Thiên Kim Hắc Hóa


Mọi chuyện càng ngày càng trở nên phức tạp, không biết ai đi đầu suy đoán về cuộc sống riêng tư của Tô Duyệt Nhiên, có một nhóm người cũng theo nhịp và nói y như vậy, còn thiếu mỗi chứng cớ là có thể chứng minh được luôn.

Hết thảy những chuyện này Tô Duyệt Nhiên không biết gì cả, mẹ Tô cũng không dám để cô ta biết, suy cho cùng thì hình tượng nữ hoàng ngây thơ trên màn ảnh đã sụp đổ rồi, nếu biết mình bị nhiều người quấy rối hoặc làm nhục thì rất có thể trong cơn tức giận, cô ta còn làm ra những điều khiến hình ảnh hỏng bét hơn nữa!
“Chính Thiên, chúng ta phải làm gì bây giờ? Không thể để mọi chuyện tiếp tục như thế này được!” Mẹ Tô thực sự không thể chịu được việc đứa con gái duy nhất của mình chịu khổ sở.

Mấy ngày nay, bà ta gần như sống trong nước mắt, đôi mắt sưng lên như quả hạch đào.

Tô Chính Thiên nghĩ rằng dư luận này sẽ dần lắng xuống, lại không nghĩ mọi chuyện càng ngày càng tệ hơn.


Tập đoàn Tô thị vì đợt dư luận hỗn loạn này, dường như các nhân viên trong công ty không hề làm việc nghiêm túc, mà thảo luận chuyện này sau lưng.

Ngày nào cũng phải đối mặt với những ánh mắt dò hỏi từ mọi phía, Tô Chính Thiên gần như suy sụp, ngủ không ngon giấc, trong công việc cũng gặp nhiều rắc rối.

“Không ổn rồi tổng giám đốc Tô! Đã xảy ra chuyện rồi!”
Trợ lý hốt hoảng chạy vào phòng làm việc, thở gấp như muốn thở luôn cái phổi ra ngoài.

“Thuận khí, thuận khí!” Tô Chính Thiên trợn tròn mắt, người trợ lý này của ông ta chưa từng hấp tấp như vậy, bây giờ hoảng sợ như thế hẳn là đã xảy ra chuyện lớn gì rồi!
“Tổng giám đốc Tô, công ty chúng ta và nhà họ Lục sớm đã thương lượng xong hợp đồng, nhưng mà hôm nay lại không ký được!” Trợ lý cầm bản hợp đồng, hai mắt đỏ hoe.

“Cái gì! Không thể ký được?” Phản ứng đầu tiên của Tô Chính Thiên chính là dư luận do truyền thông dẫn dắt đã truyền đến tai tập đoàn Lục thị, giờ phút này tổng giám đốc Lục hẳn là không vui, muốn ra oai với nhà họ Tô.

Tô Chính Thiên day huyệt thái dương, xem ra này nếu không giải quyết chuyện thì quan hệ giữa hai nhà nhất định sẽ xấu đi!
“Hiện tại đừng dụng đến bản hợp đồng này, ổn định những bản hợp đồng khác đã.

Tôi sẽ trấn an bên nhà họ Lục.

” Tô Chính Thiên vẫn còn ôm lấy một tia hy vọng, ông ta không tin nhà họ Lục sẽ tạm dừng mọi hợp tác, ông không tin nhà họ Lục sẽ trơ mắt nhìn nhà họ Tô sụp đổ.


“Vâng, thưa tổng giám đốc Tô!”
“Ồ? Tập đoàn Tô thị đang gặp rắc rối gì à?” Ông cụ Mặc nhìn dư luận đang tràn ngập khắp nơi mà cười tươi như một đóa hoa: “Nhưng Tô Chính Thiên nhất định sẽ có biện pháp đảo ngược tình thế!"
Không phải ông cụ Mặc không tin vào truyền thông, chỉ là tổng giám đốc nào ăn nên làm ra thì cũng không phải là người dễ bị bắt nạt!
“Quan tâm ông ta trở mình như thế nào làm gì, dù sao cháu cũng không phải người tốt lành gì!” Khúc Nhiễm cười thầm trong lòng.

Mặc Dịch Minh quay đầu lại, liếc nhìn Khúc Nhiễm đang có tâm trạng tốt hơi cúi đầu xuống, khóe miệng lơ đãng giương lên: “Người phụ nữ này, đúng là không thể coi thường.

"
“Mà này, hai cháu dự định khi trở lại? Không phải nói ở thành phố A còn có chuyện gì chưa hoàn thành sao?”
Mặc Dịch Minh nhìn Khúc Nhiễm nở nụ cười, nhanh chóng thu lại, nói: “Cháu đoán chuyện ở thành phố A thì không cần lo lắng nữa cho nên cháu quay về.


Dù sao thì phát triển ở đây quan trọng hơn.


Bởi vì muốn gài bẫy nhà họ Tô nên mới đến thành phố A, hiện tại bọn họ gặp phiền phức rồi.

Như Khúc Nhiễm đã nói, ở một bên xem kịch không tốt sao?
Mấy ngày nay Khúc Nhiễm luôn để ý đến tình hình của tập đoàn Tô thị, nhìn dáng vẻ bị dư luận vây quanh của bọn họ mà có chút “đau lòng” không thể giải thích được, nhất là tin mà Mặc Dịch Minh đưa về nói rằng tập đoàn Lục thị và tập đoàn Tô thị mâu thuẫn với nhau, Khúc Nhiễm lại càng thêm “đau lòng” cho Tô Chính Thiên.

Dạng con gái nào mà không tốt? Sao nhất định phải là Tô Duyệt Nhiên chứ?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận