Thiên Kim Báo Thù





Vì mẹ kế Lâm mà ông ta không chút do dự giết chết vợ mình, suýt chút nữa hai con trai, con gái mình

Đến khi về già, ông ta mới phát hiện trong lòng mẹ kế Lâm, ngoại trừ lợi ích ra căn bản không có người khác

Giả dối, toàn bộ đều là giả dối! Thấy ba Lâm khóc thành như vậy, dường như cơn tức giận trong lòng Lâm Sở Sênh mới giảm đi một chút

Báo ứng, đây đều là báo ứng!

Ba Lâm phát tiết xong mới nhìn về phía Lâm Sở Sênh, nói: “Tao không cần phải giải thích với mày về ân oán giữa tao và mẹ mày..

Còn mày, nuôi dưỡng máy lớn đến thế này là tao đã làm hết nghĩa vụ của mình rồi.”

Nghe3xong câu nói này của ba Lâm, Lâm Sở Sênh không nhịn được bật cười

Nuôi dưỡng cố lớn thế này? Sao mặt của ông ta lại dày đến thể chứ? “Tao không yêu cầu mày làm điều gì khác, tạo chỉ cần mày cho em gái mày một con đường sống mà thôi.” Ba Lâm nói như kiểu lời nói của mình là đúng đắn hay hợp tình hợp lý lắm.

Sự châm chọc trong mắt Lâm Sở Sênh chắc chắn ba Lâm có thể nhìn ra được, “Dù sao thì tao cũng là ba của mày

Mày muốn gả vào nhà họ Thẩm, nhưng không có nhà mẹ đẻ thì mày còn mặt mũi nào không? Người nhà mẹ đẻ mày đều còn sống, vậy mà không ai đến tham1dự hôn lễ của mày, đừng nói là nhà họ Thẩm, dù là khách đến dự đám cưới cũng sẽ không có ai coi trọng mày.”

“Đương nhiên, nếu mày chỉ là tình nhân cả đời của Thẩm Mạc, căn bản không cần tổ chức hôn lễ gì gì đó thì coi như tao chưa nói những lời này.” Ba Lâm giơ tay lên, rất hợp với lời nói phóng khoáng trong miệng ông ta.

Có điều, những lời nói này cũng thật độc ác

Cả đời làm tình nhân cho người ta, người làm ba như ông ta lại không có một chút đau lòng nào sao? Đương nhiên, Lâm Sở Sênh cũng đã quen rồi

Cô kéo ghế ngồi xuống trước mặt ba Lâm, “Ông không cảm thấy xót xa à?6Ông chỉ vênh váo được trước mặt tôi, còn trước mặt đứa con gái Tiêu Tiêu mà ông yêu thương nhất, sao ông lại không làm chủ được bất cứ chuyện gì?”

“Để tôi đoán xem, hôm nay ông nói như vậy với tôi, thứ nhất là vì ông nghe Vân Ly nói muốn tăng thêm dự án, Lâm Thị sẽ bị thâm hụt tiền, ông sợ không còn gì để lại cho đứa con gái bảo bối của ông nữa

Thứ hai, con gái ông hợp tác với nhà họ Cam, ông không dám quản chuyện này, nhưng ông lại sợ bọn họ thua tôi sẽ trả thù cô ta, cho nên bây giờ ông đang lót đường cho con gái ông.” Lâm Sở Sênh nâng mặt của ba Lâm4lên.


Trong trí nhớ của Lâm Sở Sênh, khuôn mặt này chưa bao giờ có vẻ dịu dàng vui vẻ với cô

Dù là khi mẹ cô còn sống, ông ta cũng nghiêm khắc với cô, nói cho hay ho là vì muốn có thành tài

Đến bây giờ, cô mới hiểu được là ông ta chướng mắt cô.

“Mày không đồng ý?” Ba Lâm lập tức hất tay Lâm Sở Sênh ra, ông ta rất ghét lại gần đứa con gái này.

Đồng ý? Dựa vào cái gì muốn cô đồng ý? Chỉ vì cái nghi thức kết hôn kia? Lâm Sở Sênh rất muốn nói là có thật sự không để ý

Nếu để cho ba Lâm biết chuyện Thẩm Mạc đã đồng ý với cô thì không biết ba Lâm có tức3hộc máu hay không nữa.

Đương nhiên lúc này, Lâm Sở Sênh chắc chắn sẽ không nói gì.

“Đồng ý, đương nhiên là tôi đồng ý rồi.” Lâm Sở Sênh cười cười, thờ ơ lắc lắc cánh tay đau của mình, “Chỉ cần ông ra được giá thì cái gì cũng sẽ dễ nói.”

“Mày đã có 40% cổ phần Lâm Thị rồi còn muốn cái gì nữa?” Nhắc tới tiền, ba Lâm lập tức thay đổi sắc mặt, bây giờ chuyện khiến ông ta buồn rầu nhất là tiền.

Lâm Sở Sênh cười tươi, “Với tình trạng nửa chết nửa sống hiện giờ của Lâm thị, chưa biết chừng ngày nào đó sẽ đóng cửa

Tôi cần 40% cổ phần công ty này có lợi ích gì đâu? Còn không bằng đưa tiền cho tôi.” Lâm Sở Sênh sáp đầu lại gần ba Lâm, “Tôi là người làm cho vợ ông nhả tiền của Lâm Thị ra, đây chính là công lao của tôi

Hơn nữa, nghe nói ông đã bắt đầu cải cách nội bộ Lâm Thị, bây giờ ông đã moi hết tiền của vợ ông rồi

Nếu đã vậy thì tôi cũng có thể lấy được chút lợi ích, đúng không?”

Khuôn mặt ba Lâm sầm xuống, hiển nhiên là ông ta cực kì không muốn nhả tiền ra ngoài

“Một giá mười triệu, tôi sẽ bảo Vân Ly không thêm sản phẩm mới gì nữa.” Lâm Sở Sênh lắc lắc ngón trỏ trước mắt ba Lâm.

“Sao mày không đi ăn cướp luôn đi?” Ba Lâm kích động hỗ to lên

Lấy mười triệu từ Lâm Thị chẳng khác gì muốn mạng của ông ta cả

Bây giờ không còn giống ngày xưa nữa, đừng nói là mười triệu, cho dù là một triệu thì cũng phải suy đi nghĩ lại kĩ càng mới có thể lấy được.


Suỵt!

Lâm Sở Sênh đặt ngón trỏ lên môi rồi chỉ lên trên lầu, ý nói Vân Ly còn ở đây, muốn nói gì cũng phải kiềm chế

“Lấy tiền của người, thay người chịu nạn

Mười triệu, hủy bỏ nguy cơ của Lâm Thị, cộng thêm lời bảo đảm của tôi, dù sau này Lâm Tiêu Tiêu có làm gì thì tôi cũng sẽ không lấy mạng của cô ta.” Lâm Sở Sênh giơ tay lên giống như thế thot.

Đương nhiên là cô sẽ không lấy mạng của Lâm Tiểu Tiểu rồi

Đây là hành động vô nghĩa cỡ nào chứ? Điều cô muốn là Lâm Tiểu Tiểu sống không bằng chết! Nửa câu sau, cô thầm nói trong lòng

“Mười triệu, mày lấy hết đơn hàng của Vân Ly đi.” Ba Lâm đảo mắt, Vân Ly đến đây với Lâm Sở Sênh, đồng thời có thể qua đêm tại nhà họ Lâm, chứng tỏ mối quan hệ giữa hai người không tệ

Nghe xong yêu cầu này của ba Lâm, Lâm Sở Sênh hừ hết lần này đến lần khác, đùa cái gì vậy, sự tồn tại của Vân Thị là để giày vò Lâm Thị, ba Lâm đừng hòng thoát khỏi nó, “Nếu ông không có thành ý hợp tác, coi như tôi chưa nói gì

Còn về kết quả cuối cùng, chúng ta mặc cho số phận đi.” Lâm Sở Sênh vỗ tay một cái, nhanh nhẹn đứng lên.

“Năm triệu, tạo thật sự không lấy ra được nhiều tiền.” Lâm Sở Sênh vừa đi, ba Lâm liền sốt ruột trả giá một nửa, cắn răng đưa tiền để giải quyết.

Lâm Sở Sênh quay lại chỗ ngồi lúc nãy, “Sáu triệu, không thể bớt thêm một đồng nào hết, nếu không thì..

chúng ta không cần phải nói chuyện nữa.” Sáu triệu với Lâm Sở Sênh không là gì, nhưng có một câu nói rất hay đó là muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt

Ba Lâm cắn răng đồng ý, có điều phải đợi đến sáng mai mới ký chi phiếu, ít nhất là phải đợi Vân Ly tự mình nói rằng không thêm dự án mới nào nữa

Về điểm này, Lâm Sở Sênh không có ý kiến gì khác

Cứ như vậy hai người vui vẻ đạt được thỏa thuận

Ra cửa, Lâm Sở Sênh liếc nhìn cửa phòng Vân Ly

Xem ra cô nhất định phải mời Vân Ly ăn một bữa hoành tráng rồi, dù sao thì vừa rồi cũng coi như cô đã bán Vấn Ly với giá sáu triệu, tuy rằng giá tiền này hơi rẻ.


Bên này, chuyện nên bàn đều đã bàn xong, mọi người tắm rửa rồi đi ngủ

Còn bên Thẩm Mạc thì ầm ĩ sắp phát điên lên rồi

Ban đầu, Thẩm Mạc còn tưởng rằng Lâm Sở Sênh đang đùa dai

Anh một lòng nghĩ rằng khi bắt được cô thì sẽ dạy dỗ cô một trận

Nhưng thời gian càng dài anh càng hoảng hốt, không gọi điện thoại được, không định vị được, cô như biến mất khỏi nhân gian vậy.

Thẩm Mạc nổi điên tranh cãi với người của bộ giao thông, anh bắt người ta kiểm tra video ghi hình để nhìn xem Lâm Sở Sênh đi tới đâu

Kết quả là không tra ra được tin tức gì về cô, lại tra ra được rõ ràng camera bị hỏng chỗ nào.

Camera nào cũng có góc chết, Lâm Sở Sênh đã không muốn Thẩm Mạc phát hiện ra cô thì cô nhất định sẽ tránh camera.

Lần cuối cùng cô xuất hiện là ở bãi đỗ xe, nhưng camera ở đó đã bị che lại, sau đó thì không tra ra được gì nữa.

Từ giây phút đó, Lâm Sở Sênh liền biến mất

Không còn cách nào nữa, cuối cùng đành phải lục soát toàn mạng

Sau đó, Thẩm Mạc nghĩ ra vài trọng điểm, những nơi mà Lâm Sở Sênh có khả năng xuất hiện nhất

Lục soát toàn mạng là một công việc cực lớn

Thành phố Thanh lớn thế này, muốn tra hết cũng cần phải mất ba đến bốn ngày, chỉ tra một lúc thì sẽ không có kết quả gì

Thẩm Mạc sắp xếp người tìm ở từng hộp đêm

Điều anh lo lắng nhất lúc này là Lâm Sở Sênh bị Cam Cửu trả thù

Anh còn sắp xếp người giám sát chặt chẽ Cam Cửu nữa, ngộ nhỡ Lâm Sở Sênh xảy ra chuyện gì thì người của anh sẽ đập chết Cam Cửu luôn.

Bên này Thẩm Man lất cả đáo thành phố Thanh lên trời, nhưng vẫn không tìm được Lâm Sở Sênh

Mà trong quá trình tìm kiếm, anh chưa từng suy nghĩ đến Lâm Thị

Thứ nhất, nếu Lâm Sở Sênh có việc, cô tuyệt đối sẽ không đến Lâm Thị, càng không thể nào ngủ lại nhà họ Lâm

Thứ hai, nếu Lâm Sở Sênh đi ra ngoài một mình rồi bị trói bắt đi thì Lâm Thị cũng không có cái gan này


Cho nên, anh đặt trọng điểm vào nhà họ Cam và nhà họ Thẩm.

Thẩm Mạc thì lo sốt vó, còn Lâm Sở Sênh thì lại ngủ rất ngon, không có chút băn khoăn nào

Dù sao thì có Vân Ly ở nơi này nên Lâm Sở Sênh cũng thấy yên lòng.

Bốn giờ sáng, cũng là lúc mọi người ngủ sâu nhất, điện thoại của Lâm Tiêu Tiêu đổ chuông, đánh thức cô ta dậy

Cô ta nhanh chóng cầm điện thoại lên xem, phát hiện là báo thức do cô ta cài

Để tránh mình ngủ say không nghe được tiếng chuông, cô ta đã đặt điện thoại dưới cơ thể mình.

Lâm Tiêu Tiêu dụi mắt, từ từ ngồi dậy

Trái tim cô ta đập thình thịch liên tục

Cứ nghĩ đến khoảng thời gian thảm thương này của mình, cô ta lập tức có động lực

Lâm Tiểu Tiểu luôn cảm thấy từ khi sinh ra cô ta đã là người bề trên, sống tự tại thoải mái hơn người khác.

Lâm Tiêu Tiêu lục lọi thuốc dưỡng thai ở đầu giường, cô ta sợ lát nữa lăn lộn nhiều lần sẽ làm hư thai.

Cô ta mới vừa đặt thuốc vào miệng thì đèn đột nhiên sáng lên, Mạnh Bằng vốn đang ngủ say, lúc này lại ngồi ở đó, lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ta

Lâm Tiêu Tiêu nôn khan rồi nhanh chóng nuốt thuốc vào, “Thức dậy cũng không nói tiếng nào, hại tôi uống thuốc mà không có nước.” Lâm Tiêu Tiêu liếc Mạnh Bằng, sau đó đặt chân lên mép giường để đi dép vào

“Em làm gì vậy?” Manh Bằng đứng lên

Mấy ngày nay, bởi vì phải chăm sóc cho Lâm Tiêu Tiêu, Mạnh Bằng mới ở cùng phòng với cô ta, nhưng cũng chỉ là ở cùng phòng mà thôi

Lâm Tiểu Tiểu nói sợ khả năng tự kiềm chế của Mạnh Bằng kém, làm hại đến đứa bé, cho nên Mạnh Bằng vẫn luôn ngủ dưới đất, giống hệt như nha hoàn gác đêm ở thời cổ đại, chờ lệnh chủ nhân để thức dậy hầu hạ bất cứ lúc nào.

“Anh ngủ đi, không liên quan gì đến anh.” Ngay trước mặt Mạnh Bằng mà Lâm Tiểu Tiểu thay một chiếc váy ngủ cực ngắn, cực thiếu vải, cổ chữ V sâu hoắm, lại còn cố ý kéo xuống dưới nữa.

Cô ta ghé vào trước bàn trang điểm, lựa chọn son môi màu đỏ tươi đẹp, thoa kĩ càng lên môi

Lâm Tiêu Tiêu rất đẹp, là kiểu đẹp đến cực hạn

Hơn nữa, lại thêm trước đó Vu Thiếu Tuấn cho người dạy dỗ, cô ta giơ tay nhấc chân đều toát ra sự quyến rũ trí mạng

Nóng, không chỉ toàn thân khô nóng mà bên trong mũi cũng bắt đầu khó chịu, Mạnh Bằng lấy tay lau, không ngờ anh ta lại bị chảy máu mũi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận