Hứa gia là 1 trong những gia tộc cổ xưa nhất thành phố B, nghe đồn rằng đã tồn tại hơn trăm năm mà vẫn đứng sừng sững. Điều đó cho thấy rõ được Hứa gia có nhân lực và tài lực vô cùng khổng lồ, nắm giữ trong tay nhiều chi nhánh làm ăn giàu tiềm lực trải rộng khắp cả nước. Vì vậy, Thượng Thị mặc dù khổng lồ đứng thứ nhất thứ nhì về tài lực nhưng vẫn chỉ là 1 chi nhánh của gia tộc Thượng gia trong thành phố. Cho nên vẫn kém 1 bậc so với gia tộc đã tồn tại lâu dài.
Tối hôm nay là ngày mừng thọ lần thứ 102 của cố chủ tịch Hứa, cũng chính là lão gia chủ Hứa Thương Kì-Ông lão nắm nhiều quyền lực nhất Hứa gia. Sức sống xói mòn, rất nhanh ông lão Hứa sẽ chui xuống lỗ sớm, mạch tim trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Tiệc mừng thọ hôm nay cũng chính là 1 cơ hội để chọn ra người kế thừa tương lai của Hứa gia. Khách mời vô cùng nhiều đa số toàn là những người quyền cao chức trọng...
Từng chiếc xe con sang chảnh lần lượt dừng lại trong sân nhà của Hứa gia, trong đó có 1 chiếc xe BMW màu đen vô cùng bắt mắt đậu lại, 1 nam 1 nữ bước ra. Nam thì tuổi trung niên, nữ thì vô cùng trẻ trung xinh đẹp. 2 người ưu nhã bước vào trước sự đón tiếp của nhiều người. Nếu Thượng Thiên Thi có mặt ở đây chắc chắn sẽ nhận ra được thiếu nữ xinh đẹp cao quý kia chính là Hoa khôi của trường- Lữ Nguyệt Sa.
Ở biệt thự.
" Tương Liên.... chị làm vậy là có ý gì?.... thả tôi ra.. thả ra... chị dám thông đồng với cha tôi... tôi không tha cho chị!!!! "
Trên chiếc xe con màu đen, Thượng Thiên Thi đạp đạp cửa xe, miệng kêu gào không ngớt.
" Xin lỗi tiểu thư..... đây là ý của lão gia, ngài nói nếu tiểu thư cứng đầu không chịu đi thì chỉ còn cách trói cô lại thôi, lão gia bảo bằng bất cứ giá nào cũng phải đưa tiểu thư đi..."
Xuyên qua kính cửa xe, cô hầu gái Tương Liên vẻ mặt xin lỗi nói.
" Lão gìa chết tiệt.... dám tính kế tôi! Đây rõ ràng là bán con ! " Thượng Thiên Thi lại gào lên giận dữ, bộ dạng của cô bây giờ rất chật vật, đầu tóc không chảy chuốt rối tung, thân thể bị người ta không thương tiếc trói lại bằng dây rèm cửa, trên người mặc 1 cái váy trễ vai màu trắng dài tới đầu gối, vì cô giãi dụa phản kháng nên cái váy trên người xốc xếch nhăn nhúm không chịu nổi. Cô vẫn không chịu từ bỏ bắt đầu dụ dỗ Tương Liên bên ngoài xe, giọng nói rất đáng thương.
" Chị Tương Liên... chị thả tôi ra có được hay không? Chị nhìn tôi đi, chị nỡ làm vậy với tôi sao? Chị đã chăm sóc tôi vậy mà.... tôi.. "
" Tiểu... thư " Tương Liên bắt đầu mềm lòng, muốn nói gì đó thì Thượng Bạch Triệt ngồi bên cạnh Thiên Thi nãy giờ im lặng bỗng ra hiệu với tài xế.
Chiếc xe từ từ chuyển bánh.
Thượng Thiên Thi trơ mắt nhìn căn biệt thự dần biến mất trong tầm mắt mà muốn tự sát ngay tại chỗ. Hy vọng bị đập tắt khiến cô ngây dại không muốn phản kháng nữa. Thượng Bạch Triệt ngồi bên cạnh cũng im lặng như tượng gỗ, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào cảnh vật lướt qua bên ngoài, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Sau mấy chục phút đi đường, chiếc xe dừng lại trước 1 khu nhà cao cấp, nhà chính của Hứa gia đang tổ chức tiệc mừng thọ vô cùng long trọng.
Rất lâu sau, dây trói trên người đã được cởi bỏ, Thượng Thiên Thi bất đắc dĩ xuống xe, thẫn thờ nhìn ngôi nhà trước mặt mà trong lòng ngổn ngang cảm xúc phức tạp. Cuối cùng cô lại 1 lần nữa bước chân vào ngôi nhà này! Bao nhiêu kí ức kiếp trước sắp bị lãng quên giờ phút này như con sông vỡ đê chảy ào ạt mỗi ngóc nghách trong tâm trí Thượng Thiên Thi. Cô bất giác nắm chặt tay lại....
" Tôi sẽ vào sau...." Thượng Bạch Triệt để lại 1 câu nói rồi phóng xe biến mất ở ngỏ rẽ phía trước để lại 1 mình Thượng Thiên Thi vẫn chưa thoát khỏi tình trạng ngây người nhìn ngôi nhà trước mặt. Thân ảnh gầy gò nhỏ bé của cô đứng đấy mang lại 1 cảm giác vô cùng cô đơn, hiu quạnh. Cơn gió cuối thu thổi tung mái tóc sau lưng, tà áo ma sát kêu lên loạt soạt....
Kiếp trước cô tham gia tiệc mừng thọ của Cố chủ tịch Hứa Thương Kì, kết quả Cha cô lại lấy cô ra đính ước với cháu nội tôn nào đó của Cố chủ tịch Hứa, lúc đó bản thân Thượng Thiên Thi có tình cảm với Trịnh Nhiên đời nào đồng ý chuyện tình cảm sắp xếp có mục đích của ông Thượng như vậy. Ngay trong tiệc mừng thọ, Cô ngang ngược từ chối, tuyên bố bản thân đã có người yêu thương, quyết không đính hôn với cháu nội tôn của Hứa gia. Kết quả khỏi cần nói cũng biết, cả buổi tiệc rối loạn, nhiều người rảnh rỗi cố gắng đổ thêm dầu vào lửa, bàn tán này nọ. Ông Thượng Sơn Khanh quá bực tức mà nằm viện nguyên 1 tuần trời.
Chuyện này chẳng khác nào 1 cái tát giáng ngay mặt Hứa gia, từ chối hôn ước làm cả người ta bị người cười nhạo. Mối làm ăn giữa hai nhà cũng vì thế mà hủy bỏ khiến tập đoàn Bắt Đặt bị tổn thất rất nghiêm trọng, tình trạng éo le suýt có nguy cơ bị phá sản. Thử hỏi Hứa Thương Kì là loại người nào, dễ dàng để yên cho người không biết thức thời mà từ chối đính ước với cháu trai ông ư? Không thể nào!!!
Tập đoàn Bắt Đặt non trẻ tất nhiên không thể đấu lại Hứa gia có nội tình thâm hậu được. Cũng có thể nói Thượng Thiên Thi cũng chính là nguyên nhân khiến quan hệ 2 nhà xấu đi thậm chí sau này đối chọi gay gắt. Vì tính ích kỉ bồng bột của bản thân mình mà suýt đưa cả gia tộc làm ăn mày lưu lạc đường phố, bây giờ nghĩ lại Thượng Thiên Thi cảm thấy rất day dứt và áy náy. Kiếp trước cô rốt cuộc cũng chỉ là đứa trẻ 17 tuổi chưa suy nghĩ thấu đáo và chín chắn, bị mù mờ trong âm mưu của Trịnh Nhiên mà thôi. Cô thật đáng chết!
Thượng Thiên Thi nghiến răng nghiến lợi nghĩ lại chuyện kiếp trước. Cô nhìn ngôi nhà của Hứa gia mà trong lòng rất khó sử, không biết phải làm thế nào. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cô sống chết không muốn tham dự tiệc mừng thọ này. Nếu cô cứ thế mà bước vào không biết có gặp lại bi kịch của lúc trước hay không? Mặc dù bản thân không còn lưu luyến gì Trịnh Nhiên, sẽ không còn tình trạng sống chết gì cũng phải lấy Trịnh Nhiên nữa nhưng Thượng Thiên Thi cũng không muốn đính ước gì đấy với cháu nội tôn của Hứa Thương Kì. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cô không muốn tham gia vào tiệc mừng thọ này. Nếu cô lại từ chối chắc chắn sẽ lại xảy ra 1 chuỗi bi kịch như kiếp trước. Rốt cuộc cô phải làm sao? Thượng Thiên Thi càng nghĩ càng đau đầu. Cuối cùng cô vẫn chọn cách tránh né không muốn đối mặt, quay người lại nhưng phía sau 1 mảnh trống trơn chiếc xe đã biến mất đâu.
" Thượng.... "
Thượng Thiên Thi hoảng hốt tìm kiếm nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Thượng Bạch Triệt. Vì quá nhập tâm nên cô không để ý tới người anh họ đã đi.Không hiểu sao trong lòng cô lại dâng lên cảm giác sợ hãi. Thượng Thiên Thi vô thức nhìn xung quanh, khách khứa vẫn đến liên miên không dứt, từng người từng người ăn mặc cực kì hoa lệ, cao quý như đang phô trương thân phận dọa người vậy. Cô lại nhìn bản thân mình, khuôn mặt không son phấn vì sợ hãi mà trở nên trắng bệch. Mái tóc đen dài tán loạn sau lưng. Cái váy trắng tinh ngang gối nhăn nhúm, xốc xếch. Và còn 1 điều quan trọng hơn là.... đôi dép hình con mèo há to mồm lộ răng nanh vô cùng bắt mắt trên chân. Thượng Thiên Thi khóc không ra nước mắt. Cô là bị trói ném qua đây, tất nhiên là 1 thân không chải chuốt gì cả. Đôi dép ở nhà này tất nhiên là không kịp cởi. Thượng Thiên Thi rất muốn quay về nhà nhưng bây giờ cô muốn về cũng không được nữa. Ông Thượng Sơn Khanh ở trong mà biết hình tượng của con gái lôi thôi như thế này không biết có còn muốn ép buộc cô vào trong tham dự hay không.