Translator: Nguyetmai
Sở dĩ ekip thực hiện chương trình tập hợp mấy gia đình lại trong ngày quay cuối cùng, chủ yếu là muốn xem mấy đứa trẻ ở cùng nhau sẽ có hiệu ứng tương tác ra sao.
Sáu đứa trẻ ở đây đều được gia đình nuông chiều từ bé, các bé ở nhà một mình không thể nói lên được điều gì. Đến khi mấy đứa trẻ tụ tập lại với nhau, cùng nhau chơi đùa, thì ưu điểm và khuyết điểm của các bé mới bắt đầu dần dần lộ ra.
Bây giờ, các ngôi sao thường bận rộn đi công tác ở khắp nơi trên thế giới, khó tránh khỏi sẽ không đủ quan tâm đến con cái, và có khả năng vắng mặt tại giai đoạn quan trọng nhất trong cuộc đời của một đứa trẻ. Và một vài thói quen của trẻ cũng sẽ dần dần được hình thành ngay từ giai đoạn này.
Ekip thực hiện chương trình muốn thông qua lần quay phim này, để cho các bà mẹ có thể thật sự hiểu được con mình, khiến các bà mẹ phát hiện ra khuyết điểm của con cái, sau đó cố gắng dạy dỗ, sửa chữa khuyết điểm đó.
Không thể phủ nhận rằng ekip thực hiện chương trình làm việc rất có tâm.
Căn phòng mà bọn họ đang ở có một phòng đồ chơi, trong phòng này có đủ các thể loại đồ chơi, nhưng mỗi loại chỉ có một cái duy nhất.
Buổi chiều sau khi ngủ trưa xong, đạo diễn bảo các bà mẹ đưa con mình đi đến phòng đồ chơi, để bọn trẻ ở lại trong đó và tự chơi, còn các bà mẹ thì ngồi trước máy thu hình để quan sát.
Advertisement / Quảng cáo
Mới vừa bước vào đã xảy ra chuyện.
Chu Gia Kiện là một đứa trẻ khá hướng nội, trước nay thường thích ở một mình, thích chơi một mình. Hiện giờ, nhìn thấy nhiều bạn nhỏ trong phòng đồ chơi như vậy, trong lòng chỉ muốn mau chóng cách xa nơi này.
Mấy bà mẹ đều cho con mình ở lại và rời đi, chỉ có Chu Gia Kiện còn túm chặt lấy tay mẹ, không rời nửa bước.
Mẹ Chu Gia Kiện nhức đầu nhìn con trai mình, cô ngồi thấp xuống, dỗ dành: "Tiểu Kiện ngoan, con xem, các bạn nhỏ đều chơi ở trong đó, con cũng vào chơi cùng các bạn đi nào."
Chu Gia Kiện dè dặt liếc nhìn phía trong, sau đó ôm lấy tay mẹ và lắc đầu thật mạnh, nhưng không hề mở miệng nói gì.
Mẹ Chu Gia Kiện rất đau đầu, không biết từ khi nào Chu Gia Kiện bắt đầu có khuynh hướng tự kỷ như vậy.
Đánh không được mà mắng cũng chẳng xong, khuyên cũng không khuyên nổi, mẹ Chu Gia Kiện thật sự không biết phải làm thế nào.
Tiểu Miêu Miêu đang ôm một con gấu bông trong lòng, nghe thấy tiếng động ở cửa thì ngơ ngác, hướng mắt nhìn về phía đó.
Advertisement / Quảng cáo
Chu Gia Kiện rất kháu khỉnh, sáng sửa, lông mi dài và rậm, đôi mắt to đen láy vẻ e lệ, vì có gen con lai nên cậu bé thoạt nhìn giống như một con búp bê Barbie đáng yêu vậy.
Tiểu Miêu Miêu luôn mê cái đẹp, cho nên khi nhìn thấy Chu Gia Kiện thì liền chủ động ôm thỏ bông chậm rãi đi về phía cửa.
Cô bé đứng trước mặt Chu Gia Kiện, học theo lễ nghi khi gặp mặt trong ti vi, chìa bàn tay nhỏ ra: "Xin chào, em là Miêu Miêu, anh có muốn cùng chơi với em không?"
Đôi mắt to đen láy, sáng ngời của cô bé đầy sự chân thành và nghiêm túc.
Chu Gia Kiện nghe thấy tiếng nói dịu dàng vang lên ở bên cạnh, thì từ từ ngoảnh đầu lại.
Trước mặt cậu xuất hiện một cô bé thấp lũn chũn, trông rất đáng yêu, chiếc đầu nấm dễ thương, trên khuôn mặt bầu bĩnh còn có hai lúm đồng tiền, đôi môi đỏ hồng, tươi tắn. Quan trọng nhất là cô bé có một đôi mắt tuyệt đẹp.
Đó là một đôi mắt trong veo, sáng ngời như chứa đựng cả dải thiên hà, đôi mắt chớp chớp hệt như những ngôi sao nhỏ biết nói chuyện trên bầu trời vậy.
Chu Gia Kiện ngơ ngẩn nhìn Tiểu Miêu Miêu. Tiểu Miêu Miêu nghiêng đầu nhìn cậu bé ở trước mặt nãy giờ cứ nhìn mình mà chẳng nói năng gì. Cô bé sờ mặt mình và hỏi: "Trên mặt em có dính gì à?"