Thiên Hồng Ma Đạo


Khảm Phổ tiêu sái đến cực huy động Mâu Đao trong tay, nhẹ chém hướng về phía cơn lốc đâm đầu mà đến, đánh đâu thắng lợi, cơn lốc không gì cản nổi ở Mâu Đao chạm đến phong thể trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Bóng người chớp động lưng lở bay, Khảm Phổ đã xuất hiện ở sau lưng Hình Khôn, nhìn như chậm rãi thật ra lài cực kì nhanh hướng về phía Lâm Phong chạy đi, mọi người hoảng sợ nhìn thấy, thân hình thật lớn của Hình Khôn kia ở lúc Khảm Phổ chạy qua từ chính giữa một phân thành hai, bị chém thành hai đoạn.
Nguyên Anh của Hình Khôn từ trong thân thể bay nhanh dời ra, vừa mới muốn chạy trốn, Khảm Phổ giơ ra tay trái, ngón tay thon dài hư bắt một cái, Nguyên Anh của Hình Khôn liền ở trong tiếng vang lớn ầm ầm tự nổ.
Uy lực năng lượng của Nguyên Anh tự nổ rất lớn, nhưng lúc sắp đến gần Khảm Phổ lại giống như bị một loại lực lượng vô hình dắt đi, bị dẫn hướng về phía nơi khác.
Mọi người ở đây không có ai dám lên tiếng, cái này vẫn là người tu chân trên Vô Cực Tinh có thể làm được sao? Viễn Cổ Hồng Hoang đệ nhất Mãn Thú Hình Khôn, lúc hiện ra trạng thái bổn tôn không ngờ không phải là một chiêu chi địch của người trước mắt này.
Cái này cần phải có thực lực mạnh như thế nào mới có thể làm được? Mọi người đều âm thầm tự phỏng đoán.
Phương Nghiêu im lặng xoay người rời khỏi nơi này, đại ca của bản thân chết rồi, không chít năng lực phản khán mà chết, bản thân cho dù lại muốn vì Hình Khôn báo thù, chống lại người này cũng không có chút cơ hội chiến thắng nào. Cùng với tiến lên vô ích chịu chếtm không bằng tự minh bảo vệ cái tính mạng này trước, sau này mới tính toán.
Lúc Phục Tịch ở Lâm Diệp vọt người hướng về bản thân bay đến, liền cực kì hoảng sợ, nếu như bản thân không thể ở lúc Lâm Diệp công kích đến bản thân né tránh qua, cho dù bản thân là Thiên giới Cửu Chuyển Hỗn Thế Yêu Vương, cũng sẽ bị Lâm Phong gây trọng thương.
Dưới tình thế cấp bách, Phục Tịch mạnh mẽ tụ tập tất cả lực Tiên Nguyên của bản thân, đột nhiên bức hướng về phía thân thể của Lâm Phong không ngừng thêm áp lực của Ma Huyết năng lượng hướng về phía bản thân, chỉ thấy khi Lâm Phong ở Phục Tịch bộc phát trong nháy mắt, bị khí lưu mạnh mẽ đánh bay.
Lần này Lâm Phong bị tổn thương không nhẹ. Sử dụng quá độ Ma Huyết năng lượng khiến Lâm Phong có chút cảm giác say xỉn. Lâm Phong biết, là bản thân bởi vì thời gian dài sử dụng một chiêu áp bức này mà dẫn đến thoát lực.
Phục Tịch cũng không thoải mái, vừa rồi đem Lâm Phong mạnh mẽ chấn bay, quyền ảnh nặng nề của Lâm Diệp thì đã bay đến trước mặt của chính mình, chẳng quan tâm điều tức lực Tiên Nguyên có chút hỗn loạn, Phục Tịch vội vàng nghiêng mình né qua công kích của Lâm Diệp.
Lúc này, Khảm Phổ cực kì phiêu dật bước chậm đi tới trước mặt của Lâm Phong, nhìn thấy bộ dáng nhếch nhách của Lâm Phong nằm trên đất, không khỏi cười nói:” Thế nào? Ngươi duy trì không nổi sao? Có cần ta đi giúp bạn ngươi diệt trừ tên Phục Tịch đáng ghét kia?”
Lâm Phong có chút cố hết sức đứng lên thân thể. Tức giận nói:” Ta nghĩ nếu ngươi lần nữa không ra tay, ta rất có thể sẽ ra tay với ngươi.”
Khảm Phổ lắc đầu khổ cười nói:” Ta biết ngươi là đang oán giận ta tại sao chậm chạp không chịu ra tay, cần phục hồi toàn bộ tu vị đâu có nhanh như vậy, hiện giờ ta cũng chỉ là phục hồi chừng tám phần, không có tĩnh tu một thời gian, là sẽ không phục hồi toàn bộ.”
Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt bình tĩnh của Phục Tịch trong công kích của Lâm Diệp, Lâm Phong thì biết sư phụ Lâm Diệp nhất định không phải là đối thủ của Phục Tịch, dẫu sao ở trên tu vị thì khoảng cách còn kém không nhỏ.
Nhìn thấy Mâu Đao trong tay Khảm Phổ. Trên mặt của Lâm Phong lộ ra biểu tình cực kỳ ghen ghét. Cố ý không chút quan tâm quét mắt nhìn Khảm Phổ một cái, thấp giọng nói:” Hôm nay thì để ta nhận thức nhận thức thực lực của Ma Thần Khảm Phổ đi! Ta rất muốn biết rốt cuộc thực lực của ngươi có lợi hại nhiều!”
Khảm Phổ nghe vậy khẽ cười, không có nói gì, lập tức xoay người hướng về phía nơi Lâm Diệp và Phục Tịch vẫn đang trong đánh nhau.
Lâm Phong truyền âm cho Lâm Diệp nói:” Sư phụ, ngài tạm thời không cần đối chiến với Phục Tịch kia nữa, có người sẽ đối phó hắn.”
Sau khi Lâm Diệp nghe thấy truyền âm của Lâm Phong, lập tức phi thân lui ra, đến bên cạnh của Lâm Phong, mắt đầy ân cần nói:” Phong nhi. Ngươi tổn thương như thế nào? Có nghiêm trọng không?”
“ Sư phụ. Ngươi yên tâm, ta không sao. Lập tức thì phải trình diễn ra một vở kịch đại chiến!” Lâm Phong có chút hưng phấn nói.
Mặc dù trong lòng vẫn là có chút lo lắng tình trang thương thế của Lâm Phong, nhưng nhìn thấy bộ dáng tràn đầy hưng phấn của Lâm Phong, Lâm Diệp đem ánh mắt cũng xoay hướng về nơi Phục Tịch ở trên sân.
Phục Tịch vẻ mặt đầy khiếp sợ nhìn Ma Thần Khảm Phổ đang từng bước đi hướng về phía bản thân, gần như mỗi bước đi của Khảm Phổ đều là đang xao kích tâm tình bất an của Phục Tịch. Khảm Phổ không phải là ở trong Tiên Ma đại chiến hai vạn năm trước chết rồi sao? Tại sao hiện giờ lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt bản thân chứ?
Phục Tịch nghi vấn đầy bụng cho dù nghĩ như thế nào cũng nghĩ không hiểu rõ, Khảm Phổ là như thế nào thoát qua một kiếp đó, nhưng Khảm Phổ sẽ không cho tâm trạng Phục Tịch tiếp tục suy nghĩ xuống, ở nơi khoảng cách cách nhau chừng mười thước, Khảm Phổ dừng lại bước chân đi về trước.
“ Phục Tịch, lúc này nhất định rất nghi hoặc tại sao ta vẫn chưa có chết, ta rõ ràng nói cho ngươi biết, ta không phải là không chết, mà là ở chết đi một lần sau đó lại phục hồi, cái này hẳn người rất hiểu rõ chứ?” Khảm Phổ trầm giọng nói.
Phục Tịch lạnh nhạt nói:” Khảm Phổ, ngươi như thế nào phục hồi ta một chút cũng không quan tâm, hiện giờ ta chỉ muốn biết tin tức liên quan đến Vô Tự Thiên Thư mà ngươi lấy trộm, chỉ cần ngươi đem Vô Tự Thiên Thư kêu ra ngoài, ta tuyệt đối sẽ không làm khó ngươi.”
“ Ha ha ha ha! Ngươi sẽ không cho rằng Vô Tư Thiên Thư vẫn đang ở trên người ta chứ? Đúng là hoang đường! Trong trận Tiên Ma đại chiến của năm đó, ta bị tiểu nhân đánh lén đến chết, kém một chút hồn bay phách tán, ngươi còn dám hỏi ta lấy lai Vô Tự Thiên Thư? Đừng nói là ta không biết, cho dù ta biết tin tức của Vô Tự Thiên Thư, ta sẽ tuyệt đối không nói cho Phục Tịch ngươi biết!” Khảm Phổ không xem thường nói.
“ Tốt lắm! Khảm Phổ ngươi quả thật là rất cuồng vọng, nhưng, ta sẽ cho ngươi hối hận!” Con mắt âm độc của Phục Tịch nhìn chằm chằm Khảm Phổ.
Khảm Phổ không có trả lời, chỉ là Mâu Đao trong tay lờ mờ chấn động, giống như tùy thời sẽ tự động công kích vậy.
Từ trên người song phương giằng có đều tán phát ra một luồng hơi thở cực kì cường đại, hơi thở âm lạnh bức người của Phục Tịch, cho người ta một loại ảo giác dường như đưa vào trong thiên băng tuyết địa. Mà Khảm Phổ thì hoàn toàn trái ngược, hơi thở cường hãn mà lại cực nóng đập vào mặt ma đến, cho dù là người tu chân rơi xa hơn trăm thước cũng cảm thấy uy hiếp.
Lúc khí âm hàn ở thân thể Phục Tịch đại lượng tụ tập, sinh ra biến hóa, với tốc độ mắt thường có thể thấy ở trên người nhanh chóng sinh ra một tầng lân giáp, cánh tay cùng chân đều tăng lớn gấy mấy lần, thì tráng kiện như tứ chi dã thú vậy. Vốn là hình đầu người cũng biến thành Kỳ Lân Long Đầu, giương nanh múa vuốt, hung hãn khác thường.
Khảm Phổ không chút để ý nhìn Phục Tịch biến thành hình thái nửa bổn tôn, trong mắt phóng ra một đạo ánh mắt cực kỳ không kiên nhẫn, đương nhiên Khảm Phổ biết bổn tôn của Phục Tịch chính là Mặc Kỳ Lân, năm đó từ Thiên giới khổ sở đuổi giết bản thân thẳng đến bị bản thân giam cầm trong Hắc Ma Điện mới thôi.
Lâm Phong ở một bên cũng không biết Phục Tịch chính là Mặc Kỳ Lân, Lâm Phong chỉ là biết Phục Tịch là cao thủ của Phục thị Kỳ Lân bộ tộc, địa vị vẫn ở trên tộc trưởng Phục Quyến, nếu không phải với lực Bổn Mệnh Nguyên Thần của Khảm Phổ cứu Lâm Phong, có lẽ Lâm Phong sớm đã thì bị âm hàn chi khí của Mặc Kỳ Lân đông chết.
Phục Tịch hoàn thành biến hóa hình thái nửa bổn tôn, so với hình người lúc trước đủ tăng lớn mười mấy lần, thân hình hùng tráng cao ba thước, quanh thân hiện đầy lân giáp cứng rắn dày chắc, hơn nữa sắc bén vô cùng, bốn cái lợi trảo dài chừng một thước, khí thế của Phục Tịch lợi hại hơn nhiều lần so vớ Hình Khôn.
Khảm Phổ lạnh nhạt cười nói:” Hừ hừ! Nhìn lên ngươi vẫn là hình dáng như cũ, không có các kiểu mới gì, ta xem Phục Tịch ngươi trực tiếp hiện ra bổn tôn cho rồi, miễn cho còn nói ta không cho ngươi cơ hội.”
Nghe thấy lời nói của Khảm Phổ, long đầu của dữ tợn của Phục Tịch đột nhiên giận dữ, sau khi ở chỗ cũ để lại một hố sâu, dựa vào lực đạp đất trong nháy mắt lướt qua giữa khoảng cách với Khảm Phổ, lợi trảo liều mạng chụp hướng về phía Khảm Phổ.
“ Boong boong boong”! Một trận âm thâm dày đặc cấp tốc vang lên, tay phải Khảm Phổ sử dụng Mâu tùy ý hóa giải lợi trảo công kích của Phục Tịch. Nhìn thấy vòng thứ nhất công kích của bản thân không có hiệu quả, Phục Tịch lập tức mở miệng long mồm, phun ra một luồng âm hàn khí lưu, Khảm Phổ nhìn cũng không nhìn lấy tay trái nhẹ nhàng huy động một cái, âm hàn khí lưu giống như bị lực lượng thần bí gì khống chế vậy, thổi hướng về phía nơi khác.
Phục Tịch sau khi công kích hai lần không có hiệu quả, vận lên lực Tiên Nguyên, tụ tập đầy đủ với các nơi thân thể, lần nữa huy trảo công hướng về phía Khảm Phổ, bóng người du hợp tức phân, trong tiếng vang lớn ầm ầm, năng lượng mạnh mẽ va chạm, người ở trên cả sân đều bị khí lưu sinh ra của luồng năng lượng dao động này**thổi động dạt áo bay hướng về sau**phiêu động lấy. Phục Tịch phi thân lui nhanh, mà Khảm Phổ lại vẫn là ngạo nghễ đứng thẳng thân hình ngang tàng, vẫn tiêu sái như trước đứng ở chỗ cũ.
Phục Tịch bị Khảm Phổ đủ bức lui hơn trăm thước xa, thực lực đọ sức cứng đối cứng lần này, rất rõ ràng, là Phục Tịch rơi xuống hạ phong, thân là Hỗn Độn Thần Thú Mặc Kỳ Lân, Phục Tịch làm sao có thể sẽ bỏ qua như thế. Cưỡng chế đè xuống lực Tiên Nguyên rối loạn trong cơ thể của chính mình, Phục Tịch với tốc độ càng thêm nhanh tiếp tục công kích Khảm Phổ.
Khảm Phổ lần này đánh lui Phục Tịch có chút nôn nóng, lạnh nhạt nói:” Cho ngươi công kích lâu như vậy, ta cũng có chút ngứa tay, đến mà không có đi không phải la phong cách của Khảm Phổ, Phục Tịch ngươi cũng tiếp hai chiêu của ta thử xem!”
Đại lượng Ma Huyết năng lượng màu đỏ hồng tụ tập đến trên Mâu Đao, Khảm Phổ tà tà giơ lên Mâu Đao kích liệt chấn rung, Phục Tịch cực kì hoảng sợ, vội vàng với tốc độ nhanh nhất công kích Khảm Phổ, hy vọng có thể ở trước khi năng lượng của Khảm Phổ tụ tập làm xáo trộn hắn.
Nhưng không như mong muốn, thì ở lúc lợi trảo của Phục Tịch sắp phải công kích đến Khảm Phổ, Khảm Phồ cười. Tay phải giơ đao với thế không thể đỡ được trong nháy mắt hạ xuống, một đạo đao ảnh màu đỏ sậm ngưng tụ Ma Huyết năng lượng xẹt qua thân thể của Phục Tịch, thân ảnh của Khảm Phổ đồng thời cũng biến mất sau đó lại xuất hiện, lần nữa huy viết ra một đạo đao ảnh đánh trúng Phục Tịch.
Thân ảnh của Khảm Phổ không ngừng tăng nhanh tốc độ chuyển động, tốc độ công kích đồng dạng cũng không có chút giảm bớt, quan sát cuộc chiến trên sân chỉ nhìn thấy thân ảnh của Khảm Phổ càng ngày càng nhanh, đao ảnh màu đỏ tung hoành lơ lửng chém ở trên các nơi của Phục Tịch. Mà Phục Tịch lại là như bị định trụ lấy thân thể vậy không nhúc nhích, mặc cho Khảm Phổ điên cuồng công kích bản thân.
Ở sau khi công kích hơn ngàn lần, Khảm Phổ thu thế vọt người hạ xuống đến một bên, lặng lẽ nhìn thân thể của Phục Tịch bất động đứng thẳng.
Ở trong lòng mọi người đều tưởng rằng Phục Tịch lần này thân trúng nhiều lần công kích của Khảm Phổ, nhất định sẽ bản thân trọng thương, ngã xuống đất không dậy nổi, nhưng khiến người ta không có nghĩ tới là, trên người của Phục Tịch quả thật là bị thương không nhẹ, với lại vết thương vẫn không ngừng chảy ra máu dịch màu xanh biếc.
Nhưng Phục Tịch lại không có như mọi người tưởng tượng ngã xuống đất không dậy nổi, mà là cuồng hống một tiếng, thân thể lần nữa sinh ra biến hóa, trực tiếp biến thành một Mặc Kỳ Lân cao hơn mười thước, dài hơn ba mươi thước!
Lúc này Lâm Phong kinh hãi nói:” Mặc Kỳ Lân! Mặc Kỳ Lân tại sao bổn tôn là Phục Tịch?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui