Thiên Kim Báo Thù





Nếu như đi theo con đường bình thường thì Lâm Sở Sênh cũng không dám bảo đảm cô thật sự có thể thắng kiện.

Bây giờ Trương Nhất Nhất cũng đã tỉnh táo hơn một chút, thậm chí cô đã có thể bình thản phân tích được suy nghĩ của Lục Thượng Phong

Ban đầu Lục Thượng Phong xung đột với Trương Nhất Nhất cũng chỉ vì phẫn nộ, cảm thấy tại sao người ta lại có thể giới thiệu loại người này cho anh ta, nên anh ta cảm thấy không thoải mái, mà Trương Nhất Nhất cũng không phải là dạng vừa nên hai người mới đánh nhau.

Lần thứ hai là Trương Nhất Nhất bày mưu tính kế hạ thấp thanh danh của Lục Thượng Phong, khiêu chiến quyền uy của anh ta, nên anh ta mới nghĩ đến việc chặn cô lại ở3giữa đường.

Còn về chuyện ở nhà họ Lục, nghĩ cẩn thận lại thì hẳn là Lục Thượng Phong cũng bị hãm hại, mà trời xui đất khiến thế nào hai người lại ngủ với nhau, cũng chính vì điều này mà Lục Thượng Phong mới cho người đi điều tra Trương Nhất Nhất.

Cuối cùng, sau khi điều tra thì không còn hiểu lầm gì nữa, nhưng Lục Thượng Phong lại cảm thấy có hứng thú với cô.

Cũng giống như những gì mà Lục Thượng Phong đã tự nói, anh ta thích thu phục binh lính, phải giày vò thì mới thú vị

Với thân phận của Lục Thượng Phong thì chắc hẳn anh ta sẽ không làm loạn bên ngoài, thậm chí Trương Nhất Nhất còn nghi ngờ mình chính là người phụ nữ đầu tiên của anh ta

Nếu như là thật thì có lẽ1sau khi hai người có quan hệ với nhau, Lục Thượng Phong đã thấm coi cô là vật thuộc quyền sở hữu của anh ta rồi.

Sau khi nghĩ kĩ lại những điều này, trong đầu Trương Nhất Nhất lóe lên một suy nghĩ nào đó, nhưng cô lại không bắt kịp vì nó đến quá nhanh

“Bây giờ tôi phải về nhà.” Trương Nhất Nhất nói rất bình tĩnh, giống như đã chấp nhận sự thật, còn câu này của cô chỉ là một lời thông báo mà thôi


Trương Nhất Nhất vốn tưởng rằng Lục Thượng Phong sẽ làm khó cô, nào ngờ anh ta chỉ trả lời một câu “Ừ.” Sau đó không nói thêm gì nữa

Quần áo của Trương Nhất Nhất không thể mặc lại được nữa nên cô đành mặc đồ của Lục Thượng Phong, lúc ra cửa anh ta còn đưa8cho cô một chiếc thẻ tín dụng, “Mua quần áo mới đi, tôi không phải là loại người keo kiệt!”

Nhìn vẻ dương dương tự đắc của Lục Thượng Phong, Trương Nhất Nhất tiến lên, giật thẻ rồi vứt xuống, “Xem ra anh điều tra chưa đủ kĩ rồi, nhà tôi không thiếu tiền.” Sau đó cô kéo Lâm Sở Sênh xuống lầu.

Lục Thượng Phong liếc nhìn thẻ ngân hàng đang nằm dưới đất, anh ta cúi người xuống, vuốt vuốt nó trên tay một lúc rồi đi vài bước, ném thẻ vào thùng rác.

Trương Nhật Nhất không thiếu tiền, anh ta cũng vậy!

Sau khi vào xe của Lâm Sở Sênh, Trương Nhất Nhất nắm chặt lấy tay Lâm Sở Sênh, cô lo lắng nhìn Trương Nhất Nhất, gọi một tiếng “Nhất Nhất” xong thì cũng chẳng biết nên nói gì nữa

Bảo sao hôm nay9Trương Nhất Nhất lại kích động đến vậy, hóa ra giữa hai người đã sớm có vấn đề rồi

Lâm Sở Sênh thở dài một hơi, nếu Trương Nhất Nhất không lo lắng cho mình thì cô ấy cũng không mắc bẫy của Lục Thượng Phong rồi

“Sở Sênh, đừng nói chuyện này với ba mẹ tớ nhé.” Đợi đến khi ổn định lại được cảm xúc rồi, Trương Nhất Nhất mới từ từ thả tay Lâm Sở Sênh ra

Trương Nhất Nhất không nói yêu cầu này ra thì Lâm Sở Sênh cũng không thể nói được

Dù sao thì ba mẹ Trương Nhất Nhất cũng không thể chịu kích động quá lớn như vậy, chắc hẳn là bây giờ hai người còn chưa vượt qua được chuyện của Lý Chí Thành,

Dường như cảm nhận được sự đau buồn của Lâm Sở Sênh, Trương Nhất Nhất quay7đầu sang cười với cô, “Cũng chỉ là bị chó cắn thôi mà, cậu đừng quá lo lắng.” Biểu cảm của Trương Nhất Nhất tươi tắn xinh đẹp giống hệt như trước kia vậy.

Những Trương Nhất Nhất thể này lại càng khiến người ta đau lòng hơn


“Được rồi Sở Sênh, tớ cũng không phải là người nghĩ không thông, nếu ngày nào đó gặp phải người tớ thích thật lòng thì cùng lắm là vá lại lớp màng kia là được.” Trương Nhất Nhất kéo Lâm Sở Sênh ra trước mắt mình để ngắm cô một lượt, sau đó bắt đầu nói đùa.

Trương Nhất Nhất không nói còn tốt, nói ra rồi mắt Lâm Sở Sênh lại cay cay.

Trương Nhất Nhất cảm nhận được sự thay đổi của Lâm Sở Sênh, liền giả vờ như đang tức giận, chỉ chỉ tay vào trán Lâm Sở Sênh, “Tớ cũng sắp ba mươi tuổi rồi, cậu đừng nghĩ là tớ yếu ớt đến thế chứ, chuyện nhỏ này tớ tự giải quyết được mà.”

Thậm chí cô ấy còn giả vờ nhẹ nhõm hát một bài.

Trước giờ Trương Nhất Nhất luôn hát rất hay, nhưng Lâm Sở Sênh nghe thì lại chẳng thấy có nhịp điệu gì cả.

Lâm Sở Sênh đưa Trương Nhất Nhất về nhà họ Thẩm, nếu bây giờ Trương Nhất Nhất đến thẳng trung tâm thương mại thì chắc chắn sẽ bị người khác chú ý, để cô ấy mặc tạm quần áo của Lâm Sở Sênh trước, còn quần áo ngụy trang trên người thì lúc xe đi đến chỗ vắng vẻ, Trương Nhất Nhất đã đốt luôn rồi.

Trương Nhất Nhất gặp phải chuyện như vậy, Lâm Sở Sênh cũng lo lắng, không dám để cô ấy về nhà một mình nên hôm nay Lâm Sở Sênh không đi làm nữa, cứ đi cùng Trương Nhất Nhất trước, những chuyện khác tính sau.

Lúc đi được nửa đường thì Thẩm Mạc nhắn một tin cho Lâm Sở Sênh, “Có anh!” Hai chữ rất đơn giản nhưng lại cực kì ấm lòng.

Có lẽ Thẩm Mạc đã biết được hoàn cảnh của Trương Nhật Nhất, dù Trương Nhất Nhất có bị người ta cưỡng bức, nhưng nếu cuối cùng lại để cho bạn trai của bạn thân mình ra mặt, chắc chắn sẽ rất xấu hổ

Tuy Thẩm Mạc không thể đến được, nhưng anh đã tỏ rõ lập trường của mình trước.

Dù Lâm Sở Sênh đưa ra quyết định thế nào thì cũng luôn có anh bên cạnh

Cô không nhịn được mỉm cười, cô không thể bắt bẻ nổi sự ấm áp của Thẩm Mạc


Lâm Sở Sênh trả lời anh bằng một nụ hôn, sau đó đặt điện thoại xuống, tập trung ngồi cùng Trương Nhất Nhất.

Tốc độ xe thật sự có liên quan đến tâm trạng, bạn càng muốn nó đi chậm lại thì nó sẽ càng đi nhanh hơn, giống như tất cả các cột đèn giao thông dọc đường đều đã chuyển sang đèn xanh, lộ trình vốn dài một tiếng đồng hồ, bây giờ chỉ tốn mất có bốn mươi phút.

Nghe thì có vẻ không hơn kém nhau bao nhiêu, nhưng khi ngồi yên thì cảm giác ấy lại cực kì rõ ràng

Sau khi về nhà, Trương Nhất Nhất hít sâu một hơi, có điều chỉnh lại tâm trạng của mình, giả vờ như không hề xảy ra chuyện gì.

Vào nhà, mẹ Trương và ba Trương đang ngồi chơi cờ với nhau, có vẻ như hai người đang trong trạng thái bất phân thắng thua, ít ra thì vẻ mặt tập trung của hai người khiến cho Trương Nhất Nhất và Lâm Sở Sênh vừa bước vào cửa đã có cảm giác như vậy, “Ba, mẹ, con về rồi đây.” Trương Nhất Nhất đi giày sang một bên, bây giờ cô rất muốn đi tăm, nhưng dù sao thì cũng phải chào hỏi ba mẹ trước đã.

Mẹ Trương chẳng buồn ngẩng đầu lên, cứ thế từ” một tiếng coi như đáp lời cô

“Cháu chào cô chú.” Lâm Sở Sênh đứng trước mặt Trương Nhất Nhất, đưa quà của mình cho người giúp việc.

Thật ra Lâm Sở Sênh cũng không đặc biệt mua quà, mà đây chỉ là một chiếc khăn lụa trước kia cô mua rồi quên cầm xuống khỏi xe, vừa khéo lúc này lại phát huy tác dụng

Hơn nữa người nhà họ Trương cũng chẳng quan tâm đến mấy thứ này.

“Sở Sênh, sao cháu lại tới đây thế này?” Sau khi nghe thấy giọng của Lâm Sở Sênh, mẹ Trương lập tức đưa tay ra, tiếng rầm rầm” vang lên, bà phá bỏ cả bàn cờ rồi đứng dậy, kéo tay Lâm Sở Sênh đi vào trong nhà, “Sao con không gọi điện thoại? Để mẹ bảo mấy người dưới bếp chuẩn bị thêm thức ăn.” Câu sau chắc chắn là mẹ Trương đang nói với Trương Nhất Nhất, dù sao thì lần nào Lâm Sở Sênh đến bà cũng rất nhiệt tình

Khóe miệng Trương Nhất Nhất hơi giật giật, cô tiện tay cầm điều khiển lên, ẩn chuyển kênh trên ti vi, “Nhìn dáng vẻ của mẹ kìa, người nào không biết mà nhìn vào còn tưởng con gái ruột của mẹ là Sở Sênh đấy.”

Lâm Sở Sênh cũng đã quen với việc thỉnh thoảng Trương Nhất Nhất lại không đúng đắn như vậy nên chỉ đứng bên cạnh cười cười.

Ba Trường bất đắc dĩ chỉ chỉ Trương Nhất Nhất rồi vào bếp xem thử, tiện thể nhắc đầu bếp nấu mấy món Lâm Sở Sênh thích ăn.

“Kênh này, dừng lại ở kênh này đi.” Mẹ Trương cầm đĩa hạt dưa đặt trước mặt Lâm Sở Sênh, bà vừa ngẩng đầu lên đã thấy chương trình tìm kiếm tài năng yêu thích của mình nên vội vàng bảo Trương Nhất Nhất đừng chuyển kênh nữa.

Mà Trương Nhất Nhất thì làm gì có tâm trạng nào mà xem ti vi, cô chỉ đang chuyển kênh vì sợ nói chuyện thêm với mẹ Trương thì sẽ khiến mọi người nhìn ra vấn đề


Cô không để tâm đến tivi, nên mẹ Trương nói dùng nhưng cô không phản ứng lại kịp nên đã ấn quá vài kênh

Mẹ Trường thấy Trương Nhất Nhất vẫn tiếp tục chuyển kênh, dứt khoát giành lấy điều khiển

Mẹ Trương cũng không cố ý, nhưng vừa đưa tay ra túm như vậy thì lại túm phải tay áo của Trương Nhật Nhất, áo vừa lệch ra, bà liền nhìn thấy dấu hôn trên cổ cô”Sao lại thế này?” Bà không buồn nhìn vào điều khiển tivi nữa mà tiện tay ném đi rồi túm lấy áo của Trương Nhất Nhất.

Trương Nhất Nhất vội vàng rụt tay lại, “Con không cẩn thận nên bị va thôi.” Sau đó cô né người ra, định nhảy dựng lên khỏi ghế sofa.

Lâm Sở Sênh thấy tình hình không ổn, cũng mặc kệ chuyện giấu giếm, cô vội kéo mẹ Trương ra trước

Trương Nhất Nhất có thể duỗi tay ra, nhưng lại không thể động tay với mẹ mình được, cô cứ thể để cho mẹ Trương giật cổ áo của mình ra rồi nhìn thấy những dấu hôn màu đỏ chằng chịt trên người

Mẹ Trương cảm thấy có tiếng nổ tung trong đầu, bà không phản ứng gì được mà chỉ có thể ngây người đứng đó

Trương Nhất Nhất sửa sang lại áo, sau khi cô gọi mẹ vài câu thì mẹ Trương mới dần hoàn hồn lại, “Con gái, con nói cho mẹ biết đi, ai đã làm chuyện này?”

Mẹ Trương là người từng trải, dấu vết rõ ràng như vậy mà Trương Nhất Nhất lại nói đó là do bị va đập thì chắc chắn bà sẽ không tin

Ba Trương nghe thấy tiếng động ầm ĩ thì vội chạy ra xem, kết quả ông cũng nhìn thấy nhưng ông lại không lên tiếng nói gì mà chỉ ngồi xuống ghế sofa hút thuốc.

Trương Nhất Nhất túm lấy áo rồi ngồi khóc, cô ấy không nói gì, Lâm Sở Sênh định giải thích giúp Trương Nhất Nhất vài câu, nhưng cô có thể nói gì được? Chẳng lẽ bảo là con gái cô chú đã bị cưỡng bức? Có đôi khi thà để hai người nghĩ rằng con gái mình phóng túng còn hơn.

“Nhất Nhất à, mẹ và ba con cũng khá cởi mở, trước giờ cũng không giới hạn tự do của con, dù rằng trước kia ba mẹ Lý Chí Thành đã làm ầm ĩ đến vậy, nhưng chỉ cần con bằng lòng thì ba mẹ cũng không hề phản đối, có điều bây giờ con đã yêu đương đến mức này rồi sao lại không nói cho ba mẹ biết, con có nhìn trúng ai đi chăng nữa thì ba mẹ cũng có thể chấp nhận, nhưng điều ba mẹ không thể chấp nhận chính là yêu đương mà không kết hôn!” Lời nói của mẹ Trương có vẻ rất khó chịu.

Về cơ bản thì lúc này bà đã thầm phân loại việc làm này của Trương Nhất Nhất vào mục ra ngoài hẹn hò bừa bãi vì bị kích thích quá đà

“Mẹ, con không có!” Trương Nhất Nhất chỉ có thể ra sức lắc đầu, nhưng cô chẳng thể nói ra được vế sau

Vốn dĩ mẹ Trương còn định mắng thêm vài câu, nhưng bên ngoài lại có tiếng động cơ vang lên, là tiếng nổ máy rất lớn của mấy chiếc xe nối tiếp nhau, từ trong nhà nhìn ra thì có thể đếm được khoảng mười chiếc, tất cả đều là xe Jeep quân dụng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận