“Bác Cả, không có chuyện gì đâu ạ, đều là việc riêng của nhà cháu, cháu có thể xử lý tốt được.” Giọng điệu của Thẩm Mạc còn cứng hơn cả lúc đầu, “Bác Cả, nếu bác không còn chuyện gì thì cháu cúp máy trước đây.” Không đợi đối phương trả lời, Thẩm Mạc đã nhanh chóng cúp máy.
Chuyện của Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc ở bên ngoài vào hôm nay, chắc chắn đã sớm được truyền ra, người khác không biết giữa hai người họ xảy ra chuyện gì, chỉ thấy được là Lâm Sở Sênh nổi giận, Thẩm Mạc dỗ dành
Đám anh em nhà họ Thẩm biết Thẩm Mạc thích Lâm Sở Sênh nhiều cỡ nào
Để không xảy ra sai lầm, bác Cả Thẩm nhất định phải chú ý đến chuyện này
Bọn họ chắc chắn phải3nghe ngóng chuyện nhà họ Thẩm, dù ba Thẩm có tâm tư gì đi nữa thì ông ta đã giáng chức Thẩm Phong, coi như là đã có lời ăn nói
Còn về người tình của ba Thẩm, ngay cả trong tình huống bà ta như vậy mà ông ta còn che chở, không nổi giận thì thật sự là hơi quá đáng
Đương nhiên, bên Thẩm Mạc cũng đã nhận được tin tức ba Thẩm điều tra mẹ Thẩm
Nói trắng ra là, ba Thẩm đã biết chân tướng của sự việc
Nói đi cũng phải nói lại, nếu ba Thẩm nói ra chân tướng thì cũng sẽ không có ai tin mà sẽ chỉ khiến người ta nghĩ rằng, để bảo vệ người tình của mình mà ba Thẩm đã bắt đầu hãm hại mẹ Thẩm
Đám anh em của ba Thẩm sẽ1càng thất vọng
Đương nhiên, người tình của ba Thẩm chính là hồng nhan họa thủy
Đám anh em của ba Thẩm đều từng lăn lộn trong giới xã hội đen, thứ họ không để ý nhất là mạng người gì gì đó, ba Thẩm càng che chở người tình của mình thì bà ta sẽ chỉ càng chết nhanh hơn mà thôi
Thẩm Mạc ném điện thoại lên giường
Điều anh cần phải làm bây giờ là thừa thắng xông lên.
Quả nhiên, đến mười hai giờ đêm, bên Thẩm Mạc nhận được tin tức, ba Thẩm đưa người tình của mình cho đàn em của bác Cả Thẩm, theo bác Cả Thẩm về quê nhà.
Xem ra quyết định này là nể mặt Thẩm Phong
Dù sao thì người tình của ba Thẩm cũng là mẹ của anh ta, cho dù có phạm sai lầm8thì cũng không thể để bà ta quá khó coi, nếu không thì sao anh ta còn có thể đặt chân trong giới thượng lưu được nữa
Chỉ có thể nói, bọn họ vẫn phải nghĩ cách bảo đảm vinh hoa phú quý và mặt mũi cho người tình của ba Thẩm.
Đương nhiên, lần này chắc chắn người tình của ba Thẩm sẽ phải chịu tổn thất
Nhìn cách này có vẻ công bằng hợp lý, nhưng thực tế thì sao? Nói khó nghe một chút, một khi bà ta đến nhà của bác Cả Thẩm thì còn có tự do gì nữa
Nói khó nghe hơn thì bà ta chỉ là người tình mà thôi, không biết có còn ngủ với người nào khác nữa hay không.
Cho dù hiện giờ đã cách xa thời cổ đại lâu lắm rồi, nhưng kẻ thứ9ba cũng không thể ngồi lên vị trí của người vợ được..
Lúc nhận được tin tức này, Lâm Sở Sênh còn chưa ngủ, cô chỉ có thể nói rằng Thẩm Mạc chưa từng nói nhảm một chữ nào.
Mỗi một suy nghĩ sâu xa của anh đều có mục đích của riêng mình
ở công ty, Thẩm Phong gặp phải cú sốc lớn như vậy, cho dù là người có tố chất tâm lý mạnh hơn nữa thì cũng không chịu nổi, huống chi là người không có tố chất tâm lý mạnh như anh ta
Vì vậy, anh ta đã xin nghỉ phép nửa tháng.
Thẩm Mạc cực kì hào phóng đồng ý, thứ nhất là anh muốn thể hiện sự rộng lượng của mình, thứ hai là anh muốn nói cho người khác biết, Thẩm Phong chỉ là một trợ lý, có7cũng được, không có cũng chẳng sao
Đương nhiên vào lúc này, người ngoài đều đang theo dõi động tĩnh của Thẩm Mạc
Cho dù chỉ là để cho người ta mượn cớ nói bậy, Thẩm Mạc cũng không thể mượn cơ hội này tiêu diệt người của Thẩm Phong được
Dù sao thì con người luôn đồng cảm với kẻ yếu, lúc này không giống với lúc Thẩm Mạc vừa trở lại
Khi đó Thẩm Mạc có thể nói là muốn giành lại đồ của mình
Hơn nữa, nếu lúc này anh tiêu diệt tận gốc Thẩm Phong thì tương lai làm sao anh có thể chơi chết Thẩm Phong
Phải biết rằng, Thẩm Mạc hoàn toàn không hài lòng với kết cục hiện giờ.
Có câu nói rất hay, muốn lấy được thì phải cho đi trước, người của Thẩm Phong, coi như là quà tặng mà Thẩm Mạc để lại cho Thẩm Phong đi.
Công việc hiện giờ của Lâm Sở Sênh chủ yếu là ngồi vững ở vị trí phó tổng giám đốc, cô thường xuyên họp đến nửa đêm để duy trì sự phát triển liên tục của công ty
Cho dù bận rộn nhưng ngày Vương Phi xuất viện, Lâm Sở Sênh vẫn đi thăm cô ta
Mới khoảng một tuần lễ mà Vương Phi đã gây đến mức chỉ còn lại da bọc xương
Vốn tưởng rằng người nhà cô ta sẽ tới xuất viện với cô ta, nào ngờ lúc Lâm Sở Sênh tới, chỉ thấy một mình cô ta đang thu dọn đồ đạc
Ánh mặt trời mang theo sức sống bừng bừng từ từ dâng lên
Nhưng Vương Phi vẫn luôn có cảm giác ấm trầm chết chóc.
Phòng bệnh của Vương Phi là do ba Thẩm tự mình sắp xếp, chắc chắn là sang trọng, đương nhiên cũng là vì danh dự của nhà họ Thẩm
Nghe thấy động tĩnh, Vương Phi quay đầu nhìn lại, thấy là Lâm Sở Sênh, tay cô ta hơi khựng lại rồi tiếp tục thu dọn đồ đạc, trên mặt như có ý cười hiểu rõ, “Thật ra tôi thật sự rất hâm mộ cô, có Thẩm tổng ở bên cạnh, cô sẽ không bao giờ phải chật vật giống như tôi.” Đương nhiên, Vương Phi của bây giờ đã không còn là Vương Phi đầy kiêu ngạo như trước đây nữa.
Lâm Sở Sênh đi tới giúp Vương Phi xếp mấy bộ quần áo, “Cô sai rồi, tôi may mắn, không phải vì tôi có Thẩm Mạc ở bên cạnh, mà là vì tôi khiến tôi may mắn.” Lâm Sở Sênh thấy Vương Phi kéo khóa lại mới đứng dậy nói với cô ta một câu.
Vương Phi nhìn Lâm Sở Sênh với vẻ khó hiểu, hình như cô ta không hiểu ý của Lâm Sở Sênh là gì.
Lâm Sở Sênh chạm vào túi đồ mà Vương Phi vừa mới xếp lại, “Ví dụ như mấy thứ cô dùng để thoát khỏi nhà họ Thẩm đều là do tôi đưa cho cô.”
Lúc này Vương Phi đã hiểu.
Nghĩ như vậy thì có lẽ nguyên nhân cơ bản là cô ta thật sự kém Lâm Sở Sênh
Có lẽ người đời cũng giống như Vương Phi, chỉ thấy thành công của người khác, lại không thấy áp lực mà người khác phải chịu đựng
Bản thân Thẩm Mạc là một người có tâm tư nhanh nhạy, người có đầu óc chậm chạp sẽ không theo kịp bước đi của anh.
Bởi vậy sao anh có thể để ý đến loại người như vậy chứ? Người có thể sánh vai đứng cùng Thẩm Mạc, không phải chỉ cần có đầu óc kinh doanh là đủ
Lâm Sở Sênh lấy một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi xách của mình ra, “Mật khẩu là sáu số 0, sau này có lấy số tiền này mà dùng.”
Vương Phi muốn từ chối, nhưng lại bị Lâm Sở Sênh nhét mạnh vào trong tay
“Con người tôi không có tấm lòng nhân từ gì đâu, đưa tiền cho cô không phải vì thương hại cô, chỉ đơn giản là vì hành động của cô trong hôn lễ coi như đã giúp được tôi, còn đây là thù lao.” Lâm Sở Sênh nói một cách gượng gạo, giống như cách nói của cô, hành động hôm nay của cô không phải là thương hại
Vương Phi cầm tấm thẻ, lại một lần nữa nở nụ cười.
Đến cuối cùng, cô ta vẫn thua kém Lâm Sở Sênh.
Lúc Lâm Sở Sênh vừa vào, thấy cảnh cô ta đuổi mẹ mình đi, chắc chắn Lâm Sở Sênh biết cô ta sợ tương lai người nhà họ Thẩm trả thù sẽ làm liên lụy đến nhà mẹ đẻ, chỉ có một mình cô ta thì muốn ăn máng nào cũng được
Hơn nữa người ta muốn trả thù, nhất định sẽ điều tra lịch sử giao dịch của Vương Phi.
Chỉ cần Lâm Sở Sênh không sụp đổ thì bọn họ sẽ không bao giờ điều tra ra được tấm thẻ này.
Thế nhưng, chỉ cần cô ta cầm tấm thẻ này thì dù trong tương lai có xảy ra chuyện gì đi nữa, cô ta cũng không có tư cách dây dưa với Thẩm Mạc
Bởi vì cô ta đã nhận thù lao rồi, mọi thứ sẽ phải cắt đứt
Đương nhiên cô ta cũng có thể giữ khí phách của mình, không cần tấm thẻ này
Có điều, cô ta phải suy nghĩ thật kĩ, nếu như vậy thì sau này sẽ phải sống cuộc sống khó khăn, có lẽ ngoại trừ ăn xin thì không còn con đường nào khác.
Vương Phi cầm tấm thẻ trong tay mà không ngừng run rẩy, cuối cùng cô ta vẫn nhận lấy tấm thẻ này.
Cô ta hít sâu một hơi
Sau này cô ta sẽ vĩnh viễn cất giấu cái tên Thẩm Mạc ở sâu trong lòng mình, không thể nhắc lại nữa
“Tôi thua tâm phục khẩu phục.” Vương Phi nói câu này xong, sau đó đeo túi lên vai, bước nhanh về phía trước.
Rõ ràng là hai người cùng đi ra cửa, nhưng mạnh ai nấy đi, nhìn không khác gì người xa lạ
Trở lại công ty, Lâm Sở Sênh tập trung lao đầu vào công việc
Đương nhiên, hiện giờ Lâm Sở Sênh đã là phó tổng giám đốc, dự án mảnh đất hợp tác với bên quân đội, chắc chắn là cô phải phụ trách mọi mặt.
Sắp tới thời gian khởi công, Lục Thượng Phong yêu cầu Lâm Sở Sênh tự mình tới bàn bạc
Tuy Lâm Sở Sênh không biết anh ta có mục đích gì, nhưng trong lòng cô luôn cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.
Nhắc tới Lục Thượng Phong, Lâm Sở Sênh lại nhớ tới Trương Nhất Nhất
Từ sau lần trước, Lâm Sở Sênh vẫn chưa gọi điện thoại cho Trương Nhất Nhất
Trên đường đi gặp Lục Thượng Phong, Lâm Sở Sênh thuận tiện gọi cho cô ấy trò chuyện vài câu.
Lúc đầu Trương Nhất Nhất vẫn trò chuyện bình thường, nhưng khi nghe thấy Lâm Sở Sênh nói đang đi ra ngoài gặp Lục Thượng Phong, Trương Nhất Nhất lập tức nói: “Sao anh ta vẫn chưa chết vậy?”
Nghe thấy Trương Nhất Nhất nói vậy, xem ra cô ấy vẫn còn rất giận dữ.
“Sao cậu lại tức giận như vậy? Tức giận vì loại người này, thật sự là không đáng.” Lâm Sở Sênh chưa biết chuyện Lục Thượng Phong ngủ với Trương Nhất Nhất, cô tưởng rằng Trương Nhất Nhất vẫn còn tức giận vì chuyện lúc trước.
“Cậu không biết đâu.” Trương Nhất Nhất kích động tới mức muốn oán trách anh ta với Lâm Sở Sênh, nhưng há miệng ra rồi lại cảm thấy khó mà nói được, “Bỏ đi, dù sao thì Lục Thượng Phong cũng là một tên biến thái, lúc đi gặp anh ta, cậu nhất định phải cẩn thận đấy.”
Ở đầu bên kia điện thoại, không biết Trương Nhất Nhất đang làm gì mà Lâm Sở Sênh nghe thấy tiếng đồ rơi vỡ
Sau đó, Trương Nhất Nhất nói thầm vào điện thoại: “Không được Sở Sênh, cậu có đề phòng cũng không được, tốt nhất là cậu hãy dẫn theo mấy người
Mà thôi, cậu nói địa chỉ cho tớ biết, bây giờ tớ đến công ty dẫn mấy người vệ sĩ tới.”
Trương Nhất Nhất thật sự vô cùng căng thẳng
Cô luôn cảm thấy Lâm Sở Sênh không giống mình
Cô bị người ta làm nhục cũng không sao, còn Lâm Sở Sênh thì không được, đánh vào bộ mặt nhà họ Thẩm, cho dù Lâm Sở Sênh là người bị hại thì nhà họ Thẩm cũng chưa chắc bỏ qua cho Lâm Sở Sênh.