp rưỡi người, trong đó đựng đầy nước, để phòng khi ném thất bại sẽ dùng nước xử lý chấn thiên lôi khẩn cấp mà không làm tổn thương đế binh sĩ phía mình.
Ngoài chấn thiên lôi ra.

một vạn cây đại tiễn giường nỏ có trợ lực của hỏa dược đã được sẵn sàng.

Chúng được cất trong các rương sắt.

một trăm giường nỏ cũng đã được bố trí sẵn.

Hàng vạn tên quân Đường đang tranh thủ thời gian ngủ nghi, ngày mai sẽ là một trận chiến sống chết gay gắt.

Tại một góc tường thành phía đông bắc, Lý Khánh An đang đứng nhìn chằm chằm đại doanh quân Đại Thực.

Hắn thấp thoáng có thể nhìn thấy sự tấp nập trong đại doanh kia.

Bầu trên đêm trên đại doanh ấy còn thấp thoáng những chiếc bóng đen khổng lồ, trông như những con quái thú đang đăm đe thành trì trong bóng tối.

Mười vạn quân Đại Thực đã tập trung tại thành bắc, mà bỏ qua tiến công các cửa thành khác.

Vậy lạ họ sẽ tập trung lực lượng để công thành.

VỊ chủ soái của Đại Thực này là người vừa khai chiến sẽ phát động tấn công lôi đình, hơn nữa người này rất thông minh, biết quân Đường từng tấn công thành bắc, nên tường thành thành bắc này chắc chắn không bằng nơi khác.
Đồng thời, hắn lại không cho vây thành môn của nam thành, để quân Đường có một con đường rút.

chính là để triệt tiêu toàn bộ quyết tâm chống đối của quân Đường.

chỉ cần quân Đường rút đi.

vậy trong sa mạc rộng lớn này, binh lực lại thua đối phương, quân Đường chỉ có một kết cục là bại trận thảm hại.

Đây cũng là một chủ soái biết dùng binh của Đại Thực.

Lý Khánh An đang từng chút đoán ra thực lực đối thủ.

hắn đã biết được chủ soái đối phương là một người ham công háo danh, một chủ soái không biết dùng chiến lược.

Người này không biết được sự thất bại của hắn sẽ mang lại hậu quả gì cho Đại Thực, chỉ biết mỗi việc Lý Khánh An hắn có trong thành bèn đại cử cho công thành.

Dần dần.

miệng Lý Khánh An hé lộ một nụ cười thần bí.

Nếu đối phương đã nôn nóng như thế, vậy hắn cũng chẳng ngại tỏ ra yếu đuối trước mặt đối phương thêm chút lửa để hắn bị ngủ quên trong chiến thắng!
Nghĩ đến đây Lý Khánh An lại quay đầu trầm giọng hạ lệnh: “Truyền lệnh của ta xuống.

cho thu chấn thiên lôi về, và rút bớt một nửa máy ném đá và giường nỏ, chỉ để lại phòng ngự ít nhất trên thành đầu.”
Vào lúc canh năm.

phía đông vừa chuyển sắc, trời đã dần sáng thì ngay lúc này lính gác quân Đường đã phát hiện địch tình, quân doanh Đại Thực đã có động tĩnh, hàng trăm máy ném đã hạng nẵng đã bắt đầu rời doanh tiến lại gần hướng đầu thành.

Cùng lúc ấy, tiếng trống báo hiệu tấn công của quân Đại Thực cũng bắt đầu vang lên nhưng tiếng sấm giữa ban mai.

Đây là bài bản công thành thường thấy của quân Đại Thực, dùng máy ném đá để mở đường, giáng đòn nặng đánh cho quân đội thù thành của địch tan tác rồi đại cứ công thành.

Thường thì họ sẽ dùng chùy công thành phá cửa thành, còn gần trăm cỗ máy ném đá này chính là bước đầu tiên của quân Đại Thực.

Chúng đang từ từ đi dọc theo các bãi đất trong giữa sa mạc tiến lại gần thành Khiva.

Mỗi một máy ném đá đều cao ba trượng ngang tầm như của phía quân Đường, cự thạch ném ra cũng đạt được khoảng cách tám trăm bước, và cần hai trăm người để thao tác.

Hàng trăm cỗ máy đang từ từ di chuyển.

Haman cũng đứng giữa đội ngạo mạn nhìn tòa thành trì mà thành đầu đã bị hắn dùng hỏa đạn khổng lồ đốt cho bạc cả màu.
ngay lúc này, ngoài thành đầu phát ra tiếng động lạ.

tiếp liền sau đó không trên bắt đầu xuất hiện các chấm đen cùng tiếng động chói tai càng lúc càng gần- hàng trăm mũi tên sắt vèo vèo phóng đến.

có tên ngang qua đầu mọi người, có tên bắn trúng máy ném đá.

những bộ máy ném đá đi trên cùng đều bị trúng tiễn mà đứt băng tải mà hỏng toàn bộ.

Haman cũng xém chút trúng tiễn, cây tiễn ấy đã xẹt ngang qua đầu hắn làm cho chiến mã kinh hoảng mà giơ cả hai chân trước lên sào rú ầm L may thay có mười mấy thân binh vội dìu hắn xuống ngựa: “Thống soái đại nhân, hay mau vào doanh!”
“Không!”
Haman đẩy thân binh ra.

hắn nhìn chằm chằm vào mười mấy chấm đen đang phóng ngang không trung, đó là cự thạch mà quân Đường ném tới.

“Đùng!” Một tiếng rơi mạnh xuống làm cát bụi xung quanh bay lên cuồn cuộn.

Lại một tiếng vang ầm cùng tiếng thét thảm thiết liền sau đó, mấy máy ném đá đều bị quân Đường phá cho tan bành, thương vong ít nhất vài trăm người.
“Số lượng của họ không nhiều, không phải sợ hãi!” Haman gào to một tiếng: “Phát xạ thiên hỏa!”
Vài chục tên quân sĩ Đại Thực tay cầm đuốc lửa đốt bắt đầu đốt cháy những quả cầu bông kia.

Sau khi bông đã tầm dầu lập tức bừng cháy biến thành những quả cầu lửa khổng lồ.

các binh sĩ bắt đầu hô to, máy ném đá hoạt động phát nó đi.

Hàng chục quả cầu lửa khổng lồ bừng bừng khí thế xuyên qua không trung phóng thẳng về hướng tường thành.

“Đùng!” Một tiếng nổ vang to.

một quả cầu lửa đã trúng tường thành.

Quân Đường lũ lượt hét lên rồi nằm sắp xuống.

Vài tên quân Đường do chạy không kịp đã bị quả cầu lửa rơi trúng lập tức bị cháy thành ngọn đuốc sống.

Võ gỗ vỡ tung, lượng lớn dầu hỏa tràn ra lại gặp vải bông đang cháy, hòa diệm cứ thế mà dọc theo dòng chảy hỏa dầu tràn ra tử phía.

Chu vi mười mấy trượng bỗng chốc trở thành biển lửa.

Mười mấy quân Đường đã bị lửa thiêu sống, mười mấy cố máy ném đá hạng nặng và giường nỏ cũng bị ngọn lửa nuốt chửng.

Và bi thảm nhất là hơn hai người quân Đường đang bỏ chạy tứ tán.

có kẻ bị lửa nuốt chứa thiêu thành than, mà phần lớn quân Đường do giáp sắt và tốc bị cháy xén.

lăn lốc dưới đất rên rỉ thảm thiết.
Lúc này, bờ thành phía bắc lửa vẫn chưa kịp cháy đến.

mấy máy ném đá hạng nặng đương phát cự thạch.

Bạch Hiếu Đức sốt ruột đỏ hoe cả mắt.

hắn quay sang Lý Khánh An nhảy nãy thét lên: “Đại tướng quân, nếu đá tàng không có hiệu quả chỉ bằng chúng ta mau đổi sang dùng chấn thiên lôi?”
Lý Khánh An nhìn quân Đường kêu gào bỏ chạy trong lửa.

dù thế nào đi chăng nữa giờ vẫn chưa phải là lúc dùng chấn thiên lôi, môi hắn chảy cả máu vì nghiếng răng nhưng hắn vẫn kiên quyết lắc đầu: “Không được dùng chấn thiên lôi, truyền lệnh toàn bộ quân Đường rút ra khỏi thành bắc.”
chỉ một chốc sau.

phía đông của thành bắc cũng bị trúng đạn của mười mấy đạn lửa.

cả thành bắc đều bị chìm trong biển lửa.
CHƯƠNG 409: TRẬN CHIẾN VÂY THÀNH (Trung - 2)
Haman nhìn ngọn lửa ngất trời trên tường thành, nhìn các binh sĩ quân Đường bị thiêu sống không ngừng rơi xuống thành đầu rên rỉ thảm thiết giữa ngọn lửa mà không khỏi đắc ý cười to.

Hắn lập tức hạ lệnh: “Lệnh cho quân đoàn một, hai, ba và bốn ập tức phát động tấn công, nhất định phải đoạt được thành Khiva trước trưa nay.”
“Thống soái điện hạ.

chúng ta không thể điều quá nhiều binh lực vào, đạn hóa lôi của quân Đường vẫn chưa được dùng, như thế chúng ta sẽ bị tổn thất nặng nề!”
Shaikh xông lên thỉnh cầu: “Thống soái điện hạ.

chúng ta chỉ có thể điều một quân đoàn đi trước để thám thính thực lực của quân Đường.


“Tướng quân Shaikh.

xem ra ngươi đã già rồi, trận chiến thành Đát La Tư làm cho ngươi trở nên nhát gan như thỏ đế, ngươi đã nhìn thấy chưa? Máy ném đá của quân Đường đã bị thiêu hủy!”
Hắn lại một lần nữa đắc ý cười phá lên.

Quân Đường thì có gì đáng sợ chứ? Phen này hãy xem hắn bất sống Lý Khánh An như thế nào!
Từng quả cầu lửa lại xẹt qua không trung, bay qua đầu của binh lính Đại Thực phóng thẳng lên phía thành đầu.

Trên thành đầu lửa cháy hừng hực, bốn bề inh ỏi tiếng hò hét ầm ĩ của quân Đại Thực, bốn vạn quân Đại Thực phát động tấn công.

Trên bãi cát mênh mông dưới chân thanh đâu đâu được bố đầu quân đội Đại Thực, bọn chúng được xếp thành bốn phương trận lớn, trông như bốn tấm thám đen dày, từng tiếng hô từng bước đi của chúng cũng cực kỳ đồng đều, khí thế kéo theo sát khí cuồn cuộn đang từ từ tiến lại gần thành Khiva.

rừng giáo rậm rạp nhấp nhỏ theo từng bước tiến của đại quân, từng chiến xe leo thành trong như những ngọn núi nhỏ đang từ từ tiến lên giữa quân đoàn.
Khác với thang mây của quân Đường, người Đại Thực dùng xe leo thành, nó cũng giống như xe lâu của quân Đường, thường sẽ cao năm đến sáu trượng, được dựng thành từ những khúc gỗ to.

nhưng để tấn công được tường thành cao mười trượng của Khiva, xe leo thành của người Đại Thực được làm cao hơn, đế rộng năm trượng bọc bằng da bỏ sống, dưới đáy có bánh xe gỗ, phải dùng ba trăm con lạc đà mới kéo đi nổi,trông như một con quái vật đồ sộ.

Ngoài ra, trên xe leo tường còn có thể chờ thêm hơn trăm người ở phần đinh xe.

sau khi kéo căng tấm ván gỗ to có bọc da bỏ phía trên sẽ có thể phòng hộ được cung tiễn của quân địch, đồng thời.trên tấm ván này cũng có khai thông lỗ bắn tiễn, cứ chốc chốc lại đồng loạt phóng tiễn lên tường thành.

Khi xem leo thành chỉ còn cách tường thành một trượng, tấm ván gỗ khổng lồ được thả xuống để tạo thành cầu gỗ rộng cho binh sĩ Đại Thực xông lên thành đầu.

Xe leo thành có hiệu quả rõ ràng trong lúc công thành, nhưng khuyết điềm cũng quá rõ đó là sẽ trở thành tấm bia lớn cho máy ném đá đến phá hủy nó.
Khi quân Đại Thực gần tiến đến sát tường thành, cầu lửa cũng ngùng phát.

Đó là chắn chắn, vì nếu không sẽ làm tổn hao đến quân đội của chính chúng, hơn nữa như thế cũng khó mà leo thành được.

Cùng với việc hỏa đạn ngưng phóng, hóa diệm cũng bắt đầu lụi tắt dần.

Lúc này, đám đông dân phu cùng ùa lên thành đầu.

Bọn họ đã chuẩn bị sẵn nước lạnh để hạ nhiệt cho thành đầu, và vận chuyển những thi thề quân Đường bị cháy đen đi, lại dùng cát dập tắt lửa vẫn đang bập bùng đâu đấy.
Và cùng lúc ấy, một vạn quân Đường cũng lập tức từ hai bên tường thành đông tây cùng đi vào trận địa bắc thành.

Hàng trăm cỗ máy ném đá nhỏ linh hoạt hơn lập tức được lắp ráp sẵn sàng.

Quân Đường chờ đợi chính là khoảnh khắc ngắn ngủi này, nếu mất thời kỳ hoàng kim này thì không những kế hoạch phản kích của Lý Khánh An thất bại, mà cả thành Khiva sẽ phải đối diện với hiểm nguy bị công phá.

Đấy còn phải trông chờ vào tố chất cực cao của quân Đường, dùng tốc độ nhanh nhất để đi vào trạng thái chiến đấu trong thời gian ngắn nhất.
Trên thành đầu im phăng phắt, tám ngàn quân Đường đã đặt sẵn cung tiễn, một trăm phát đạn thiên lôi đầu tiên đã được đặt vào máy ném đá chỉ chờ đợi mệnh lệnh cuối cùng sẽ lập tức bắt đầu phản công.
Ánh mắt Lý Khánh An gay gắt nhìn bốn vạn đại quân đang trùng trùng vây kín dưới chân thành, chí ít có hai vạn đại quân của Đại Thực đã đi vào tầm bắn.

Hai mươi chiếc xe leo thành chỉ còn cách tường thành không đến mười trượng.

Hắn thậm chí còn nhìn rõ từng khuôn mặt đằng đằng sát khí đang ngồi trên xe.

Thời cơ phản kích đã chín muồi, Lý Khánh An cắn răng hạ lệnh: “Phản kích!”
Tiếng trống đùng đùng vang lên.

từ trên thành bỗng chốc hàng vạn mũi tên cùng bắn.

vèo vèo phóng xuống dày đặc như trút nước xông thẳng đến hàng ngàn quân Đại Thực đi đầu chưa kịp trở tay.

Quân Đại Thực lần lượt ngã gục.

người ngựa cùng bị tiêu diệt.

Phản kích của quân Đường lại khiến quân Đại Thực thêm hưng phấn, chúng hô hào xông lên.

có nhóm cùng ùa lên đẩy xe leo thành, bánh xe lộc cộc vang dội.

khí thế binh sĩ Đại Thực dưới thành hùng hực công kích.

nhưng ngay tại lúc này, trên trời bỗng xuất hiện vài chấm đen.

đó chính là chấn thiên lôi của Đại Đường.

Trong phạm vi khoảng hai trăm bước, một chấn thiên lôi đang bốc khói trắng từ trên trời rơi xuống.

Tất cả quân Đại Thực này đều lần đầu tiên gặp phải loại vũ khí hình cầu dẹp này, chúng đều ngơ ngác ngẩng đầu nhìn.

Bỗng nhiên, một chấn thiên lôi nổ tung ngay trên đầu giữa đoàn quân Đại Thực, chỉ thấy một tia sáng màu vàng xẹt qua.

tiếng liền sau đó là tiếng nô kinh thiên động địa.

khói đen mịt mù.

Vài chục tên quân Đại Thực ở dưới đã bị nổ tan xác.

và vài trăm tên quân Đại Thực gần đấy cũng bị hất bay đi, thương vong vô số.

Sauk hi vỏ sắt bên ngoài nổ tung, kèm theo trong đó là hàng trăm viên bi sắt tẩm thuốc độc bắn ra bốn phương tám hướng, lại một loạt tiếng kêu thét thảm khốc vang lên.
Tiếp liền sau đó chín mươi chín chấn thiên lôi liên tục bùng nổ giữa đoàn quân Đại Thực, tiếng động vang trời chấn động khắp sa mạc.

Cảnh tượng bùng nổ kiến binh sĩ Đại Thực bàng hoàng như điên như dại, bọn chúng vứt lại vũ khí bỏ chạy tán loạn, người đạp người.

chiến mã hoảng loạn giẫm lên binh sĩ chạy tứ tán.

nhưng bọn họ cũng không đi đâu được, xung quanh toàn sự chết chóc, chiến trường bỗng chốc trở thành địa ngục, nơi nơi toàn mảnh xác bị nổ tung của đồng đội.

xác thịt lẫn lôn.

máu chảy thành sông.

Trong phạm vị hai trăm buốc quân Đại Thực đã gặp phải đại nạn hủy diệt.

Chúng như nương mạch sau cơn bão, ngã đồ hàng loạt cơ hồ không còn ai đứng vững nổi, chỉ có kẻ còn sống sót giãy giụa rên rỉ giữa vũng máu thịt.

Hai mươi cổ xe leo thành đã có mười hai cổ bị phá hủy, xác xe đồ sộ ngã nghiêng bên cạnh xác chết la liệt cùng máu thịt ngốn ngang.
Đợt tấn công đầu tiên của quân Đường đã diệt sạch hai quân đoàn của Đại Thực, gần hai vạn người thương vong.

Quân Đại Thực trước giờ chưa thấy qua loại vũ khí nào ghê gớm nhường này.

Trong chiến trường thảm khốc này, quân đội phía sau, sau khi thử người một lát lập tức bỏ chạy bán mạng, cả binh sĩ đang điều khiển máy ném đã cũng kinh hoàng vô cùng mà bỏ chạy theo.

chỉ trong một chốc đã binh bại như núi đổ.
Trong khoảnh khắc bùng nổ kia.

tim của Haman như ngừng đập, hắn thật sự không dám tin vào những gì mình đã nhìn, đã nghe thấy.

Sao trên đời này lại có loại vũ khí hung hàn như thế.

Hắn không tài nào tìm được từ ngữ thích hợp để diễn tả cảm giác trong lòng.

Vị thống soái trẻ tuổi này bỗng chốc thấy lạnh xương sống, hắn thậm chí thấy tuyệt vọng.

Ả Rập không nên đối địch với Đại Đường.
Có điều những ý tưởng này chỉ lóe qua trong đầu, lòng kiêu ngạo của hắn không cho phép hắn tiếp nhận sự thất bại này.

Không! Hắn vẫn chưa thất bại.
Haman rút bảo kiếm ra hô hào: “Không được bỏ chạy! Bắn thiên hỏa đạn thiêu sạch quân Đường, truyền lệnh tất cả đại quân cùng lên.

kẻ nào rút lui chém không tha!”
“Thống soái điện hạ.

ngài không thể làm việc hồ đồ như thế, ngài sẽ hủy cả đế quốc chúng ta.”
Shaikh lớn tiếng thét lên sau lưng hắn.

Shaikh đã nhìn ra sách lược của Lý Khánh An.

sẵn sàng bỏ dùng các cỗ máy vũ khí lớn để làm mồi nhử quân đội Ả Rập cùng tiến lên.

rồi dùng thiên lôi giết hàng loạt.

chỉ tiếc là Haman lại không nhìn ra.

Shaikh chỉ nghĩ thôi đã sốt hết ruột gan.
“Điện hạ.

tuyệt không thể đề đại quân cùng xông lên.

chúng ta sẽ bị giết toàn bộ.”
Haman phảng phất như không còn tỉnh táo, hắn chỉ ngay mũi kiếm vào Shaikh mắng rủa: “ Câm miệng cho ta ngay, con chó già bẩn thỉu!”
Shaikh như bị đánh một đòn đâu.

nước mắt giản giụa trong khoét mắt hắn.

Xong rồi.

đế quốc Abbisd xem như hủy trong tay tên ngốc này rồi.

Không kiềm nổi.

hắn ngưỡng cao đầu thở dài: “Khalifah điện hạ.

anh minh cả đời của điện hạ cuối cùng lại bị hủy vì dùng người sai lầm.”
trong lúc Haman hạ lệnh, tiếng trống tiến công của quân Đại Thực đùng đùng vang lên.

hàng trăm quả hỏa đạn đang bốc cháy vù vù phóng về phía thành đầu của quân Đường.

Lần này quân Đường đã tức tốc tản đi, cả thành đầu bỗng chốc lâm vào biển lửa ngất trời.
Bảy vạn đại quân Đại Thực dưới tiếng trống khích lệ lại lần nữa dũng mãnh xông pha về phía thành Khiva.

Vài chục chiếc xe leo thành lại từ từ tiến về trước, chùy công thành lúc này cũng đã xuất hiện.

Cùng năm trăm con lạc đà cũng được từ từ tiến lại gần thành môn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui