Thiên Kim Báo Thù



9guyên cáo nhìn luật sư, trả lời đáp án đã học thuộc lòng, “Là tôi tự mình đưa qua”, sau đó còn nói rõ địa chỉ.

Được sự đồng ý của thẩm phán, luật sư Thẩm Thị đặt bốn tấm ảnh trước mặt nguyên cáo, “Bốn căn phòng này đều là phòng trong nhà bà ngoại đương sự của tôi, xin hỏi nguyên cáo, hai người tiến hành giao dịch trong phòng nào?” Luật sư Thẩm Thị vừa hỏi, nguyên cáo lập tức bối rối

Bởi vì cần thiết cho nên người nhà họ Lâm đã cho người lái xe đưa anh ta đến nhà bà ngoại Lâm, nhưng mà anh ta chỉ nhìn thoáng qua ở bên ngoài, bảo đảm không nhớ sai địa chỉ, căn bản không chú ý tới những phòng bên trong

“Bên tôi cho rằng vấn đề của luật sư đối phương quá xảo trá, đương3sự bên tôi có quyền không trả lời.” Luật sư Lâm Thị ngăn cản

Luật sư Thẩm Thị cười: “Xảo trá? Ngay cả trên quần áo đứa trẻ bị bắt cóc mà các anh cũng có thể tìm ra được dấu vân tay thì sao lại không nhớ được căn phòng làm giao dịch chứ? Cảnh cáo luật sư đối phương, không được cắt ngang câu trả lời của nguyên cáo nữa.”

Loại chuyện này vốn quan trọng, chắc chắn thẩm phán sẽ yêu cầu nguyên cáo chỉ ra một căn phòng.

Nguyên cáo run rẩy chỉ một căn phòng khá sang trọng


Vừa thấy nguyên cáo chỉ tay xuống, luật sư Thẩm Thị không kìm được bật cười: “Căn phòng này bên trong khu nhà cao cấp của Lâm Thị, không ngờ anh lại tiến hành giao dịch ở đây, thật kỳ lạ.” “Tôi nhìn không rõ, là..

tấm ảnh này.” Nguyên cáo0trả lời lắp bắp, nhắm mắt lại chỉ bừa một tấm ảnh

Vài vị thẩm phán lắc đầu, bởi vì không có một tấm ảnh nào là căn phòng trong nhà bà ngoại Lâm cả

“Bên tôi có điều tra video ghi hình những chiếc xe từng đỗ trước cửa nhà bà ngoại đương sự của tôi

Chúng tôi cũng điều tra thêm về chủ nhân của từng biển số xe

Có một điều không thể tin nổi là xe của Lâm Thị rất hay đến đó

Hơn nữa, theo lời nhân chứng bên tôi, mỗi lần tiến hành giao dịch, người thần bí nào đó luôn đến biệt thự nhà họ Lâm

Mà trong video tôi điều tra được, thời gian vừa khéo trùng khớp.” Lời nói này của luật sư Thẩm Thị vô cùng có sức nặng.


Mẹ kế Lâm kích động đứng lên, “Cậu nói năng bừa bãi!” “Im lặng!” Thẩm phán lần5nữa giữ lại trật tự.

Luật sư Thẩm Thị nhìn thoáng qua đối diện bằng ánh mắt khinh thường, “Còn nữa, nguyên cáo nói đương sự của tôi lợi dụng nguyên cáo trộm tư liệu nội bộ của Vu Thị, bên tôi cho rằng đương sự của tôi không cần phải làm vậy

Đây là tư liệu nội bộ năm năm trước của Vu Thị mà tôi thu thập được qua một vài con đường.” Dứt lời, luật sư Thẩm Thị cầm hai phần tư liệu giao cho thẩm phán và bên phía Lâm Thị.

“Những tư liệu này đã lâu năm, ít nhất cũng là ba năm

Đương sự của tôi từng làm quản lý hoạt động nội bộ của Vu Thị, thậm chí nắm giữ vị trí rất quan trọng

Tất cả văn kiện thông báo này đều có chữ ký đương sự của tôi.” Giọng luật sư Thẩm Thị rất to.

“Từng4làm việc ở Vụ Thị thì sao?” Luật sư Lâm Thị khinh thường nói.

“Ít nhất có thể chứng minh, đương sự của tôi hiểu biết Vu Thị, không cần phải đe dọa người khác để trộm tư liệu

Hơn nữa, theo tôi được biết, mấy năm nay Vu Thị không có đổi mới lớn về sản phẩm

Đương sự của tôi không có bất cứ lý do gì để hao tâm tổn sức đi trộm tư liệu về giá cả nguyên vật liệu của Vu Thị.” Luật sư Thẩm Thị nói xong, phía dưới lại bắt đầu vỗ tay.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận