Editor: Nguyetmai
Sau khi Hạ Mộng đi công tác về, ban ngày cô ở bên nhà họ Hạ cùng Ngọc Mạn Nhu chăm sóc cho hai cô bé con.
Tuy máy quay luôn bật, nhưng Hạ Mộng vẫn chẳng hề lo lắng chút nào. Chương trình thực tế chắc chắn sẽ được biên tập lại, có lẽ số lần cô xuất hiện trên ống kính cũng không nhiều.
Thấm thoắt, đã gần đến ngày kết thúc việc quay chương trình thực tế.
Ngọc Mạn Nhu thức dậy nấu cháo, thì phát hiện trên bàn ăn có một chiếc thẻ nhiệm vụ do ekip thực hiện chương trình đưa ra.
Chiếc thẻ nhiệm vụ này là thẻ nhiệm vụ đầu tiên tính từ khi ghi hình đến giờ.
Ngọc Mạn Nhu mở thẻ nhiệm vụ xem, hóa ra là bảo cô dẫn theo Tiểu Miêu Miêu và Hạ Lâm đi đến Khu sơn trang Tú Thủy của thành phố B, rồi tập hợp lại cùng với các gia đình khác.
Hành trình lần này cần đi ba ngày, ba ngày sau, chương trình thực tế của mẹ và con sẽ đóng máy.
Có điều, nếu đi Tú Thủy, Tiểu Miêu Miêu sẽ không được gặp Hạ Kỳ những ba ngày.
Ngọc Mạn Nhu ngẫm nghĩ, cảm thấy vẫn cần phải nói chuyện này cho Hạ Kỳ biết.
Hạ Kỳ nhận cuộc điện thoại của Ngọc Mạn Nhu xong, thì trở nên trầm mặc, đến giờ ra chơi, Hạ Kỳ cầm chiếc điện thoại di động lén lút lẩn ra ngoài.
Advertisement / Quảng cáo
...
Trong văn phòng Tổng giám đốc trên tầng cao nhất của Tập đoàn Hạ Thị, không khí trở nên nóng nực.
Hạ Lê Hân ngồi trên ghế bành ở phía sau bàn làm việc, lật giở tài liệu trong tay. Trợ lý đặc biệt đứng trước bàn làm việc đối diện với Hạ Lê Hân, có vẻ do dự và căng thẳng.
Từ ngày vợ mình quay chương trình thực tế của mẹ và con kia, thì Tổng giám đốc liền dọn đến ở trong phòng nghỉ của công ty. Và cũng bắt đầu từ lúc ấy, tính tình Tổng giám đốc trở nên ngày càng khó chịu, giống như một cái điều hòa âm trần di động vậy, đi đến đâu chỗ đó liền tỏa ra khí lạnh toát.
Đương lúc cậu trợ lý kia lơ đãng, thì ngay giây tiếp theo liền có thứ đồ gì đó nện mạnh lên người. Cậu ta vội vàng chìa tay ra đón, cùng lúc đó nghe thấy tiếng nói lạnh lùng của Hạ Lê Hân vang lên bên tai mình.
"Đây là mấy hạt giống tốt mà cậu chọn ra cho tôi sao?"
"Một đống toàn là phẫu thuật thẩm mỹ, gái gọi, bằng cấp giả, cậu muốn đạp đổ thương hiệu của Hạ Thị chúng ta sao?" Hạ Lê Hân bực bội nới lỏng cà vạt: "Bây giờ cậu lập tức đi sàng lọc lại cho tôi một lần nữa. Nếu còn không tìm ra mấy người có năng lực đến đây, vậy thì cậu có thể cút theo bọn họ được rồi đấy."
"Vâng!"
Cậu trợ lý vội vàng đi ra ngoài, còn không quên đóng cửa văn phòng lại cho Hạ Lê Hân.
Sau khi cậu ta đi ra ngoài, Hạ Lê Hân vẫn cảm thấy trong lòng mình bị nghẹn bởi một cục tức lớn, chỉ muốn phát tiết ra ngoài ngay.
Advertisement / Quảng cáo
Ngọc Mạn Nhu nhận chương trình thực tế của mẹ và con xong, liền không cho anh về nhà nữa. Anh thậm chí còn muốn giống như con trai mình, lúc nửa đêm thì lén lút về nhà, trời vừa sáng liền rời đi ngay, vậy mà Ngọc Mạn Nhu cũng không đồng ý.
Anh hiện giờ đang đúng độ tuổi sung mãn như sói, như hổ, rõ ràng là có cô vợ xinh xắn yêu kiều, thế nhưng lại không được ngắm, cũng chẳng được sờ, Hạ Lê Hân bứt rứt, uất ức không sao tả nổi.
Điện thoại bên tay đột nhiên vang lên, Hạ Lê Hân bực bội lườm sang một cái, cầm điện thoại lên và nhận cuộc gọi.
"Con trai, tìm ba có chuyện gì thế?"
"Ba không cảm thấy hai ba con chúng ta đã lâu lắm rồi không đi du lịch riêng sao?" Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng nói điềm đạm của Hạ Kỳ.
Hạ Lê Hân ngẫm nghĩ, hình như đúng là như vậy. Dù sao hiện tại cũng không được gặp vợ yêu, chi bằng đi ra ngoài giải sầu cùng với con trai.
"Con trai, con muốn đi đâu chơi, đúng lúc trong khoảng thời gian này ba cũng đang rảnh."
Hạ Kỳ bĩu môi, không phải ba rảnh, mà là mẹ không có thời gian ở bên cạnh ba, nên ba mới đâm ra buồn chán. Đương nhiên, những lời này cậu sẽ không nói ra trước mặt Hạ Lê Hân.
Hạ Kỳ vờ như phải suy nghĩ nửa ngày trời, sau đó chậm rãi nói ra địa điểm mà mình "vắt hết óc" mới nghĩ ra được.
"Vậy đi Khu sơn trang Tú Thủy đi!"