Thiên Kim Báo Thù



Nhưng bây giờ thì sao?

Các tiểu hoa cùng thời với cô ta tới tấp chuyển mình thành công, có người dựa vào kỹ xảo, có người dựa vào tài nguyên thời trang, còn có người trở thành nhà sản xuất hoặc là đạo diễn, phơi bày trạng thái trăm hoa đua nở

Chỉ có một mình Trương Tử Hân là vẫn đội cái danh tiểu hoa, chém giết với đám người mới nhỏ hơn mình hơn năm tuổi.

Tình cảnh khó xử này không phải vài ba lời là có thể nói rõ được

Cái mùi vị đó, cảm giác đó cũng chỉ có chính bản thân mình mới có thể hiểu được

“Bây giờ cô ta không được thương hiệu nào tài trợ, chị nhìn thấy cái váy kia không, là kiểu năm ngoái đó, có lẽ là tốn sức lắm mới mượn3được.”

Triệu Tuyết Lệ nói nhỏ bên tai Mạnh Tri Ngư, trong giọng nói có ý cười trên sự đau khổ của người khác

Cũng khó trách cô vui như vậy, ai bảo Trương Tử Hân năm lần bảy lượt khiêu khích? “Có lẽ ban đầu không coi buổi lễ trao giải tối nay ra gì, còn tưởng là mình có thể xinh đẹp áp đảo toàn trường, cô ta luôn xem thường những ngôi sao mạng

Không ngờ, hôm nay cũng phải cướp lấy miếng cơm trong miệng mấy ngôi sao mạng đó, có buồn cười không cơ chứ.” Mạnh Tri Ngư giơ tay che miệng, bật cười

Khỏi cần phải nói, những sao mang đến đây vô cùng không chịu thua kém, mặc dù nhìn người thật không được hoàn mỹ không tỳ vết như trên mạng, những trang phục đầu ra1đó, dưới tác dụng của thương hiệu lớn, khí thể của bọn họ cũng không thua minh tinh nổi tiếng.

Càng vừa khéo là lễ phục của một người trong số đó lại cùng thương hiệu với Trương Tử Hân, nhưng cô ta mặc kiểu mới của năm nay, tháng trước mới công bố ở nước ngoài

Đối mặt với ánh mắt hâm mộ của mọi người, cô ta thoải mái chủ động giải thích: “Tôi không có danh tiếng, dĩ nhiên không mượn được

Nhưng tôi có thể mua, vàng thật bạc trắng mua về, hãng có cao ngạo thế nào đi nữa, cũng không thể từ chối khách hàng đúng không!” Nghe vậy, mọi người cười lớn.

Một bộ lễ phục cao cấp đặt may ít thì hơn trăm nghìn tệ, nhiều thì mấy trăm nghìn thậm chí mấy triệu tệ, hoàn3toàn được coi là giá trên trời.

Ai không biết, bình thường những sao mạng này kiếm được rất nhiều tiền, đương nhiên cũng dám mạnh tay đầu tư.

So sánh ra, Trương Tử Hân mặc kiểu cũ cùng thương hiệu không chỉ trở nên mờ nhạt, thậm chí còn trở thành trò cười trong mắt người khác, vô cùng thảm.

Trương Tử Hân ngồi ở chỗ như ngồi trên bàn chông


Cô ta không nhịn được lại nhớ về năm đó, Phó Cẩm Hành đứng ở trên sân khấu trao giải, giải thưởng vốn nên thuộc về mình, lại biến thành con vịt bay đi

Tối hôm đó là thời khắc cô ta mất mặt nhất đời này.

“Phía ban tổ chức có tin tức gì không?”

Trương Tử Hân lấy điện thoại ra, nhắn tin với trợ lý.

Trợ lý nhanh chóng nhắn lại, nói vẫn3chưa có

Câu trả lời này hiển nhiên làm Trương Tử Hân càng thêm thấp thỏm, không phải là lần đầu tiên cô ta đến lễ trao giải thế này, nếu như có thể đạt giải, bên tổ chức nhất định sẽ thông báo trước.

Đừng có thấy những người đạt giải kia làm ra vẻ vô cùng kinh ngạc lại kích động trước ống kính, thậm chí nước mắt đầy mặt mà lầm tưởng là thật, thật ra phần lớn đều là giả vờ, ngay trước khi trao giải, bọn họ đã biết rồi

Thấy sắp bắt đầu rồi mà vẫn không nhận được thông báo, chẳng lẽ mình đi một chuyến uổng công à? Trương Tử Hân không nhịn được thầm mắng một câu trong lòng, cắn chặt môi

Cô ta biết, bây giờ không giống trước kia, đừng nói tiểu hoa,9cho dù người mới cũng đều rất mạnh.

Ví dụ như Phi Phi cùng tham gia “Thực toàn thập mỹ” với mình đó, còn chưa chính thức vào nghề đã am hiểu sâu sắc đủ loại quy tắc, lại dám dùng người đi trước làm cái thang trèo lên, thuận tiện lăng xê mình.

Lúc này, Phi Phi và Tiểu Tụng ngồi cạnh nhau, bên cạnh còn có mấy khách mời khác, mọi người cùng tham dự mấy chương trình, bây giờ đã rất quen nhau rồi.

Duy chỉ có Trương Tử Hân là ngoại lệ, cô ta luôn làm cao, hoàn toàn xa lạ với mọi người, bao gồm mấy minh tinh khác, sau khi chương trình kết thúc cũng không qua lại với cô ta.

Thấy Trương Tử Hân có vẻ cô đơn ngồi đó, bên cạnh cho dù là trai hay gái cũng đều vừa nói vừa cười, nhưng không có ai chủ động nói chuyện với cô ta, vẻ mặt Mạnh Tri Ngư cũng giãn ra

“Em cảm thấy, cô ta có đáng thương không? Chị cảm thấy bây giờ cô ta thật đáng thương.”

Cô bỗng nhiên không đầu không cuối hỏi một câu

Triệu Tuyết Lệ kinh ngạc: “Chị Phó, không phải là chị thông cảm với loại phụ nữ như vậy chứ?”

Cô cảm thấy giống như mình vừa nghe được chuyện nghìn lẻ một đêm vậy, trong đôi mắt toàn về kinh hãi, nếu không phải ngại vì có những người khác ở đây, Triệu Tuyết Lệ thật sự muốn túm lấy vai Mạnh Tri Ngư lắc mạnh mấy cái.

Không ngờ cô lại cong môi lên, lộ ra một nụ cười điên đảo chúng sinh.


Mạnh Tri Ngư chậm rãi mở miệng: “Chị chỉ là cảm thấy rất đáng thương, nhưng còn lâu mới đủ đáng thương nhất, em nói có đúng không?”

Triệu Tuyết Lệ sững sờ một lúc mới phản ứng được.

Cô vỗ ngực, không nhịn được cười một tiếng: “Chị dọa chết em rồi!”

“Chị chỉ có đầu óc không tốt, đâu phải là thánh mẫu, em nghĩ chị sẽ bỏ qua cho cô ta à?”

Mạnh Tri Ngư mím môi, ánh mắt lóe lên vẻ âm hiểm rồi nhanh chóng biến mất.

Triệu Tuyết Lệ càng thấy buồn cười hơn, bà chủ trước mắt này đúng là điển hình của kiểu giả heo ăn thịt hổ, đừng có thấy cô suốt ngày nói “đầu óc chị không tốt” mà tin thật, những chuyện cổ làm ra thì lợi hại hơn bất kỳ ai, không phục không được

Hình như phát giác ra có người đang nhìn chằm chằm mình, Trương Tử Hân ở cách đó không xa lập tức có cảm giác gai gai sống lưng

Cô ta cố nhịn, cố gắng hết sức duy trì nụ cười coi như đúng mực

Bởi vì vào mấy phút trước đó đã có người ở hiện trường chụp ảnh và quay video bản mặt lạnh lùng của cô ta đăng lên mạng rồi

Cộng đồng mạng ăn no không có chuyện gì làm kia bắt đầu nhao nhao suy đoán, nói cô ta đụng mặt ông lớn, cuối cùng xấu mặt, còn tưởng mình là nhân vật ghê gớm gì.

Trương Tử Hân liếc mấy cái, phiền não cất điện thoại đi

Nam nam nữ nữ bên cạnh hoặc là đang nói chuyện, hoặc là đang selfie, còn giao lưu trên mạng, vô cùng náo nhiệt

Trương Tử Hân khẽ nghiến răng, nhìn thời gian, quyết định đến phòng vệ sinh

Thấy cô ta đứng dậy, Mạnh Tri Ngư cũng đứng lên

Triệu Tuyết Lệ có chút lo lắng ấn giữ cánh tay cô, khẽ lắc đầu

Mạnh Tri Ngư biết cô ấy đang lo lắng cho mình.


“Không sao, bây giờ là cô ta sợ chị, không phải chị sợ cô ta

Vả lại, khắp nơi đều có camera, cô ta dám ra tay sao? Đã là lúc nào rồi, còn chê mình chưa đủ đen à?”

Cô nói rồi, lắc cái điện thoại trong tay

Trên màn hình sáng trưng chính là ảnh cộng đồng mạng đăng lên

Trong ảnh, vẻ mặt Trương Tử Hân rất khó coi, cau mày lại, môi mím thành một đường thẳng, từ biểu cảm là có thể nhìn ra cô ta vừa tức giận vừa mất kiên nhẫn.

Hơn nữa, Tiêu Tụng ở ngay trong góc lại vô tình lọt vào bức ảnh của cô ta

Lần này, chỉ cần là người tinh mắt đều có thể nhìn ra, hóa ra Trương Tử Hân oán hận Tiêu Tụng theo mình đến đây, cướp mất danh tiếng của mình

Chuyện Tiêu Tụng nằm viện đã sớm trở thành một tảng đá lớn trong lòng fan hâm mộ, hôm nay, đương nhiên bọn họ muốn trút giận thay thần tượng của mình

Vì vậy, fan hâm mộ của Tiểu Tụng vừa theo dõi cậu ta ăn vận điển trai tham gia hoạt động tối nay, vừa không quên mắng Trương Tử Hân, chê cười cô ta hồ đồ, không biết tự lượng sức mình.

Triệu Tuyết Lệ thu hồi ánh mắt, cũng buông tay ra, nhỏ giọng nói với Mạnh Tri Ngư: “Vậy chị cẩn thận chút.”

Mạnh Tri Ngư gật đầu, cũng đi đến phòng vệ sinh

Bởi vì lễ trao giải sắp bắt đầu, trong phòng vệ sinh gần như trống không.

Cộng với việc một khi các minh tinh nữ thay lễ phục, ăn uống vệ sinh đều rất phiền phức, cho nên mọi người đều rất ăn ý, chuẩn bị xong xuôi ở trên xe, không tùy tiện chạy đến đây nữa.

Trương Tử Hân đứng ở trước gương, hít sâu một hơi

Cô ta quan sát kỹ, có phải là cô ta tạo khối quá đà không, sao tối nay nhìn mình lại hơi già như vậy?

Trương Tử Hân không nhịn được dịch lại gần, giơ tay chọc chọc khóe mắt, khẽ thở dài

Dù sao cũng không phải là lúc mới vào nghề, có chăm sóc, đuổi nhanh thế nào cũng không đuổi kịp bước chân già yếu.

Cho dù ảnh có thể sửa video có thể chỉnh, nhưng bản thân mình thì không lừa được ai.

Trương Tử Hân đang suy nghĩ, một mùi hương nhẹ nhàng bay đến, lại có người đi vào

Cô ta chút kinh ngạc, vào lúc này rồi, còn có người giống mình à?

Vừa quay đầu lại, nhìn thấy người đến là ai, Trương Tử Hân lập tức ngẩn ra.


Nhưng cô ta nhanh chóng phản ứng lại, đầy phòng bị hỏi: “Cô có ý gì?” Mạnh Tri Ngư mỉm cười với Trương Tử Hân, không mở miệng.

Cô quan sát xung quanh một vòng, nơi này là phòng vệ sinh, có mất trí thế nào cũng sẽ không có ai gắn camera ở nơi này

Ở cửa có một cái, trước khi vào đây, đã bị Mạnh Tri Ngư dùng một món đồ chơi bằng nhựa đập vỡ rồi

Nếu không sao lại có câu là đầu óc ngu si, tứ chi phát triển chứ?

Mạnh Tri Ngư cảm thấy bây giờ mình to gan, đủ sức, cái gì cũng dám làm.

“Không có ý gì, thấy lễ phục của cô không vừa lắm, nên nghĩ có cần chỉnh lại giúp cô không.”

Vẻ mặt cô như cười như không nhìn chằm chằm Trương Tử Hân, từ từ đến gần.

“Cô bớt giả vờ đi, mọi người tham gia hoạt động, đều mượn lễ phục ở các hãng, không vừa cũng là chuyện bình thường, không cần cô ở đây chế giễu tôi!” Trương Tử Hân đã nghe được ý trong lời cô, nhưng lòng tự trọng vẫn khiến cô ta lớn tiếng phản bác, tuyệt đối không cúi đầu.

“Như vậy sao được, không phải cô còn cảm thấy lát nữa sẽ lên sân khấu nhận giải sao? Nếu như không chỉnh lại, bị chụp được sẽ khó coi lắm!

Mạnh Tri Ngư cười híp mắt đến gần cô ta, hai tay nhanh như điện kéo mạnh miếng dán ngực cao su của Trương Tử Hân xuống! Cô không có chút thương hương tiếc ngọc nào, miếng dán ngực cao su dán vào da thịt, kéo mạnh xuống, lại ở chỗ mềm yếu như vậy, không đau mới là lạ

Cho nên, Trương Tử Hân hét lên một tiếng, tiếng hét đầy đau đớn

Mạnh Tri Ngư không chút nghĩ ngợi, ném thẳng hai miếng dán ngực cao su vào trong thùng rác.

Cô còn chậc chậc ra tiếng: “Thả rông ra trận mới có thể nổi tiếng, chẳng lẽ cô không hiểu đạo lý này à?”

Trương Tử Hân theo bản năng dùng hai cánh tay bảo vệ ngực, mặt hết đó lại trắng, trong mắt toàn là sợ hãi và tức giận

Không sai, nếu như là vì chơi trội, cô ta có thể làm như vậy.

Nhưng bây giờ là bị một người cùng phái cố ý làm nhục thì lại hoàn toàn khác!

Mấy giây sau, hình như Trương Tử Hân hoàn hồn lại, cô ta dứt khoát buông hai tay xuống, ưỡn ngực lên

“Cô tưởng là làm như vậy thì có thể chèn ép tôi à? Nói cho cô biết, tôi không sợ đâu!” Cô ta tự cho là rất có khí phách mà nói.

Mạnh Tri Ngư quét mắt qua, đảo mắt: “Ai nói với cô tôi chỉ định làm một chuyện như vậy?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận