"Mẹ nó! Thế quái nào TRG lại để thua!"
"Dẫn 0-2 rồi bị lật 2-3, thật mất mặt!"
"Nhiếp Hiên bị sao vậy? Ván thứ ba đi rừng chậm như rùa! Đến cả kiểu đánh phím chậm như gà mổ của tôi cũng còn nhanh hơn cậu ta."
"Có phải Hiên thần bị đoạt xá không? Chứ kiểu đi rừng này không giống anh ta cho lắm."
"Một đám gà, tôi xem đến phát mệt!"
"Nhiếp Hiên vẫn luôn có tật xấu này.
Ở thế khó thì nghiêm túc, thuận lợi thì bắt đầu lơ là.
Lần này để cậu ta học được một bài học cũng tốt."
"Phá chuỗi bất bại của TRG, WYG đỉnh của chóp!"
"Mới chạy sang từ phòng livestream của Nhượng thần, đúng là 2-3! Thật đúng là đoán chính xác!"
"Ai có id phòng livestream của chị gái kia không? Tôi muốn tìm cô ấy xem bói."
"Chị nào vậy? Ai có thể cho tôi biết không?"
"Xin lửa, tui đặt một lỗ tai ở đây hóng."
Thẩm Tri Ý đổi sang tài khoản phụ, để lại id phòng cho bình luận xin số phòng stream của cô.
……
Tiệm cơm nhỏ nhà họ Thẩm ở bên cạnh khu thắng cảnh của Giang Thành, khi nghỉ hè du khách đến nhiều nên tiệm cơm rất đông khách.
Sáng sớm Thẩm Khác và Trâu Hồng phải đến tiệm cơm chuẩn bị.
Hai người vừa mới mở cổng lớn ra thì chạm mặt nhân viên giao hàng.
"Chào cô chú, xin hỏi đây có phải nhà của cô Thẩm Tri Ý không?"
Thẩm Tri Ý?
Trâu Hồng sửng sốt một chút mới lấy lại tinh thần: “Đúng vậy.”
"Đây là kiện hàng của cô Thẩm Tri Ý, phiền cô chú ký nhận một chút."
"Được."
Thẩm Tri Ý ra khỏi phòng, vừa lúc nghe được nhân viên giao hàng đang giải thích.
"Kiện hàng này được giao từ hôm qua, cháu dựa theo địa chỉ trên hàng giao đến trang viên nhà họ Thẩm thì bảo vệ cửa nói cô Thẩm dọn đi rồi.
Cháu còn định hoàn hàng, cũng may gặp được một cô gái tốt bụng báo cho cháu địa chỉ mới."
Thẩm Tri Ý đi đến cửa, tò mò hỏi: "Đơn hàng của tôi?"
"Ừ" Nhìn thấy cô, Thẩm Khác vội vàng nhường đường: "Của con."
Thẩm Tri Ý nhận lấy rồi cảm ơn nhân viên giao hàng, sau đó trực tiếp mở ra.
Sau khi xé mở hộp carton ở bên ngoài, bên trong lộ ra một hộp quà hình chữ nhật được đóng gói cẩn thận.
Đoán được là thứ gì, Thẩm Tri Ý cởi bỏ dây buộc mở hộp quà, lấy ra một bức tranh thủy mặc vẽ núi sông đã được đóng khung.
Núi cao sông lớn, dòng nước cuồn cuộn, nét bút êm ái, khí thế hùng vĩ.
Thẩm Niệm Tình cũng học quốc hoạ, Trâu Hồng và Thẩm Khác mưa dầm thấm đất, đại khái có thể phân biệt được nét vẽ đẹp hay không.
"Tri Ý, con cũng biết vẽ tranh sao?" Thẩm Khác tán thưởng: "Vẽ đẹp lắm!"
"Trước kia con từng học một khoảng thời gian.
Bố, tiệm mình còn thiếu đồ trang trí không? Hay là bố treo bức tranh này lên tiệm?"
Trâu Hồng tò mò hỏi: "Tranh con vẽ, sao lại được gửi từ Bắc Kinh?"
"Con bảo bạn đóng khung giúp."
"Bức tranh này thật đẹp mắt!" Trâu Hồng cười nói: "Chúng ta đưa tới tiệm treo lên."
Bà nhìn thấy bên dưới góc phải có một con dấu, lẩm bẩm nói: "Đây là chữ gì?"
Giương nanh múa vuốt, y như vẽ bùa.
"Ý." Thẩm Tri Ý nói: "Chữ ký do con thiết kế, kết hợp với một ít phù văn, có thể cầu tài lộc."
"Ha ha." Trâu Hồng cười nói: "Vậy thì càng phải đưa tới tiệm."
Thẩm Khác cầm lấy bức tranh, liếc nhìn địa chỉ đóng gói thì thấy nó được gửi từ Hiệp hội Mỹ Thuật.
Bức tranh này là do Hiệp hội Mỹ Thuật gửi đến? Nghe nói rất to lớn.
Xem ra mấy năm nay vì bồi dưỡng Thẩm Tri Ý, nhà họ thẩm đã tốn không ít công sức.
……
Tạm biệt bố mẹ xong, Thẩm Tri Ý nhận được một cuộc gọi từ Bắc Kinh.
"Tri Ý, nhận được tranh chưa? Tôi thấy đơn hàng đã được ký nhận."
"Tôi nhận rồi."
Thẩm Tri Ý lấy hai cái bánh bao đã được hấp chín, ngồi cạnh bàn thong thả ung dung ăn.
"Cảm ơn."
"Khách sáo gì chứ!" Tần Hoài Niên cười nói: "Lần trước ông nội đến văn phòng của tôi nhìn thấy bức tranh kia, một hai đòi mang về nhà, tôi không cho, ông ấy còn mắng tôi là thằng cháu bất hiếu."
Thẩm Tri Ý cười một cái.