Thế nhưng sau đó bà ta đã điều tra ra được
Nói cách khác, Lâm Tiêu Tiêu đã sớm bị người ta lợi dụng.
Bây giờ Vu Thiếu Tuấn sống không bằng chết, vĩnh viễn không có hi vọng
Mẹ kế Lâm chắc chắn không mong muốn kết quả này, “Được, tôi đi!” Chắc chắn bà ta không thể nuốt trôi cơn giận, nhưng không còn cách nào nữa, cho dù là vì Lâm Tiêu Tiêu thì bà ta cũng chỉ có thể chịu nhục xuống nước
Vừa nghĩ tới Lâm Tiêu Tiêu, trong lòng bà ta liền đau đớn như bị kim châm
Bà ta thở dài, nhưng chung quy lại trên thế giới này cũng chẳng có ai bán thuốc hối hận.
Khuôn mặt bà ta bị đánh thành ra như vậy rồi, để Lâm Tiêu Tiêu3không lo lắng, mà đương nhiên chắc chắn Lâm Tiêu Tiêu sẽ không lo lắng, bà ta không dám đi vào đánh tiếng với Lâm Tiêu Tiêu, chỉ nhanh chóng về nhà thay đồ, theo ba Lâm đi xin lỗi Lâm Sở Sênh.
Động tĩnh bên ngoài lớn như vậy, chắc chắn Lâm Tiểu Tiểu ở bên trong phòng bệnh có thể nghe được
Mạnh Bằng vốn muốn đi xem lại bị Lâm Tiêu Tiêu ngắn lại
Bây giờ Lâm Tiêu Tiêu cũng hơi sợ ba Lâm
Mặc dù hôm nay cô ta mới là người bị hại, nhưng vì chuyện cổ ta làm không mấy vẻ vang nên cô ta liền trốn tiệt luôn trong phòng, có thể bớt được chuyện nào hay chuyện đó
Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc về tới biệt thự
Hai người mệt1mỏi cả đêm rồi nên chỉ muốn nghỉ ngơi cho thật tốt
Vừa mới ngủ còn chưa được hai tiếng thì đã có người tới gọi, nói ba Thẩm đã xuất viện, bảo bọn họ về nhà có việc cần bàn bạc
Mới đây mà đã xuất viện, Lâm Sở Sênh thật sự không ngờ tới
Có điều, nghĩ tới vở kịch khi về nhà họ Thẩm, Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc đều không muốn bỏ qua
Hơn nữa, ngủ khoảng hai tiếng đồng hồ, đối với người trẻ tuổi mà nói, tạm thời vẫn có thể coi là có sức
Hai người đi vào nhà
Quả nhiên, bên trong nhà đã bày biện xong bố cục, ba Thẩm ngồi ở ghế chủ trì trông có vẻ rất oai, còn trước mặt ông ta là người tình của8mình và Thẩm Phong đang quỳ, nhìn không khác gì thời cổ đại
Có điều, ba Thẩm là người có thể lực, người ta thực hiện hình phạt nào đó ở nhà riêng thì bạn cũng chỉ có thể chịu đựng mà thôi
Hôm nay, ngay cả mẹ Thẩm luôn mặc kệ mọi chuyện cũng bị gọi tới, nhưng cũng không có ích gì cả, bởi vì ánh mắt của bà vẫn đang ngày ra, không biết đã đi đến thế giới thần tiên nào rồi, kể cả lúc Thẩm Mạc đi vào, bà cũng không phát hiện ra.
“Ba.” Thẩm Mạc tùy ý gọi một tiếng, sau đó kéo Lâm Sở Sênh ngồi trước mặt mẹ Thẩm, lúc này mẹ Thẩm mới hoàn hồn, bà nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Thẩm Mạc một lúc9lâu rồi mới thu ánh mắt lại.
“Hôm nay tôi gọi mọi người tới đây là muốn bàn với mọi người về việc nên xử lý hai người này thế nào
Bây giờ không có người ngoài, mọi người có ý kiến gì muốn nói thì nói đi.” Ba Thẩm nói có vẻ dễ nghe, có điều vì khuôn mặt đang đanh lại, nên dù giọng nói có ôn hòa cỡ nào cũng ngăn không được sự tàn nhẫn vốn có
Ánh mắt mẹ Thẩm hơi thay đổi, vẻ giễu cợt khinh thường lướt qua gương mặt bà, rồi bà lập tức khôi phục lại vẻ bình thường, mím chặt môi hơn, không hề có ý định lên tiếng.
Thẩm Mạc vốn đang ngồi nghiêng sang bên trái, lúc này anh lại đổi tư thế ngồi nghiêng7sang phải, “Lần này bọn họ quá quắt quá rồi, nếu ba thật sự hỏi ý kiến của con, vậy con nghĩ bọn họ muốn cái gì thì không cho bọn họ cái đó
Ba xem hay là thế này đi, ba cũng đã già rồi, lập di chúc thì nói rõ luôn cậu Ba nhà họ Thấm không có quyền thừa kế
Ba thấy có được không?”
Thẩm Mạc vắt chéo chân, lắc lư như thể thật sự cho rằng ý kiến của mình rất ổn.
“Hạo Chấn, Hạo Chấn, xin anh hãy tin em, đúng là em có chướng mắt Thẩm Mạc, chướng mắt chị, muốn đuổi bọn họ đi
Nhưng mà em chưa từng có suy nghĩ muốn làm tổn thương anh, em yêu anh, em thật lòng yêu anh, em không để ý đến danh phận, cho dù cả đời này anh không cho em danh phận thì em cũng cam tâm tình nguyện
Có điều, khi thấy anh vẫn còn người phụ nữ khác, em ghen tị, em khó chịu.” Vừa nghe thấy ý kiến của Thấm Mạc, người tình của ba Thẩm liền hét lên, bà ta quỳ gối bò về phía trước, nước mắt nước mũi chảy tùm lum.
Còn mẹ Thẩm, không biết bà đang suy nghĩ điều gì mà nhắm mắt lại, không muốn nhìn thấy kẻ xin xỏ không khác gì con chó đang vẫy đuôi với chủ.
Thẩm Mạc hừ lạnh, “Giờ là thời đại nào rồi mà còn nói mấy cái lời thoại cũ rích đó, bà không thể đổi mới một chút được à? Bà cứ luôn miệng nói yêu, tôi nghe mà thấy tởm hết cả người, thay vì nói yêu ông ấy, chẳng thà bà nói là yêu tiền của ông ấy
Nếu ông ấy không có tiền thì bà còn yêu ông ấy không?”
“Yêu, tôi yêu, tôi chỉ yêu Hạo Chấn mà thôi.” Người tình của ba Thẩm không suy nghĩ gì đã nói ra
“Vậy là tốt rồi, bà bảo con trai bà từ bỏ quyền thừa kế để chứng minh tình yêu của bà đơn thuần cỡ nào đi.” Thẩm Mạc đang đợi những lời này của người tình ba Thẩm
Bà ta vừa nói ra, anh liên tiếp lời
Người tình của ba Thẩm nghẹn lời, quỳ ở đó sững sờ, bà ta bắt đầu ấp ủ tình cảm, cho đến khi nước mắt ngừng chảy, vẻ mặt thê lương, “Hạo Chấn, nếu chỉ có như vậy mới có thể chứng minh tình yêu của em thì em bằng lòng.” Rõ ràng đây là việc mà bà ta nên làm, vậy mà bây giờ bà ta lại tỏ vẻ kiên quyết như vậy
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa.” Thấy ba Thẩm ngồi đó không hề có phản ứng gì, Thẩm Phong kéo người tình của ba Thẩm lại, anh ta ngẩng đầu lên nhìn mẹ Thẩm, dựa vào cái gì người ta ngồi cao trên đó, còn mẹ con anh ta phải chịu tội thế này? “Mẹ có con trai, có một số việc, con trai có thể chịu trách nhiệm thay mẹ.” Người tình của ba Thẩm quay đầu, bà ta muốn nói điều gì đó nhưng bị ánh mắt của Thẩm Phong ngăn lại, chắc là Thẩm Phong đã có tính toán rồi.
“Ba, nhiều năm trôi qua rồi, xa không nói, chỉ nói dạo này, con bị kiểm soát khắp nơi
Ngay ở trong căn nhà này, anh hất trà vào mặt con, con không dám lau đi, để mặc cho anh phát tiết
Ở trong công ty, con bị biết bao nhiêu người khinh thường, đừng nói là anh Hai, ngay cả người phụ nữ của anh ấy cũng có thể không coi con ra gì
Con chỉ muốn hỏi ba, đều là con trai của ba, dựa vào cái gì mà lại phân biệt đối xử như thế?” Thẩm Phong càng nói càng kích động, anh chỉ tay vào Lâm Sở Sênh, nói hết điểm này đến điểm khác.
“Cậu đừng giả vờ đáng thương ở đây, ông già nhà chúng ta ghét nhất là giả vờ đáng thương để người khác đồng cảm với mình đấy.” Thẩm Mạc bắt chéo chân lâu, đùi phải hơi mỏi, bèn đổi lại chân trái, tiếp tục lắc lư
Thẩm Phong hít mũi, cố nén không cho giọt nước mắt đàn ông rơi ra, “Con biết ba không đồng cảm với kẻ yếu, nhưng ba đã từng nghĩ chưa, dù con nhún nhường, làm bộ làm tịch, hay là có ý đồ khác thì chỉ có thể chứng tỏ rằng con quan tâm đến ba, thậm chí là con sợ ba.” Thẩm Phong lau vệt nước mắt, “Còn anh Hai thì sao? Từ khi anh ấy xuất hiện, anh ấy luôn ra vẻ ta đây
Nếu ba bằng lòng cưng chiều anh ấy, để anh ấy trèo đầu treo cổ ba
Vậy con..
con không bằng người ta, xuất thân cũng không bằng người ta, con không còn lời nào để nói.” Con người Thẩm Mạc khẽ co lại
Đã lâu như vậy rồi, Thẩm Phong mới có được một ngày hôm nay, nói năng vô cùng có đầu óc.
Quả nhiên, ánh mắt của ba Thẩm lóe lên vẻ khác thường, tuy rất nhanh nhưng vẫn bị Lâm Sở Sênh nhìn thấy.
“Tôi sẽ cân nhắc kĩ đề nghị này, mọi người còn có ý kiến gì không?” Ba Thẩm nhìn về phía mẹ Thẩm, dường như cảm thấy bà sẽ lên tiếng, nhưng bà chỉ ngồi đó, không có phản ứng gì.
Trong mắt ba Thẩm hiện lên sự thất vọng, “Nếu không có ý kiến gì khác thì giải tán đi, chờ tôi cân nhắc kĩ xong sẽ thông báo cho mọi người.”
“Ba, con còn có chuyện này.” Lúc Thẩm Mạc và Lâm Sở Sênh đều đã đứng lên, Thẩm Phong đột nhiên gọi lại, “Ba, con không ly hôn!” Hành động hôm nay của Vương Phi, chắc chắn là đã bàn trước với Thẩm Mạc
Nếu đã như vậy thì dù anh ta có chết cũng phải kéo theo một kẻ chịu tội
Vương Phi muốn làm người, cũng phải hỏi xem anh ta có bằng lòng hay không
đã.
Thẩm Mạc kéo tay Lâm Sở Sênh, “Đi thôi, hết chuyện của chúng ta rồi.” Anh căn bản không hề quan tâm tới sự sống chết của Vương Phi một chút nào
Ba Thẩm nhìn Thẩm Phong, ánh mắt từ từ trở nên lạnh lẽo, “Nhìn chút tiền đồ này của mày đi.” Điểm bền bỉ nhất của Thẩm Phong có lẽ chính là thích tìm đường chết
Có nhiều người biết Thẩm Phong lợi dụng Vương Phi như vậy, Thẩm Phong còn không bằng cả súc sinh
Sau đó Thẩm Phong lại không chịu ly hôn, ai cũng nhìn ra là nhà họ Thẩm đang trả thù
Đến lúc đó sẽ chỉ khiến Thẩm Phong rơi vào cảnh họa vô đơn chí mà thôi.
Thẩm Phong vốn đang có cơ hội thay đổi, nếu lúc này anh ta thật sự làm như thế thì cũng chỉ có thể ôm Vương Phi chết cùng
“Tôi nói giải tán là giải tán!” Dứt lời, ba Thẩm không muốn nói thêm câu nào nữa
Xem ra, Thẩm Phong không phải chỉ kém Thẩm Mạc một chút
Thẩm Phong còn muốn nói gì đó nhưng lại bị người giúp việc kéo đi
Đại sảnh vốn hơi ồn ào, bây giờ chỉ còn lại hai người là ba Thẩm và mẹ Thẩm, “Bà suy nghĩ như thế nào về chuyện này?” Khóe môi ba Thẩm động đậy
Bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên ông ta hòa nhã thảo luận vấn đề với mẹ Thẩm
Có thể là đã quá lâu nên ngay cả ông ta cũng quên, trước kia ông ta xưng hô như thế nào với mẹ Thẩm.
Ánh mắt mẹ Thẩm hơi lóe lên, ba Thẩm nói năng ôn tồn như vậy khiến lòng mẹ Thẩm nghẹn lại, bà rất muốn trả lời ông ta một câu: “Lúc bọn họ vào cái nhà này, sao ông không bàn bạc với tôi?” Nhưng bà cảm thấy cái kiểu hò hét cuồng điên này quá thấp kém
Đây không phải là cách sống mà bà mong muốn, cũng không phải là cuộc sống mà bà mong muốn.
“Ông tự xem xét rồi giải quyết đi.” Mẹ Thẩm tùy ý trả lời một câu rồi định lên lầu nghỉ ngơi
Có điều lúc đứng dậy, bà kéo ghế lại chỗ cũ, giống như đang làm khách ở nhà người khác vậy.
Không, bà không nên có thái độ này
Chắc chắn không giống như mong đợi của ba Thẩm một chút nào.
“Đã nhiều năm trôi qua, tôi nghĩ bà vẫn có thể tiếp tục kiên trì, bây giờ chẳng phải bà không nhịn được nữa mà ra tay rồi sao? Nếu đã ra tay thì sao bà phải trưng ra dáng vẻ cao quý này?” Ba Thẩm nói với bóng lưng của mẹ Thẩm, giọng điệu của ông ta mang theo vài phần đắc ý, cũng có vài phần không chắc chắn
Mẹ Thảm cau mày, không hiểu ra sao, bà quay đầu lại nhìn, bà thật sự không hiểu rốt cuộc ba Thẩm nói như vậy là có ý gì.