Thiên Hồng Ma Đạo


Nạp Lan Hú Ba bị lời nói của Lâm Phong làm sửng sờ một chút, sau đó chợt nói:” Đại nhân ngươi có điều chẳng biết, ở Vân Thương thành, chỉ cần là người tu Tiên có tu vị cao thâm hơn so với chính mình, người tu vị thấp thông thường là xưng họ là đại nhân. Dẫu sao năng lực mỗi người không giống nhau, ai cũng không biết tuổi tác của người khác, xưng tiền bối thì có chút không ổn, đành phải dùng đại nhân để thay thế.”
Lúc này Lâm Phong mới hiểu rõ, không khỏi khổ cười nói:” Thì ra chuyện là như vậy, đại nhân chỉ là tôn xưng của người tu Tiên có tu vị cao hơn chính mình mà thôi, cũng không phải là hiện tượng thân phận gì. Là ta hiểu sai ý của ngươi, chuyện kì quái trong Thiên giới vẫn là không ít.”
Nạp Lan Hú Ba muốn hỏi Lâm Phong lại không dám hỏi, bộ dáng muốn nói lại thôi Lâm Phong toàn bộ nhìn ở trong mắt, Lâm Phong biết Nạp Lan Hú Ba sinh ra hoài nghi với thân phận của chính mình, nhưng lúc này Lâm Phong không muốn có nhiều chuyện, liền hoàn toàn coi như nhìn không thấy biểu tình của Nạp Lan Hú Ba.
“ Tin tức của người cấp trên truyền đến, cho chúng ta động thân đi đến truyền tống trận rời nơi này gần nhất, thông qua truyền tống trận truyền đến Âm Diệu Tinh, sau đó lần nữa tự mình truy tìm hơi thở của Khảm Phổ.” Lâm Phong giải thích với Nạp Lan Hú Ba.
Các người tu Tiên khác cũng có truyền âm cầu của chính mìnhm cho nên không cần Lâm Phong nói cũng nhận được truyền âm, ào ào vọt người thay đổi phương hướng, hướng về phía truyền tống trận ở nam bộ bay đi. Lâm Phong và Lâm Diệp cũng trà trộn ở trong đó, bay hướng về phía truyền tống trận của nam bộ.
Quận Lan Tinh bắc bộ, Đỉnh Phong thành.
“ Đại nhân, Diễm Đế phái ra thủ hạ toàn bộ là cao thủ người tu Tiên, đi đến Âm Diệu Tinh đuổi giết Khảm Phổ, có phải chúng ta cũng xuất động một số nhân thủ đi dò thám tột cùng? Một thanh niên nam tử áo đen có một cái mũi ưng thấp giọng nói.
Ở trước mặt người nam tử áo đen này đứng một đại hán mặt vuông thân hình cực kì khôi ngô, một đôi mắt lấp lánh có thần léo ra quang mang tinh minh, đứng ở trong đại sảnh, ngoài hai người này ra, vẫn còn đứng hơn mười vị đại hán mặt không chút biểu tình.
“ Khảm Phổ lần nữa trở về Thiên giới, đương nhiên chúng ta phải đi xem náo nhiệt! Càng huống chi trên người Khảm Phổ vẫn còn dấu Vô Tự Thiên Thư, chúng ta không ra tay vì bản thân. Một khi động thủ thì phải toàn lực ứng phó, không từ trong tay Khảm Phổ đoạt được Vô Tự Thiên Thư quyết không bỏ qua!” Đại hán áo tím lạnh giọng nói.
“ Chích Ma Quân đại nhân! Xin cho thủ hạ đi đến Âm Diệu Tinh đi tìm Khảm Phổ kia, ta nhất định tại nơi giết chết Khảm Phổ kia, đoạt lấy Vô Tự Thiên Thư hiến cho Chích Ma Quân đại nhân!” Một đại hán áo đen trầm giọng nói.
Chích Ma Quân liếc nhìn đại hán áo đen nói chuyện, sau đó lại chuyển hướng về phía nam tử mũi ưng nói:” Lãnh Hoằng, ý ngươi như thế nào?”
Lãnh Hoằng khom người nói:” Thuộc hạ nguyện ý cùng với Cảnh Xướng đi đến Âm Diệu Tinh!”
Chích Ma Quân chậm rãi gật gật đầu:” Hai người các ngươi đều có thể xưng được là thủ hạ bả vai trái cánh tay phải của Chích Ma Quân, lần này đi đến Âm Diệu Tinh không giống ngày xưa. Tu vị của Khảm Phổ ở hai vạn năm trước chúng ta đã từng nhận biết qua. Tuyệt đối sẽ không ở dưới ta, mặc dù tu vị của ta tăng cường rất nhiều so với hai vạn năm trước, nhưng Khảm Phổ kia cũng không phải là kẻ yếu chứ? Hai người các ngươi nhất định phải cẩn thận, gặp chuyện tuyệt đối không nên làm theo cảm tính, phải giữ bình tĩnh biết không? Đặc biệt là người, Cảnh Xương! Ta biết giữa ngươi với Khảm Phổ có thù hận rất sâu. Nhưng nếu ta đã cho ngươi đi, ngươi thì không thể chỉ muốn giết Khảm Phổ, mọi thứ phải phối hợp Lãnh Hoằng làm việc, nếu không, nhất định ta sẽ nghiêm thêm trừng phạt ngươi!”
Đại hán áo đen tên là Cảnh Xướng cúi đầu không nói, chỉ là nặng nề gật gật đầu.
Chích Ma Quân vừa lòng nhìn Cảnh Xướng, sau đó mặt hướng về mọi người còn lại nói:” Người tu Ma ta làm việc vẫn luôn không bận tâm cái gì, không giống những người tu Tiên kia có nhiều chuyện, các ngươi lập tức đi theo Lãnh Hoằng và Cảnh Xướng đi đến Âm Diệu Tinh, ta muốn Vô Tự Thiên Thư. Các chuyện khác đều để qua một bên! Được rồi, các ngươi đi đi!”
Chích Ma Quân vừa dứt lời, hơn mười mấy vị đại hán với lại Lãnh Hoằng, Cảnh Xướng vốn đứng ở trong đại sảnh biến mất ở chỗ cũ. Chích Ma Quân lạnh nhạt cười:” Hừ hừ hừ! Diễm Đế, lúc này có lẽ ngươi lo lắng nhất chính là ta sẽ phái người nhúng tay vào việc của Khảm Phổ chứ? Chúng ta làm đối thủ nhiều năm như vậy, tại sao ta lại không hiểu trong lòng ngươi nghĩ cái gì. năm đó tranh giành Vô Tự Thiên Thư sẽ thua cho ngươi. Lần này, tuyệt đối sẽ không!”
Bên ngoài Đỉnh Phong thành, Lãnh Hoằng, Cảnh Xướng một đoàn hơn mười người nhanh chóng bay lượn, hướng về phía truyền tống trận của Đỉnh Phong thành bắc bộ mà đi. Lãnh Hoằng nhìn Cảnh Xướng khoảng cách chính mình không xa, truyền âm nói:” Cảnh Xướng, hy vọng ngươi có thể đúng như trước mặt Chích Ma Quân đại nhân vậy. Sẽ phối hợp ta làm việc.”
Cảnh Xướng chỉ lo chính mình tiếp tục bay lượn, căn bản nhìn cũng không nhìn Lãnh Hoằng ở một bên, trên mặt cũng là một bộ dạng như trước bảo trì khuôn mặt không chút thay đổi.
“ Cảnh Xướng! Ta mặc kệ ngươi có nghe mệnh lệnh của ta không, ta chỉ là muốn cho ngươi biết, nếu như bởi vì một ý làm việc một mình của ngươi, mà ảnh hướng đến ta không thể thuận lợi đoạt được Vô Tự Thiên Thư. Không cần chờ đến Chích Ma Quân đại nhân trừng phạt ngươi, ta sẽ tự tay giết ngươi!” Lãnh Hoằng tiếp tục truyền âm nói.
Lúc này Cảnh Xướng không giữ trầm mặc nữa, lạnh lùng nhìn Lãnh Hoằng một cái. Giờ phút này trong ánh mắt lạnh lẻo tràn đầy sát ý cường liệt. Truyền âm nói:” Nếu như ngươi lần nữa nói chuyện chán ghét như con ruồi vậy, bây giờ ta sẽ động thủ giết ngươi!”
Sắc mặt Lãnh Hoằng biến đổi. Sẽ khống chế không được bản thân mà phát tác, nhưng khi nghĩ tới Chích Ma Quân, Lãnh Hoằng nhanh chóng bình tĩnh một chút, sau khi điều chỉnh lại tâm trạng bạo nộ của chính mình, Lãnh Hoằng không có tính toàn với Cảnh Xướng.
Đi theo với Cảnh Xướng và Lãnh Hoằng đến truyền tống trận của Âm Diệu Tinh, là mười hai tên cao thủ dưới tọa của Chích Ma Quân, bị người tu chân của Thiên giới xưng là Đỉnh Phong mười hai Thiên Sát. Thực lực cực kì cường hãn, tu vị đều ở trên Thất Chuyển Tu La Ma Vương, trong đó ngươi tu vị cao nhất thậm chí đạt đến cảnh giới Cửu Chuyển Tu La Ma Vương.
Mặc dù lần này Chích Ma Quân chỉ phái ra mười bốn người đi cướp lấy Vô Tự Thiên Thư, nhưng nếu từ trên trình độ tinh duệ mà xem, mười bốn người tu Ma mỗi người đều là có thủ có thể độc đơn một mình. Lãnh Hoằng và Cảnh Xướng càng là nhân vật lợi hại có tu vị cận thứ với Chích Ma Quân, mặc dù nhân thủ của Diễm Đế phái ra đông đảo, nhưng có thể sánh vai với mười bốn người này cũng không phải rất nhiều.
Cho nên nói, Chích Ma Quân vẫn là có cơ hội với thủ hạ Diễm Đế góc trục Vô Tự Thiên Thư, chỉ là Khảm Phổ sẽ chắp tay ngoan ngoãn đem Vô Tự Thiên Thư dâng lên sao? Kết quả tự nhiên sẽ là phủ định, mạnh như Khảm Phổ, sẽ bận tâm có bao nhiêu người đến đuổi giết chính mình sao?
Âm Diệu Tinh, chỗ ở Cổ Huyền.
Khảm Phổ nhàn nhạt nói:” Cổ Huyền, bọn họ đến rồi! Mặc dù tạm thời vẫn chưa có nhân vật lợi hại nào, nhưng những cái này đến dò đường cũng vô cùng khiến người ta chán ghét. ”
“ Sợ cái gì đại ca, bọn họ đến bao nhiêu người chúng ta giết bao nhiêu người là được, những tiểu lâu này căn bản không cần để ý, đối với chúng ta cũng không tạo thành uy hiếp lớn gì.” Cổ Huyền ngạo nghễ nói.
“ Sự thật quả thật là như thế, sau khi chúng ta giết Kinh Kì, nhất định Diễm Đế sẽ đoán được ý đồ tiếp tục của chúng ta là gì, không hoàn toàn đem chúng ta nhổ tận gốc, Diễm Đế bọn họ sẽ yên tâm sao? Vô Tự Thiên Thư hiện giờ vẫn đang ở trên người ta, Diễm Đế một lòng muốn đột phá đến bình cảnh phi thăng Thần giới, như thế nào có thể buông thả cơ hội lớn này đoạt lấy Vô Tự Thiên Thư? Cho dù ở bất cứ nguyên nhân nào, ta cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Diễm Đế.” Khảm Phổ thấp giọng nói.
Cổ Huyền không chút quan tâm nói:” Hai vạn năm trước, đại ca ngươi có thể ở dưới mắt hắn đánh cắp Vô Tự Thiên Thư, Diễm Đế hắn cũng không có thể đem đại ca ngươi thế nào a? Càng huống chi là hai vạn năm sau, đại ca ngươi yên tâm trở về thiên giới, đương nhiên Diễm Đế hắn rất là tức giận.”
“ Sợ rằng Chích Ma Quân cũng sẽ từ trong đó cản trở, năm đó ta đã từng dùng Ma Thần Khí Mâu Đao làm thương hắn, Chích Ma Quân trong lòng tồn tại oán hận thế nào có thể bỏ qua cơ hội tốt này đối phó ta chứ?” Khảm Phổ khẽ cười nói.
Đột nhiên Cổ Huyền kì dị nói:” Nói lên, đại ca, nếu như năm đó ngươi không dựa vào phong duệ của Ma Thần Khí Mâu Đao trong tay, có thể dựa vào thực lực đánh bại Chích Ma Quân? So với Diễm Đế kia đại ca lại như thế nào?”
Khảm Phổ cười khổ không được nói:” Cổ Huyền ngươi tiểu tử này, chẳng lẽ ngươi vẫn không biết tu vị sâu cạn của ta sao? Đề ra vấn đề này đến hỏi ta, ta xem ngươi muốn đánh!”
Nhìn lấy Khảm Phổ làm bộ dục phác, Cổ Huyền làm ra bộ dáng bỏ chạy, ra vẻ vô tình nói:” Mặc du ta với đại ca ngươi ngày đêm gặp nhau lâu như vậy, nhưng thực lực chính thức của ngươi ta cũng không biết a? Huynh đệ hai người chúng ta cũng chưa có chính thức toàn lực giao thủ qua, ta hỏi như vậy cũng rất bình thường.”
Khảm Phổ bất đắc dĩ lắc đầu khổ cười nói:” Đúng là hết biện pháp với ngươi, Mâu Đao là Ma Thần khí không giả, năm đó ta quả thật cũng có ỷ vào phong duệ của Mâu Đao, có ý định đi ăn hiếp Chích Ma Quân. Nhưng lúc ta thành công luyện chế ra Mâu Đao, với lại đột phá tu vị vốn có, lúc đi vào Ma Thần Độn tầng thứ năm, cảnh giới Ma Quân Dẫn Hồn, trên sự thật với thực lực lúc đó của ta đã có thể so tài ngang sắc với Chích Ma Quân.”
“ Đương nhiên, có thể đánh thương Chích Ma Quân, không thể không kể công của Mâu Đao, nếu như không có Mâu Đao ở tay, ta thế nào có thể ngốc đến mộ mình đi mạo hiểm, đi tìm Chích Ma Quân tỉ đấu? Đừng nói là đánh bại Chích Ma Quân, ngay cả thủ hạ của hắn Lãnh Hoằng ta cũng rất khó mà chiến thắng! Đối với tên Diễm Đế kia, căn bản ta không có xuất hiện qua trước mặt hắn, đừng nói là trước đó, cho dù hiện giờ cho ta với hắn giao thủ, ta cũng có nắm chắc nhất định thắng!”
Cổ Huyền nghi hoặc nói:” Theo đại ca ngươi nói như vậy, vậy thực lực của Lãnh Hoằng kia không dưới Chích Ma Quân?”
“ Cũng có thể nói như vậy, trong các cao thủ nhiều như vậy của thủ hạ Chích Ma Quân, thực lực của Lãnh Hoằng là rất cùng mạnh, có thể xung được là kiều sở thủ hạ của Chích Ma Quân. Sở dĩ Lãnh Hoằng nguyện ý thầ phục ở kẻ dưới tay của Chích Ma Quân, cũng không có nguyên nhân.” Khảm Phổ có chút suy nghĩ nói.
“ Ừ? Vậy nguyên nhân là cái gì chứ? Nhất định đại ca ngươi biết một chút sự việc, nếu không ngươi sẽ không nói ra lời như thế.” Cổ Huyền gian xảo nói.
Khảm Phổ khẽ gật gật đầu nói:” Ta xác thực biết một chút chuyện liên quan đến Lãnh Hoằng, nói lên, Lãnh Hoằng vốn với ta cũng có chút giao tập, chỉ là lúc đó ta không nghĩ tới hắn lại chịu làm thủ hạ của Chích Ma Quân thôi!”
“ Chích Ma Quân đã từng ra tay giúp qua Lãnh Hoằng một sự việc vô cùng quan trọng, điều hiện là Lãnh Hoằng phải làm thủ hạ của Chích Ma Quân cho đến Chích Ma Quân phi thăng, ta chỉ biết được những điều này.”
Cổ Huyền rất là thất vọng nói:” Ta tưởng rằng đại ca ngươi sẽ nói ra điểm bí mật không để người khác biết chứ? Thì ra ngươi chỉ biết một chứ không biết hai a!”
Khảm Phổ giận dữ nói:” Ta xem Cổ Huyền ngươi tiểu tử này là da ngứa, lại dám chê đại ca ta của ngươi!”
Cổ Huyền nhìn thấy bộ dáng ra vẻ tức giân của Khảm Phổ khẽ cười nói:” Đại ca, ta chỉ là với sự luận sự, ngươi không nên kích động, ta lần sau không dám làm như vậy nữa là được rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui