[Tôi tưởng là gió tanh mưa máu, không ngờ lại là hai con gà mổ nhau hả?]
[Chuyện gì thế, Nam Chúc trên mạng chửi người lúc nào cũng mạnh mẽ, sao đến lượt Minh Lí thì lại thế này?]
[Mạng lag, trạng thái không tốt, chưa phát triển đầy đủ, đội hình không hợp (mặt chó)]
“Ha ha ha anh, anh thực sự bị trĩ à?” Nam Nguyệt hiếm khi thấy anh trai mình bị vặn vẹo như vậy, che miệng cười.
Nam Chúc liếc nhìn cô ấy, Nam Nguyệt lập tức im lặng.
Hắn nheo mắt: “Thấy rồi, trò này là để thu hút sự chú ý của tôi thôi, chiêu ‘dụ địch’ à? Đừng phí sức nữa, tôi sẽ không thích cô đâu.
”
Minh Lí tiến lại gần, nhìn thẳng vào mắt hắn: “Lấy đâu ra lắm tự tin thế bro? Gửi link cho tôi mua chung với, gần đây tôi tự ti lắm.
”
Nam: “Nói thì nói chứ đừng lại gần.
”
Minh: “Tôi sợ anh già rồi lãng tai nên nghe không rõ thôi.
”
Nam: “Tôi tưởng cô còn trẻ đã mù và điếc nhìn không ra gì thật sự.
”
Minh: “Tôi nhìn không rõ thật mà trời, giống như tôi không nhìn rõ anh vậy.
”
Nam: “Bị đục thủy tinh thể đấy, mau dùng Shapuaisi đi nha.
”
Minh: “Không có tiền, anh chi cho tôi nha?”
Nam: “Ra khỏi cửa rẽ trái, cầm bát xin ăn đi má.
”
Minh: “Cầm ngồi lung tung nơi công cộng, ai vi phạm sẽ bị phạt nặng đấy.
Vừa mới nói mà đã quên rồi sao? Khuyên anh nên chịu thiệt nhiều để nhớ lâu hơn đi.
”
Nam: “Hừ, suy nghĩ mơ hồ, nhận thức nông cạn, hình tượng khó đánh giá, trạng thái điên cuồng.
”
Minh: “Ha, người như anh không nên ngồi đây, nên treo lên tường thì mới chịu yên tĩnh được.
”
Nam: “Dao không sắc, ngựa lại gầy, tôi lười đấu với cô rồi.
”
Minh: “Xác định điểm yếu rồi tấn công, lần sau sẽ là ngày giỗ của anh.
”
Nam: “Ha, tôi chờ.
”
Minh: “Lần sau gặp lại.
”
Mọi người: “! ”
Đã đấu khẩu rồi sao?
[Phải vậy chứ! Thế này mới đúng! Đây mới là cảnh tôi mong đợi!]
[Đợi đã, tôi bắt đầu thấy thích hai người này rồi…]
[? À, đừng cái gì cũng thích như vậy, cái gì cũng ăn coi chừng đau bụng đấy!]
[Thích cặp này có thể đau bụng hả? Tốt quá, táo bón một tháng rồi, tôi phải thích ngay mới được!]
[Cảm ơn lời mời, vừa thích xong, giờ đang ngồi trên bồn cầu rồi (mặt chó)]
[Tống Giang mưa đúng lúc mà Minh Lí cũng tiêu chảy đúng lúc luôn hả?]
Lúc này, đạo diễn mới chậm chạp xuất hiện: “Chào mừng mọi người đến với mùa hai của《Cuộc sống hay sinh tồn》, chắc hẳn qua thời gian ngắn vừa rồi thì mọi người cũng đã hiểu một phần về các khách mời khác rồi đúng không?”
Nam Nguyện: “Không đâu, phần lớn thời gian chỉ nhìn hai người này đấu khẩu thôi.
”
Đạo diễn: “! ”
Anh ta đoán tại sao anh ta xuất hiện lúc này?
Chẳng phải vì sợ hai người này đấu khẩu rồi đánh nhau rồi từ chương trình thực tế chuyển thành chương trình pháp lý sao?
Dù chương trình này đang phát triển, nhưng không thể phát triển kiểu đó được!
Minh Cường nhìn Nam Nguyệt với ánh mắt xin lỗi, tích cực và chủ động: “Xin lỗi, Tiểu Lí mới xuất viện, tinh thần còn có chút vấn đề, cảm xúc cũng không ổn định nên gây phiền hà cho mọi người rồi.
”
Minh Lí: “Xem anh nói gì kìa, em là người đơn thuần vô hại, lễ phép nhu mì thế này chỉ có thể thêm cơm cho người khác thôi, sao có thể gây phiền hà được?”
Minh Cường: “! ”
“Anh đừng đại diện cho em, đã trả phí đại diện chưa mà đến đại diện cho em vậy?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...