Editor: Nguyetmai
Lúc xuống xe, vệt đỏ trên gương mặt Tiểu Miêu Miêu đã nhạt bớt đi.
Còn vệt đỏ trên mặt Hạ Kỳ thì mãi cho đến khi xuống xe vẫn chưa thấy mất, có lẽ do vừa rồi cậu mạnh tay quá.
Cũng may là mọi người trong ê-kip thực hiện chương trình đều vội vàng trang điểm cho Tiểu Miêu Miêu, không ai phát hiện ra sự khác thường trên khuôn mặt Hạ Kỳ.
Tiểu Miêu Miêu ngoan ngoãn ngồi trước gương trang điểm ở phòng hóa trang, đứng bên cạnh là Ngọc Mạn Nhu và chuyên viên trang điểm.
Chuyên viên trang điểm đưa tay sờ cằm, quan sát Tiểu Miêu Miêu, sau đó nói với Ngọc Mạn Nhu: "Chị Ngọc, cô bé nhà chị có làn da đẹp thật! Em nghĩ không cần dùng đến mấy loại như kem nền đâu chị."
Dùng kem nền cho cô bé có làn da căng mịn, bóng mướt như Tiểu Miêu Miêu sẽ làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên.
"Ừ, vậy chỉ thoa một chút phấn mắt, má hồng và son môi nữa là được."
Mỹ phẩm mà Tiểu Miêu Miêu dùng không có hóa chất mà đều là sản phẩm thiên nhiên, không hề gây tổn thương cho làn da cô bé. Khuôn mặt của Tiểu Miêu Miêu được trang điểm đơn giản nên xong rất nhanh.
"Chị Ngọc, chị nhìn xem có được không?"
Gương mặt của Tiểu Miêu Miêu được trang điểm sơ qua không có chỗ nào là dư thừa, khuôn mặt hồng hào, đôi mắt to hồn nhiên, đôi môi anh đào nhỏ nhắn, có thể mường tượng được dáng vẻ khuynh thành của cô bé sau khi lớn lên.
Ngọc Mạn Nhu rất hài lòng: "Được lắm!"
"Đó là nhờ cô bé có làn da đẹp."
Cho dù không cần đến nhân viên trang điểm, Ngọc Mạn Nhu cũng có thể trang điểm được kiểu cơ bản này.
Tiểu Miêu Miêu mải mê ngắm nghía bản thân trong gương, rồi ngoảnh đầu cười duyên dáng với chuyên viên trang điểm: "Cảm ơn cô đã trang điểm cho cháu xinh đẹp như vậy!"
Giọng nói của Tiểu Miêu Miêu rất mềm mại, mang theo sự ngọt ngào của bé gái, gương mặt trái xoan bầu bĩnh lúc cười tươi trông thật đáng yêu.
Chuyên viên trang điểm ngắm cô bé, chỉ hận không thể giơ tay véo một cái. Nhưng nhớ tới thân phận của Tiểu Miêu Miêu, cô ấy đành ngăn sự xúc động của mình lại.
"Con dẻo miệng quá đi mất!"
...
Ngọc Mạn Nhu nắm tay Tiểu Miêu Miêu dắt ra ngoài. Tiểu Miêu Miêu đang mặc một bộ đồ Hán phục cổ có màu hồng, tà váy hơi dài khiến Tiểu Miêu Miêu phải dùng một tay khác để nhấc váy lên.
Hạ Kỳ đứng ở ngoài cửa chờ nãy giờ. Khoảnh khắc cánh cửa phòng hóa trang mở ra, cậu bỗng nhiên có cảm giác mình đang xuyên qua ngàn năm về trước.
Mái tóc búi củ tỏi, mỗi bên búi tóc còn để ra một lọn tóc được uốn xoăn, khiến cô bé trông rất hoạt bát và đáng yêu. Gương mặt hồng hào hệt như quả đào mật vừa chín tới, đôi môi đỏ như son, phối với bộ đồ Hán màu hồng, càng thể hiện được nét đẹp cao quý trong cung thành ngày xưa.
Trên người Tiểu Miêu Miêu cứ như có ánh hào quang toả ra muôn nơi. Theo kinh nghiệm phán đoán nhiều năm của Hạ Kỳ, một Tiểu Miêu Miêu như thế này, cho dù có làm "bình hoa di động" thì cũng chắc chắn có thể nổi khắp thế giới.
Ngoài Hạ Kỳ ra, còn có Tần Tiêu – thanh mai trúc mã trong kịch bản của Tiểu Miêu Miêu cũng đứng ở ngoài cửa. Buổi sáng Tần Tiêu không tới trường quay nên đây là lần đầu tiên cậu ta gặp "tiểu Công chúa An Ninh". Nhưng đây lại không phải là lần đầu tiên cậu ta gặp Tiểu Miêu Miêu.
Vì gia đình Tần Tiêu cũng nằm trong số năm gia đình tham gia Chương trình "Mẹ đã về" mùa thứ hai.
So với An Đóa Đóa và Quý U quay mấy cái quảng cáo xong liền biến mất khỏi giới giải trí thì Tần Tiêu đúng là may mắn hơn nhiều. Bởi vì cậu bé không nông cạn như An Đóa Đóa và Quý U. Hai cô bé chỉ thấy thù lao quảng cáo nhiều, nhưng lại không nhìn thấy tiềm năng phát triển của việc tham gia đóng phim truyền hình. Vì lợi ích trước mắt mà từ bỏ lợi ích lâu dài, đúng là một việc làm ngu xuẩn. Vậy nên cậu bé nhận đóng quảng cáo, đồng thời cũng nhận luôn cả mấy bộ phim truyền hình.
Tuy quảng cáo có thể bị cấm lên sóng, nhưng phim truyền hình thì không.
Tần Tiêu đã dựa vào độ hot của "Mẹ đã về" và vai phụ trong phim truyền hình để trở nên nổi tiếng một cách nhanh chóng.
Có thể nói, địa vị trong giới giải trí của Tần Tiêu hiện giờ chẳng thua kém gì một ngôi sao hạng B.