Không cần nói nhiều làm gì cho mất công, theo kịch bản thông thường, nhiệm vụ tiếp theo của cô chắc chắn là gột rửa thanh danh cho nguyên chủ, thành công lật ngược tình thế! Sau đó bao nuôi mười tám người mẫu nam, đêm đêm vui chơi trác táng, chìm đắm trong đám mỹ nam, từ nay không còn màng đến cái gì nữa hết!
“Về lý mà nói thì có thể là...” Lời bác sĩ kéo suy nghĩ của cô từ người mẫu nam trở về thực tại.
Cô chống hai tay lên bàn, từ trên cao nhìn xuống ông: “Sao, ông không muốn nói lý lẽ à?”
Bác sĩ: “...”
Sao lại có cảm giác người không muốn nói lý lẽ là cô mới phải nhỉ?
…
Hãy chú ý, người đàn ông trước mặt có ngoại hình, dáng dấp và khí chất đều bình thường tên là Minh Cường, anh trai của Minh Lí.
Anh đến để làm thủ tục xuất viện cho Minh Lí.
Khi hai người vừa bước ra khỏi cổng bệnh viện, một nhóm phóng viên giải trí đã cầm máy quay và các thiết bị livestream dí vào mặt họ.
Minh Lí: ?
Cô liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, không thể nào, anh trai à, em chỉ mới xuất viện thôi mà cũng phải thông báo cho bên ngoài nữa sao?
Xuất viện vì bệnh, xuất viện vì sinh sản thì còn chấp nhận được, nhưng em xuất viện từ bệnh viện tâm thần đấy!
Đây có phải chuyện cần công khai cho thiên hạ biết không? Đốt pháo mừng, trống kèn rộn rã làm gì đấy?
Anh thà cầm loa đi khắp nơi hét lên “Sau nửa năm học tập tại bệnh viện tâm thần, Cuối cùng Minh Lí đã tốt nghiệp thành công! Hãy cùng chúc mừng cô ấy nào!”
Mọi người đã sớm biết hôm nay Minh Lí sẽ xuất viện, phòng live đã có hàng trăm vạn khán giả vào xem.
Giống như xem phim truyền hình vậy—
Phim dở: Chỉ có chó mới xem, tôi không xem; Phim dở đến kinh thiên động địa: Tôi phải xem để coi nó như nào mới được!
Tương tự, sao xuất viện bình thường: Xuất viện thì xuất viện, xuất viện đâu phải xuất tang đâu mà có gì đáng xem chứ?; Sao xuất viện từ bệnh viện tâm thần: Gì cơ? Ngôi sao duy nhất trong làng giải trí mắc bệnh tâm thần hả?! Chị đây phải hóng hớt liền cho nóng!!!
[Minh Lí thực sự xuất viện rồi sao???]
[Đợi đã, ôn thi nửa năm không lên mạng lướt sóng, đây lại là ai? Nổi tiếng lắm hả? Sao tôi không nhớ làng giải trí có nhân vật này vậy ta?]
[Minh Lí, là sao hạng mười tám, lấy sự kém nổi của mình để gây sự.
Tác phẩm đại diện: ]
[Nói thế này đi, ban đầu rất ít nổi, nhảy múa trong vòng nhỏ của mình, không ai chú ý tới.
Sau khi Nam Chúc chia sẻ Weibo của cô ấy thì mới được cư dân mạng chú ý, lượng truy cập mới dần tăng lên.
Kết quả hơi hot hit lên một chút lại không đi đúng đường, bắt đầu lợi dụng người khác, bị bới ra nói mình có thể đọc suy nghĩ động vật để tự tạo nhiệt.
Mọi người bảo cô ấy livestream chứng minh mình có thể đọc suy nghĩ động vật, cô ấy lại không dám, kết quả không bao lâu thì bị gia đình đưa vào bệnh viện tâm thần.]
[Nghe cái tên này, tôi còn ngẫm một lúc mới nhớ ra cô ta là ai, hết bệnh chưa? Không tái xuất nữa đúng chứ?]
[Đương nhiên phải tái xuất rồi, nếu không thì yên tĩnh xuất viện là được, còn cố tình thông báo làm gì? Tiền trong làng giải trí dễ kiếm như vậy à, kiếm rồi đều nói nhẹ nhàng, ai nỡ rút lui chứ.
Dù bị chửi cũng phải ở lại đây kiếm tiền, đen đỏ đều là đỏ mà]
[Không biết xấu hổ là thế đấy (cười)]
Phóng viên giải trí: “Cô có suy nghĩ gì về việc leo lên giường thất bại lúc đó không? Cô có tự suy ngẫm không? Nếu lúc đó cô không làm vậy thì có lẽ đã không rơi vào tình cảnh hiện tại rồi.”
Minh Lí: “Ai nói tôi leo lên giường? Nhà tôi không có giường hay gì mà phải leo lên giường người khác? Hỏi câu này thì ông đúng là chó hoang ăn no không có gì làm—ăn nhiều phân quá nên căng bụng à.”
[Chậc, vừa xuất viện đã định tẩy trắng rồi?]
[Ở bệnh viện tâm thần nửa năm, phải nói là cô ta gan dạ hơn nhiều.
Trước đây cô ta không dám nói như vậy đâu, rụt rè lắm, giọng thì nhỏ như muỗi ấy.]