Đúng, em cực kỳ không hợp!
“Chỉ cần hai đứa hòa thuận với nhau, những chuyện khác, em muốn làm gì cũng được.
Về phương diện vật chất, nhà họ Trì chắc chắn sẽ không để em thiếu thốn thứ gì, nhưng…”
Anh ấy sợ nói gắt quá, cô bé trước mặt sẽ khóc mất, thế nên cuối cùng vẫn bỏ lửng, chỉ bảo: “Chắc em hiểu ý anh rồi nhỉ?”
Hiểu chứ hiểu chứ, cô chỉ cần nằm yên ăn hoa hồng là được, không cần động tay động chân chi cả.
Trên đời vẫn còn chuyện tốt như vậy hả?
Người thừa kế có gì hay? Suy cho cùng cũng phải công tác đó thôi! Thay vào đó làm một con cá mặn túi luôn rủng rỉnh không phải sướng hơn à?
“À thì…” Nhưng Trì Vũ vẫn thấy chưa yên tâm, bèn hỏi dò: “Em có thể đổi điều kiện không? Em không muốn làm gì cả, thế nên em có thể không làm gì hết được không anh?”
Cô chỉ muốn nằm ngủ tối ngày thôi, vậy có được không?
“Hả?”
Đầu Trì Niệm không nhảy số kịp, nhưng nghĩ lại thì, không làm gì hết… Tuy có hơi lạ, nhưng hình như cũng chẳng khác mong ước ban đầu của mình là bao.
“Được, em có thể không làm gì hết.
” Trì Niệm gật đầu.
“Cảm ơn anh cả.
” Hai mắt Trì Vũ sáng rực lên: “Anh cả, anh đúng là người tốt!”
Trì Niệm: ?
Trì Niệm biết vai diễn của mình hôm nay tuy không phải kẻ đại gian đại ác gì nhưng tuyệt đối không được xem là người tốt.
Cô em gái ruột này của anh ấy, không chỉ cơ thể yếu đuối mà hình như đầu óc cũng không được thông minh cho lắm thì phải.
Thôi bỏ đi, giải quyết được chuyện này là tốt rồi.
“Hôm nay em thu dọn đồ đạc đi, ngày mai anh sẽ cử người tới đón em về nhà.
”
Nếu đã đạt được mục đích của mình, Trì Niệm cũng không định nán lại quá lâu.
Nghe vậy, Trì Vũ vội đứng dậy, kính cẩn tiễn người ra tới cửa, khoảnh khắc cửa vừa khép lại, cô vui sướng hét toáng lên: “A a a!”
Trì Niệm vẫn còn đứng ngoài cửa, chưa đi được bao xa kiểu: ???
Trong nhà, Trì Vũ cầm tấm chi phiếu lên, hớn hở xoay vòng vòng.
Vì nhìn trộm quá nhiều thiên cơ nên ai trong Huyền Môn cũng dính phải một trong ngũ tệ tam khuyết*, năng lực càng mạnh thì ảnh hưởng càng lớn.
*là một loại mệnh mà các nhà tướng số, phong thủy đều phải chịu do đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ.
‘Ngũ tệ’ (5 hại) gồm: quan, quả, cô, độc, tàn.
‘Tam khuyết’ (3 điều thiếu thốn) gồm: tiền, mệnh, quyền.
Là thiên tài đứng đầu giới Huyền Môn, Trì Vũ rất nghèo, vô cùng nghèo, trên người tuyệt đối không được có quá một nghìn tệ, bằng không sẽ gặp xui xẻo.
Kiếp trước, cô là trẻ mồ côi, được sư phụ đưa vào Huyền Môn nuôi nấng nên không có lựa chọn khác, nhưng kiếp này…
Trì Vũ biết Huyền Học là ở kiếp trước, liên quan gì tới Trì Vũ của kiếp này chứ?
Quan trọng nhất, quyển sách cô xuyên vào là Mary Sue, chỉ toàn ngọt ngào, sủng ái, quỷ quái là cái chi? Không có trên đời đâu!
Sau này, cô có thể làm một kẻ vô dụng, ăn no chờ chết rồi.
Cá mặn một lần thì vui, cá mặt cả đời càng vui bạo, quá sung sướng!
Ôm suy nghĩ đó, Trì Vũ chìm vào mộng đẹp, sáng hôm sau, cô mỉm cười hạnh phúc ngồi lên chiếc siêu xe sang trọng được phái tới đón mình.
Xe chầm chậm tiến vào biệt thự nhà họ Trì, khoảnh khắc nhìn thấy sân vườn rộng lớn kia, nụ cười trên mặt Trì Vũ lập tức cứng đờ.
Tại sao trên cây lại có một con quỷ treo cổ?
Tại sao ngoài cửa sổ lại có một Sadako đang say sưa chùi kính?
Tại sao ở bàn đu dây lại có quỷ vui vẻ đung đưa?
Trời lặng gió, thế mà bàn đu dây lại tự đu đưa, chẳng lẽ mấy người nhà họ Trì không thấy lạ hả?
Không đúng, đã bảo là truyện Mary Sue ngọt ngào cưng chiều cơ mà? Sao lại xuất hiện sự kiện linh dị vậy?
Nhóm dịch: Nhà YooAhin